Victor Nguyễn không ngờ trong trường hợp này Linh Đan vẫn lạc quan như vậy, thậm chí cô có thể cười. Nụ cười trong veo hồn nhiên của cô như ánh nẵng ban mai có thể xua tan cái ẩm ướt, lạnh giá của cơn mưa khiến anh trong giây lát muốn bỏ qua tất cả mọi lỗi lầm, mọi hận thù đối với cô.
Anh không dám đối diện với ánh mắt hồn nhiên đó của cô mà chuyển sự tập trung sang tờ lịch trình cô vừa đưa: “Cô có thể đi làm việc của mình, mọi việc ở phòng thư ký tôi sẽ có sắp xếp”.
“Dạ vâng, cảm ơn Đại Boss.” ‘Victor Nguyễn xem qua bảng lịch trình, một hồi sau anh ngước mắt lên vẫn thấy Linh Đan đứng nguyên một chỗ khiến anh giật mình: “Sao cô còn chưa đi?”
Linh Đan nhìn Victor Nguyễn ấp úng: “Chuyện kia Đại Boss, Đại Boss…”
Victor Nguyễn cắt đứt lời nói lắp bắp nửa ngày không thành câu của Linh Đan: “Chuyện gì?”
Hai tay Linh Đan đan vào nhau. Cô cúi đầu, cụp mắt xuống không dám nhìn thẳng vào mắt Victor Nguyễn mà chỉ lén nhìn trộm thái độ của anh, giọng cô hạ xuống mức thấp nhất có thể : “Đại Boss có thể không công khai sai phạm này của tôi hay không?”
Bộ dáng của Linh Đan lúc này không khác gì một đứa bé phạm lỗi đang bị ba mẹ trách phạt. Victor Nguyễn cảm thấy điệu bộ của cô vô cùng đáng yêu. Anh muốn ngay lập tức ôm cô vào lòng mà cưng nựng.
Nhưng lý trí của anh không cho phép anh mắc thêm sai lầm một lần nữa. Gương mặt của anh trở nên thâm trầm, ánh mắt như dao nhìn cô: “Cô nghĩ đây là nơi nào mà một sai phạm lớn như thế lại có thể che giấu? Sao cô không nghĩ đây sẽ là bài học để nêu gương cho người khác rút kinh nghiệm.”
Thái độ và giọng nói của Victor Nguyễn khiến cả người Linh Đan run lên, cô cảm giác căn phòng bỗng chốc lạnh xuống âm độ. Cô thầm cảm thán: sao con người này nét mặt thay đổi nhanh như vậy? Khoảng cách từ một vị Đại Boss đáng kính sang một tên đại ma vương cũng chỉ băng thời gian lật một trang giấy.
Nghĩ đến sai phạm của mình bị công khai trước mọi người Linh Đan không tưởng tượng nổi mình sẽ làm thế nào để đối mặt. Một tiến sĩ quản trị kinh doanh xuất sắc của đại học hàng đầu thế giới, từng là tấm gương của rất nhiều sinh viên trong học tập, được nhiều giáo sư đầu ngành đánh giá cao. Sau khi tốt nghiệp có rất nhiều tập đoàn lớn ngỏ ý mời cô làm việc. Nhưng cô lại phạm phải một sai lầm nhỏ không đáng có.
Linh Đan vận dụng chiêu làm nữũng mỗi lần phạm lỗi bị mẹ phạt. Cô đi lại gần Victor Nguyễn lay lay nhẹ tay áo anh, nét mặt cô đầy thương tâm, giọng nói cũng nhẹ nhàng như một đứa trẻ biết mình có lỗi: “Đại Boss, anh có thể bỏ qua cho. tôi lần này được không? Dù sao đây cũng là lần đầu tôi phạm lỗi:
Hành động và lời nói của Linh Đan đã chạm vào nơi sâu thẳm nhất trong trái tim anh nhưng anh không thể trúng một phát súng của cô mà đầu hàng được. “Ý cô là còn có lần sau?”
Linh Đan vội phản bác: “Tuyệt đối không có. Từ nay về sau tôi sẽ cẩn thận trong công việc, cam đoan với Đại Boss không có lần sau, đây sẽ là lần duy nhất.”
Victor Nguyễn nhìn xuống tay áo đang bị Linh Đan lôi kéo. lại nhìn lên gương mặt đáng thương của cô mà không biết nói gì.
Thấy nét mặt của Victor Nguyễn có chút chuyển biến nhưng vẫn không lên tiếng, Linh Đan nhớ tới nụ hôn của anh trong giấc mơ, nhớ tới chuyện cô gối đầu lên đùi anh ngủ trên xe mặt cô bỗng chốc đỏ bừng.
Cô muốn ngay lập tức rời khỏi đây nhưng nghĩ tới trở thành tâm điểm bàn tán của mọi người khi sai phạm của cô bị công khai cô đành làm liều. Cô ôm lấy cánh tay anh không ngừng lay qua lay lạ, mặt cô cọ cọ vào vai anh: “Đi mà Đại Boss, chỉ một lần duy nhất này thôi”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!