Chỉ mới chạm nhẹ vào ngực là sữa đã phun ra khiến Tô Ngang càng thêm kích động. Tô Ngang ngay lập tức bóp đầu ti của cô để sữa phun ra, Giản Nịnh là bị động tác này của anh làm hốt hoảng. Anh cứ bóp liên tục khiến sữa của cô bắn lên dương v*t của Tô Ngang.
Cây gậy tím đen kia đã lấm tấm những giọt sữa trắng, trông cực kỳ sắc tình.
Tô Ngang giống như chơi đến nghiện, anh vẫn không ngừng đùa giỡn với hai hạt đậu nhỏ của cô, làm cho sữa phun đầy lên dương v*t. Động tác sắc tình đó của anh khiến Giản Nịnh không khỏi ngượng ngùng. Anh thế mà thật sự chơi nghiện, không ngừng nắn bóp hai viên ngọc nhỏ của cô, để cô dùng hai bầu ngực kẹp lấy dương v*t còn anh thì dùng tay vắt sữa.
Giản Nịnh nghe theo anh, mặt mũi đỏ ửng để anh tùy tiện chơi đùa.
Nhìn thấy sữa mẹ bắn lên dương v*t, Tô Ngang bèn hỏi cô: “Lúc trước không phải em nói muốn nếm thử xem sữa của em có mùi vị gì sao? Em uống thử đi.”
Giản Nịnh đương nhiên nghe ra được ý của anh, anh muốn cô ăn dương v*t.
Giản Nịnh nhìn thấy sữa mẹ phủ trên dương v*t của anh thì không khỏi tò mò, nhưng mà trong hoàn cảnh này cô cũng không biết bản thân có muốn ăn hay không.
Ngẩng đầu lên nhìn thấy vẻ mặt mong chờ của Tô Ngang, Giản Nịnh quyết định cầm lấy dương v*t của anh, há miệng nuốt vào, cứ như thế mà liếm toàn bộ chất lỏng trên đó.
Rốt cuộc cô cũng uống sữa của chính mình, mùi vị có vẻ không được ngon như cô đã nghĩ. Vừa mới nếm thử cô đã cau mày, nhấm nháp một lúc cô đã không còn muốn nếm nữa, hương vị thế mà lại không ngon như lúc cô liếm dương v*t của anh.
Cô nhíu mày nói: “Uống không ngon, mùi sữa là như thế này sao?”
Tô Ngang lấy làm lạ hỏi lại: “Uống không ngon à?”
Giản Nịnh gật đầu, thật sự là không ngon chút nào.
Giản Nịnh không muốn thử nữa bèn đẩy anh ra, sau đó cô đỡ ngực lên, tiếp tục kẹp lấy dương v*t của anh. Người anh em của anh đặt trên ngực cô, động tác xoa bóp mạnh mẽ khiến cô tiết sữa.
Tô Ngang nhìn cô dùng ngực vừa kẹp vừa bóp mà thở hổn hển, nhìn Giản Nịnh động tình khiến anh cũng có phản ứng mãnh liệt.
Giản Nịnh vừa bị căng sữa chưa được bao lâu, cục cưng vẫn chưa uống cho nên sữa còn rất nhiều, chỉ cần chạm vào là trào ra. Nếu như là trước đây cô chưa cảm thấy mình giống bò sữa nhưng ngay lúc này cô thật sự thấy mình không khác gì bò sữa, chỉ cần chạm nhẹ vào là đã tiết sữa.
Tô Ngang chẳng nhịn được lâu, hình ảnh này thật sự rất kích thích thị giác khiến anh chủ động nộp vũ khí đầu hàng.
Tinh dịch bắn ra không thể kiểm soát được, phun vào giữa hai vú của Giản Nịnh làm cả hai đều giật mình.
Dịch thể trắng đục của anh hòa lẫn với sữa của Giản Nịnh làm thành một mớ hỗn độn trên ngực của cô.
Nét mặt mơ màng khi Giản Nịnh nhìn anh dường như có một sức quyến rũ mê hồn, Tô Ngang nhìn cô có cảm giác bản thân khó có thể kiềm chế được.
Nhưng mà hiện tại bà xã nhà anh còn đang ở cữ, cho dù anh có khó chịu cỡ nào thì chắc chắn là không thể đụng vào cô được. Lẽ ra anh không nên kích động như vậy, người chịu thiệt cuối cùng vẫn là anh thôi.
Giản Nịnh vẫn còn đang mơ màng nhìn anh đã bị Tô Ngang nắm lấy hai chân kéo nằm xuống giường.
Anh nắm bàn chân của cô để lên cậu nhỏ, muốn cô dùng chân để thỏa mãn mình.
Giản Nịnh thấy vậy theo phản xạ muốn rút chân lại, cô nói: “Hơi nóng.”
Tô Ngang nhìn người anh em vẫn còn phấn khởi của mình, căng thẳng vô cùng, anh muốn dùng chân của cô từ từ cọ xát để giải quyết thằng em này.
dương v*t nóng rực chạm vào chân của cô, lúc đầu có hơi nóng nhưng một lát là đã quen. Hai tay Giản Nịnh chống ra phía sau, hai chân kẹp lấy dương v*t của anh chậm rãi lên xuống.
Tô Ngang ngồi trên giường để cô dùng chân chăm sóc thằng em của mình. Chân của vợ anh đặc biệt nhỏ nhắn, có vẻ như cánh tay của anh còn lớn hơn cẳng chăn của cô, vẫn là sự mềm mại mịn màng này của cô quả thật rất đáng yêu.
Trước đây anh đã từng nghĩ muốn thử được trải nghiệm cảm giác này, nhưng anh lại sợ Giản Nịnh mắng anh biến thái nên không dám nói. Nhưng bây giờ thì tốt rồi, bà xã nhà anh không phản đối việc dùng chân giúp anh thoải mái rồi.
Tô Ngang được thỏa mãn, sung sướng rên lên một tiếng. Giản Nịnh ở bên cạnh đỏ mặt vừa dùng chân cọ xát vừa quan sát biểu cảm của anh.
Anh thật sự cảm thấy vô cùng thoải mái.
Hai chân Giản Nịnh cọ xát với dương v*t của anh, hết lên rồi lại xuống, càng cọ xát cô càng cảm thấy ngại ngùng.
Chỉ là dùng chân để làm nhưng đã đủ khiến cô thấy ngượng chín người.
Tô Ngang vừa nhìn cô dùng chân giải quyết giúp mình vừa mút sữa từ bầu ngực của cô.
Giản Nịnh túm lấy tóc anh, ưỡn thẳng lưng lên cho anh uống sữa. Anh ngậm lấy đầu ti của cô, mút ừng ực từng hơi.
Lúc cao trào anh bắn thẳng lên chân cô.
window.googletag = window.googletag {cmd: []}; googletag.cmd.push(function() { googletag.defineSlot(“/21758146787/enovel_banner_200x250”, [300, 250], “gpt-passback”).addService(googletag.pubads()); googletag.enableServices(); googletag.display(“gpt-passback”); });
Tô Ngang thong thả cầm lấy chân Giản Nịnh lắc lắc, sau đó lại đi vào phòng tắm lấy khăn ướt lau chân cho cô.
Giản Nịnh không còn tí hơi sức nào nữa, cứ nằm yên để mặc cho anh phục vụ mình.
Cẩn thận lau khô cho cô xong Tô Ngang lại hôn lên môi cô một cái.
Cũng không biết có phải là bé cưng nhà anh tính toán thời gian chuẩn xác hay không, hai người vừa mới xong việc là con bé lập tức khóc ré lên, vừa nghe là biết đã đói bụng.
May là Giản Nịnh vẫn còn một chút sữa, nếu không con bé khóc thảm thiết như thế sẽ không có sữa mà uống mất.
Tô Ngang bế con gái tới chỗ Giản Nịnh. Lúc con bé đang bú sữa không hiểu có phải là biết bố giành ăn với mình hay không mà nó vừa bú vừa cau mày ra chiều ghét bỏ.
Tô Ngang nhìn con gái dở khóc dở cười.
…
Cuối cùng Giản Nịnh cũng vượt qua được một tháng ở cữ giày vò.
Cô bật dậy đi gội đầu, tắm rửa. Suốt một tháng không được tắm gội cô đã thấy toàn thân bốc mùi, vừa tắm xong giống như được giải thoát vậy.
Qua được tháng đầu tiên Tô Ngang đã có thể bế con gái ra ngoài tản bộ. Trước hết là bế cục cưng xuống lầu phơi nắng, bình thường đều là phơi nắng ở ban công nhưng bây giờ đã có thể ra ngoài thế nên anh cẩn thận bế con gái đi xuống lầu.
Con bé ngủ cả ngày, sau khi được anh bế đi phơi nắng một vòng mới thức dậy.
Lúc đi lên nhà trong tay Tô Ngang còn cầm thêm một cái túi bóng, bên trong túi có kem cây.
Vừa đúng lúc Giản Nịnh từ phòng tắm đi ra nhìn thấy cái túi kem cây trong tay anh thì phấn khích chạy tới mở ra.
“Anh mua cho em hả?”
Tô Ngang trả lời: “Không, mua cho em ngửi thôi, không phải em nói muốn ăn kem à? Anh đã mua ngay cho em ngửi này, giờ em chưa ăn được đâu, để đó lát nữa anh ăn.”
Giản Nịnh nghe anh nói vậy thì trừng mắt nhìn, khoảnh khắc đó thậm chí cô còn muốn dùng bạo lực gia đình với anh.
“Tô Ngang, anh nói mấy lời này mà nghe được hả? Em cực khổ sinh con cho anh mà anh còn tra tấn em kiểu đó.”
Tô Ngang giải thích: “Bà xã à, không phải em vẫn đang do dự có nên ăn hay không sao? Thật sự là em không thể ăn được nên chỉ có thể ngửi hoặc là ăn một ít thôi. Bác sĩ cũng có nói là có thể ăn được một chút, một chút nhỏ thôi ấy.”
Anh đi mua kem cây về là muốn kiểm soát được lượng kem của cô ăn, chỉ được cắn một miếng nhỏ. Dù sao thì trong lúc ở cữ ngày nào cũng nói mãi là muốn ăn kem cây.
Giản Nịnh vừa nghe nói mình có thể cắn được một miếng nhỏ thì lập tức xé vỏ que kem, sau đó cô há miệng thật to rồi đút que kem vào.
Tô Ngang: “…”