Hôm nay là một ngày chủ nhật đẹp trời, không khí trong lành, làn gió mát mẻ se lạnh, tiếng nói cười vẫn như mọi ngày tràn đầy năng lượng ở thành phố này làm Noãn Noãn thư giản thoái mái hơn, trong lòng như vơi đi những chuyện phiền muộn của quá khứ.
Tiếng nhạc vẫn du dương trên đường phố, bóng dáng nhỏ bé xinh xắn gương mặt hồng hào mủm mỉm, nước da trắng noãn mịn màng khoác trên mình chiếc váy hoa màu xanh nước biển nhạt, đội chiếc mũ rộng vành gắn những bông hoa tươi xinh xắn như những cô gái ở đây tràn đầy sức sống tự tin đang bước đi trên những con đường đầy hoa, dưới ánh nắng nhẹ nhàng ấm áp thật là một ngày chủ nhật giản dị và bình yên.
Cô đang trên đường đi chợ mua một ít nguyên liệu nấu ăn đơn giản muốn mời Tạ Minh một bữa vì anh ấy đã giúp đỡ cô rất nhiều kể từ khi cô đến đây.
Noãn Noãn lựa hai phần thịt bò tươi sống thượng hạn dù hơi đắt một tí nhưng cũng không sao, đền đáp ân nhân cũng không thể qua loa được. Cô lựa một ít rau quả tươi định nấu món bò bít tết cùng món canh rau củ hầm giò heo đơn giản, món tráng miệng trái cây tốt cho đường ruột gồm một ít táo, nho và cả lê nữa.
Chiều nay khoảng 2 giờ Tạ Minh mới trở về cả hai người ở cạnh nhau cũng dễ chăm sóc cho nhau hơn. Với cô anh ấy như người anh trai ruột thịt mà cô luôn tin tưởng quý mến.
Tạ Minh từ thời trung học đã rất tốt với cô giúp đỡ cô rất nhiều trong việc học, nhờ có anh ấy mà cô cũng không bị các anh khóa trên chọc ghẹo là mọt sách nữa,..Trong lòng cô đó là hình ảnh một người anh dịu dàng ôn hòa lại tốt tính. Ngẫm lại khoảng thời gian vô tư ấy thật đáng nhớ làm sao.
Noãn Noãn ngồi xuống một quán caffe ven đường phố mua một cốc caffe nóng hổi còn có cả lớp kem phía trên mùi thơm nức mũi vừa thổi vừa uống cảm nhận vị đắng của cà phê vị ngọt của đường vị béo của sữa và kem cùng hòa quyện vô cùng ngon miệng.
Cầm tách caffe trên tay nhâm nhi nhìn dòng người lướt qua lại nhìn vào các tòa nhà cổ kính, con đường đi dạo lót đầy đá hoa cương, những chiếc lá nhẹ rơi trên mặt đất gió đưa hương hoa thoảng qua cảm giác vô cùng dễ chịu. Cô ấy bây giờ như một chú chim sẻ vừa được thả ra khỏi lồng son cảm giác mừng rỡ, hân hoan và hạnh phúc biết bao nhưng cũng sợ hãi vì không biết gã thợ săn đang rình rập ở nơi nào đó đang giơ nanh vuốt hòng bắt cô về trừng phạt.
Cô vừa thưởng thức tách caffe vừa thấp thỏm cảm nhận sự yên bình nơi đây mà không biết rằng sự tự do này cũng thật mong manh vô cùng.
**********
Noãn Noãn vừa về đến nhà trọ cô rửa sạch sẽ tay sau đó liền vội vào bếp mặt lên chiếc tạp dề con heo màu hồng xinh xắn. Cô vô cùng khéo léo và tỉ mỉ chế biến thức ăn một cách chuyên nghiệp dựa theo những gì đã học được từ Phong quản gia.
Đầu tiên là món hầm bật bếp ga lên đợi nước sôi cho giò heo vào hầm khoảng 45 phút để lấy nước ngọt và trong khoảng thời gian đó giò heo sẽ mềm ra, sau đó rửa sạch và rọt hoa rau củ quả gồm cà rốt, khoai tây, bông cải xanh lần lượt cho vào. Món hầm tuy đơn giản nhưng lại giữ được tất cả chất dinh dưỡng vừa thơm vừa ngọn ngọt rất vừa ăn.
Tiếp đến là món bò bít tết, đảo thịt bò mộng nước đều trên chảo đến khi vừa chín tái hai mặt, vặn cho lửa nhỏ lại rồi rắc gia vị bỏ thêm ít lá quế rau thơm là hoàn hảo.Mùi thức ăn chín thơm dậy lên cả phòng bếp.
Noãn Noãn xoay người đặt thức ăn được bày trí tỉ mỉ bắt mắt lên bàn, dù không phải sơn hào hải vị nhưng đây là lần đầu cô ấy dùng ca tâm huyết để nấu.Mong là tâm lòng thành này sẽ khiến ân nhân của cô cảm động.
*********
Chợt cô ngẩng đầu lên vì phát hiện ai đó đang đứng ở cửa bếp nhìn mình từ lúc nào. Gương mặt quen thuộc ấy cơ thể to lớn cường tráng cùng ánh mắt sắt lạnh vẫn đang dõi theo cô.
Noãn Noãn giật mình lùi về phía sau khi nhận ra đối phương. Người đàn ông lại không chút kiên dè mà tiến đến gần chỗ cô. Ánh mắt to tròn long lanh đang hốt hoảng vì sợ hãi vội lùi về sau né tránh ánh nhìn của người đàn ông kia.
Giọng nói lạnh lẽo trầm thấp đáng sợ vang lên bàn tay đang vuốt ve mái tóc dài mềm mượt của cô.
– “Noãn Noãn em sợ gì vậy. Nhìn thấy chồng mình khiến em sợ hãi đến vậy sao. Hay em đã làm ra chuyện gì có lỗi với anh.”
– “Sao anh lại có mặt ở đây? ” cô hất tay anh ta ra né tránh.
– “Anh đã từng nói dù em đi đến đâu anh cũng bắt em về được.”
– “Tại sao tôi phải về chứ?” dù vô cùng sợ hãi nhưng cô vẫn cố tỏa ra cứng rắn.
– ” Em là vợ tôi.” Giọng nói ngày càng lạnh đi gương mặt tức giận lên trông thấy.
Noãn Noãn sợ hãi lùi về sau đến khi đụng vào cạnh bàn đặt bếp ga.
– “Tôi muốn ăn đồ ăn em nấu không cần sợ vậy đâu. Nếu em không ngoan ngoãn thì em phải biết tôi sẽ làm gì rồi đó.” Sự đe dọa mang tính thách thức nhìn cô chằm chằm.
Noãn Noãn im lặng không nói gì ngoan ngoãn lấy bát đũa và kéo ghế cho anh ta ngồi. Dù không muốn nhưng cô cũng không có cách nào để chống lại sự áp đảo này. Chỉ đành để bữa khác nấu lại cho Tạ Minh vậy.
Nhìn dáng vẻ đảm đang dịu dàng này của cô Hàn Thiên Dạ lần đầu cảm nhận được hơi ấm của gia đình nếu cô thật sự yêu anh thì họ đã là một gia đình hạnh phúc rồi. Anh đã đứng đợi rất lâu, mong muốn được ăn đồ ăn do người phụ nữ của mình nấu. Nhưng bây giờ ăn vào lại cảm giác có chút chua xót trong lòng.
– “Em nấu hai phần cho Tạ Minh nữa sao?”
– “Sao anh biết.”
– “Em nghĩ tôi là ai.”
Nói rồi kiềm chế sự phẫn nộ ra lệnh cho Noãn Noãn ngồi cạnh cùng ăn với mình bữa cơm đạm bạc này. Hàn Thiên Dạ đã nhìn cô cả nửa tiếng ngắm nhìn từng hành động cử chỉ biểu cảm trên gương mặt cô, hơn bao giờ hết anh ta mong muốn nếm vị của chúng những món ăn chính tay cô ấy làm ra.
Những món ăn không cao cấp đắt tiền như trong ngôi biệt thự anh ta ở nhưng nó lại khiến anh ăn ngon hơn. Vừa cho vào miệng đã cảm nhận được vị ngọt, hơi mặn, mềm mượt của miếng thịt bò mọng nước vừa chín tới kết hợp với hương thơm từ lá quế khiến người ta khó cưỡng lại được; món hầm cũng rất ngọt xương cùng hương vị rau củ rất vừa ăn.
Cứ như vậy Noãn Noãn không cam tâm tình nguyện đang ăn bữa ăn cùng anh ta trong không khí căng thẳng.
***********
Sau khi ăn xong Hàn Thiên Dạ lại như một người khác hung hăng mạnh tay kéo Noãn Noãn đi lên phòng khách dùng cơ thể rộng lớn đè lên người cô trên chiếc soffa cũ, tay trái bóp chặt cằm Noãn Noãn hôn lên thấm thiết lên đôi môi nhỏ như quả anh đào mọng nước của cô, cuồng nhiệt luồng lách chiếc lưỡi điêu luyện vào trong điên cuồng cắn m*t đôi môi và chiếc lưỡi nhỏ của cô.
– “Hai người đã tiến triển tới bước nào rồi.” gương mặt lạnh lùng nhìn cô chằm chằm hỏi.
– “Anh điên rồi sao?”
– “Đúng là tôi đã điên mới dịu dàng với em cưng chiều em như vậy cả khi em phản bội, tôi cũng không nỡ giày vò em.”
Nói rồi tiếp tục hôn lên cổ cô đôi tay nhào nặn trên bầu ngực nhỏ nhắn, Noãn Noãn bị hôn đến mền nhũn cả người không còn chút sức lực nào cả, cô ngẩng ngơ cả người yếu ớt. Trên cổ toàn là dấu đỏ do anh ra để lại như đánh dấu chủ quyền.
– “Đừng làm vậy mà, không muốn huhu….sao lại là tôi chứ.”
– “Em biết tôi mắc bệnh sạch sẽ mà, là em tự ý tiếp cận tôi nên lần đầu tiên của em đương nhiên là của tôi rồi.”
– “Hức hức” cô khóc trong nghẹn ngào rõ ràng đã có Thẩm Bích Lan rồi sao lại còn muốn dày vò cô xem cô như kẻ thay thế. Hàn Thiên Dạ cắn mạnh lên cổ cô sau đó lại vùi đầu vào bầu ngực êm ái.
Một ý nghĩ táo bạo lóe lên trong đầu Noãn Noãn:
– “Nếu như đó là thứ anh tìm kiếm thì tôi không có ” ánh mắt lãng tránh của Noãn Noãn, nếu anh ta mắc bệnh sạch sẽ đến vậy chỉ cần cô nhuốm bẩn liền có thể bị anh ta chán ghét mà rời bỏ như vậy sẽ không cưỡng đoạt cô.
– “Em nói gì cơ, em đã phản bội tôi rồi sao?” giọng nói lạnh lẽo vang bên tai cô.Nhưng cô vẫn phớt lờ không thèm nhìn mặt anh.
Cô đã đoán đúng Hàn Thiên Dạ bây giờ cảm thấy cô rất dơ bẩn không xứng đáng với tình cảm của anh ta vội buông cô ra. Cảm giác bị phản bội như nhát dao đâm vào trái tim sắt lạnh kia làm nó càng đau nhứt tê tái. Giọng nói lạnh sống lưng giận dữ vang lên đôi mắt nhìn cô như muốn nuốt chửng.
– “Đối với kẻ phản bội như em tôi sẽ trừng phạt thích đáng.”