Vốn tưởng rằng cô sẽ tức giận nhưng Hoắc Kiều lại ôm chặt anh, nhiệt tình ôm hôn anh… Một bàn tay mềm mại còn châm lửa khắp nơi, khiến anh muốn ngừng mà không ngừng được, thở hổn hển nói: “Khương Sanh vẫn chưa ngủ.”
Rõ ràng là Hoắc Kiều cố ý.
Cô vẫn ôm cổ anh, liếc mắt đưa tình: “Anh cũng biết Khương Sanh vẫn chưa ngủ à, thằng bé vẫn chưa ngủ thì anh đến đây gọi em làm gì.”
Ánh mắt của Khương Lan Thính lại càng sâu thẳm. Anh nhìn vào trong phòng ngủ, sau đó bế Hoäc Kiều lên, để cô ngồi ở trên lưng sô pha, gần như có thể ngang hàng với anh, anh vừa hôn cô vừa thăm dò vào trong áo choàng tắm của cô, trêu chọc…
Hoắc Kiều muốn từ chối nhưng lại tận hưởng nó.
Anh làm rất tốt, cô không nhịn được mà dựa vào anh rồi khẽ hừ một tiếng, vô thức gọi tên anh: “Khương Lan Thính…”
Khương Lan Thính kề vào tai cô, phát ra một tiếng cười rất nam tính: ‘Không yêu anh mà chỉ thích anh chơi đùa với em như vậy, có phải là thoải mái lắm hay không?”
Người đàn ông nói những lời thế này vào thời điểm này cũng không khiến cho người phụ nữ thấy phản cảm.
Ngược lại còn kích thích hơn.
Hoắc Kiều cũng có chút không nhịn được, cô chủ động hôn sau tai anh, đó là vị trí nhạy cảm nhất trên cơ thể của Khương Lan Thính, vừa chạm vào anh đã đã động tình…
Quả thật là anh không nhịn được, bế cô ngồi xuống sô pha.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!