Quay trở lại vấn đề chính thì Vũ Hàn lại tiếp tục nói về chuyện Lạc Như Song và Trình Đinh, nghe nói rằng họ đã gặp nhau rồi và dường như Trình Đinh cũng có hứng thú với Lạc Như Song thì phải. Chỉ có điều là Vũ Hàn lại nghe nói Trình Đinh có bạn gái rồi, cô ấy là sinh viên, cũng ở khoa sinh vật và học lớp ba, tên là… Lý Tinh Thần, hình như là vậy.
Mặc dù Lạc Vô Song không có hứng thú với câu chuyện của Lạc Như Song lắm, nhưng Lý Tinh Thần thì cô rất có hứng thú. Nghe nói rằng trước đó cô ấy là người được cho là ứng cử viên xuất sắc của vị trí “Thủ Khoa”, tuy nhiên là sau đó thì vị trí kia lại rơi vào tay của Lạc Vô Song. Điểm số xê xích giữa Lạc Vô Song và Lý Tinh Thần cũng khá lớn. Nhưng điểm số của Lý Tinh Thần và hạng ba còn cách xa hơn, suy ra thì cô ấy cũng được xem là thiên tài đó.
Nhưng rồi sau đó Lạc Vô Song đã từng hi vọng sẽ cùng Lý Tinh Thần tạo ra một cái gì đó có ích, nhưng cô ấy lại chọn học khoa sinh vật nhưng chuyên ngành về lai tạo giống. Đến đây thì Lạc Vô Song có chút thất vọng, nhưng cô cũng có nghe qua về hoàn cảnh gia đình của Lý Tinh Thần. Cha mẹ là công chức nhà nước, từ nhỏ đã tiếp nhận nền giáo dục rất nghiêm khắc, cô còn nghe nói rằng sau khi biết điểm số thì Lý Tinh Thần còn bị gia đình mắng vì để vụt mất vị trí Thủ Khoa.
Nhưng chuyện Lý Tinh Thần và Trình Đinh có hẹn hò thì cô lại không nghe nói đến nhỉ? Cơ mà Trình Đinh này cũng khá nổi tiếng ở đường Đại học Thiên Sơn, anh ta năm đó được xem là một thiên tài máy tính với bộ óc cực kỳ nhạy bén với các con số và bàn phím, nhan sắc cũng thuộc hàng soái ca cho nên đã thu hút rất nhiều nữ sinh. Không dừng lại ở đó thì anh ta còn là bạn thân của Hội Trưởng, mà Hội Trưởng kia chính là Tiêu Uẩn! Cả hai nam thần thanh xuân lúc đó luôn sát cánh cùng nhau đã tạo ra một lượt tin hot về họ.
Một hoa hoa công tử như Trình Đinh mà chấp nhận yêu Lý Tinh Thần thì quả nhiên khá bất ngờ, nhưng chuyện bất ngờ hơn là Lạc Như Song lại đến tìm Lý Tinh Thần để cảnh cáo cô ấy tránh ra Trình Đinh ra. Nếu thật sự Lý Tinh Thần là người yêu của Trình Đinh, thì cái này gọi là gì nhỉ? Tiểu tam cảnh cáo chính thất à? Quả nhiên là chị gái yêu quý của cô, cái quái gì cũng làm ra được.
Nhưng rồi sau đó cả cô và Vũ Hàn đều bỏ qua vấn đề lùm xùm kia, thay vào đó thì họ lại tập trung vào nghiên cứu của mình. Kết quả thu được với số liệu trùng khớp là hai mươi sáu phần trăm, xem ra thì thu hoạch cũng ổn hơn rồi, riêng Vũ Hàn thì đã uể oải mà kêu rên mấy tiếng, cậu ta còn cố ý nằm dài trên bàn, nũng nịu nói:
– Vô Song đại nhân, tớ thật sự rất đói và mệt… Chúng ta nghỉ giải lao chút được không?
Lạc Vô Song nhìn vào đồng hồ thì cũng đã gần bốn giờ, cô đã ở trong phòng thí nghiệm này được ba tiếng rồi à, cô cũng không biết đó. Vì buổi sáng này cô đã nói với Tiêu Uẩn và Tiêu Tú Trân là tự túc, cho nên chuyện cơm trưa cô không cần nghĩ, nhưng buổi chiều thì sao nhỉ? Hay là cô nhắn với Tiêu Uẩn một tiếng… Hay là thôi đi, chút nữa về nhà xem sao đã.
– Được rồi, vậy thì cậu về đi, tôi đến tìm Phùng Dĩ Nguyên xem tình hình của Tiêu Tú Trân đã.
– Cậu quan tâm nhà họ Tiêu thật đó. Vô Song, cậu định làm vợ hiền dâu thảo luôn hả?
– Nói nhảm gì vậy.
Cuối cùng thì hai người cũng rời khỏi phòng thí nghiệm, tuy nhiên thì cô đã lưu lại sơ hồ vào trong một USB, còn bản chính thì vẫn để ở trong máy và đã “sửa đổi” một chút, nói sao thì ở trường này cũng không quá an toàn, cô vẫn nên cẩn thận với dự án nghiên cứu của mình thì hơn.
[…]
Bước vào phòng mà không gõ cửa, Phùng Dĩ Nguyên nhìn thấy cô thì liền ngạc nhiên, nhưng sau khi nhớ đến chuyện Tiêu Tú Trân muốn xin chuyển chuyên ngành thì cậu ta lại nói:
– Đàn chị, Tiêu Tú Trân nói muốn chuyển sang ngành tích phân di truyền… Cái này là do chị hả?
– Không có, là do cô ấy tự mình muốn đến thôi.
– Em đã hỏi sư phụ rồi, ông ấy nói nếu chị nhận thì ông ấy nhận. Thành tích của Tiêu Tú Trân không tốt lắm, miễn cưỡng thì có thể tốt nghiệp, nhưng nếu vì cô ấy mà vướn chân chị thì sư phụ cũng không muốn… Nên là…
– Nhận.
Phùng Dĩ Nguyên lại ngạc nhiên nữa rồi, vốn dĩ một Vũ Hàn là đã thấy cô đủ phiền phức rồi, bây giờ lại thêm một Tiêu Tú Trân… Xem ra quãng thời gian còn lại của Lạc Vô Song sẽ không mấy yên bình đâu.
Tuy nhiên sau đó thì có tiếng gõ cửa, Lạc Vô Song liền ngồi vào ghế sofa, còn Phùng Dĩ Nguyên thì quay về với hình tượng giáo sư lạnh lùng nghiêm túc. Nhưng ngạc nhiên thay, người bước vào là á khoa của kì thi – Lý Tinh Thần.
– Bạn học Lý, em có chuyện gì sao?
– Thưa giáo sư, em muốn xin chuyển chuyên ngành ạ. Em muốn chuyển sang lớp một, ngành tích phân di truyền.
Cả Phùng Dĩ Nguyên và Lạc Vô Song liền ngạc nhiên, ủa bộ lớp của cô có vụ drama gì hot hả? Sao hết người này tới người kia chuyển vào vậy? Không lẽ cô cũng từ Lạc gia thành lạc hậu luôn rồi?
– Sao em lại muốn chuyển ngành?
– Không có lý do ạ, em thấy chuyên ngành em đang học không thú vị nữa nên em muốn đổi chuyên ngành.
Chắc bây giờ Phùng Dĩ Nguyên đang tức lắm nè, một người thì không nói lý do, chỉ nói là muốn đổi nên nộp đơn xin đổi chuyên ngành. Một người khác thì thấy chuyên ngành đang học quá dễ nên muốn đổi, đây chắc hẳn gọi là sự ngang ngược của học bá đây mà.
– Chuyện đó tôi sẽ nói lại với giáo sư Chung, em cứ để đơn ở đó đi.
– Vậy em cảm ơn giáo sư, em về đây ạ.
Tuy nhiên sau khi Lý Tinh Thần rời đi thì Lạc Vô Song cũng nhanh chóng đuổi theo, Phùng Dĩ Nguyên bây giờ còn chưa hết bàng hoàng thì đã phải đau đầu nữa rồi… Một học bá là Lạc Vô Song, thêm một bá là Vũ Hàn, rồi bây giờ lại kèm thêm một học tra là Tiêu Tú Trân… Rồi giờ lại nhảy ra thêm một học bá Lý Tinh Thần! Rốt cuộc là mấy đứa này muốn làm gì chuyên ngành này vậy chứ! Bộ đi chợ hay gì!
#Yu~