Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (Full)

Chương 2535 Rất có tiết tấu


Chương Bách Ngôn sửng sốt.

Anh ta đứng dậy nói: “Tôi sẽ bảo thư ký đánh máy một bản khác.”

Trương Sùng Quang dựa vào chiếc ghế sô pha phía sau, dáng vẻ trông rất kiên nhẫn… Trong khi chờ đợi hợp đồng, anh đột nhiên nói: “Này, anh biết chưa, Lục U nhà chúng tôi sinh em bé rồi. Thật là một cô bé đáng yêu, mới mấy ngày đã trắng trẻo nõn nà, khỏi nói đáng yêu biết bao!”

Anh lại thở dài: “Nếu có Diệp Bạch ở đây thì tốt quá, anh ta nhất định là một người bố tốt.”

Những lời này như những mũi kim đâm vào trái tim Chương Bách Ngôn.

Con của anh vừa mới sinh ra đã mất bố, nhưng người bố ruột về mặt sinh học là anh ta đây vẫn còn sống sờ sờ… Chương Bách Ngôn im lặng không nói gì.

Trương Sùng Quang lại cười nhạt: “Cuộc đời luôn có rất nhiều điều hối tiếc, Tổng Giám đốc Chương nói xem có đúng không?”

Chương Bách Ngôn cười nhàn nhạt.

Sau khi hợp đồng được ký kết, Trương Sùng Quang rời đi, thư ký của anh đang đợi bên ngoài.

Thấy anh bước ra thì tận tình đẩy chiếc xe lăn tới.

Trương Sùng Quang không chút do dự ngồi lên đó, nói với Chương Bách Ngôn: “Thời tiết mấy ngày nay không tốt, chẳng còn cách nào, vợ tôi đau lòng cho tôi nên cố ý sắp xếp thư ký Tần đi theo, nói là có thể không dùng chân thì

đừng dùng chân. Haiz, có vợ thật tốt.”

Anh còn nói thêm: “Tổng Giám đốc Chương, anh thực sự nên kết hôn sớm đi, cũng sẽ có vợ quan tâm anh.”

Trương Sùng Quang rời đi, mặt mày hớn hở. Chương Bách Ngôn cười rất khó coi.

Anh quay lại văn phòng, nói với thư ký không được cho bất cứ ai vào, kể cả Từ Chiêm Nhu.

Hoàng hôn buông xuống.

Anh ngồi một mình trong văn phòng, hôm nay anh vừa ký một dự án trị giá hàng chục tỷ, theo lý thì nên ăn mừng với cấp dưới của mình, khơi dậy tinh thần của bọn họ. Nhưng vào lúc này, Chương Bách Ngôn lại không lên tinh thần nổi.

Toàn đầu óc anh đều là đứa bé kia.

Và cả Lục U.

Lúc này, điện thoại vang lên, có tin nhắn Zalo.

Anh tưởng là Từ Chiêm Nhu nên không muốn kiểm tra, nhưng một lúc sau anh cảm thấy có gì đó không thích hợp nên vẫn nhìn thử.

Hóa ra là Trương Sùng Quang gửi một bức ảnh. Là Lục U và Tiểu Diệp Hồi.

Sau khi sinh khoảng hai ngày, da của đứa bé vẫn còn hơi ửng đỏ, được quấn trong bộ quần áo nhỏ màu hồng… ngoan ngoãn nằm bên cạnh mẹ.

Lục U đang ngủ. Sau khi sinh nở, sắc mặt cô có hơi hốc hác.

Chương Bách Ngôn nhẹ nhàng vuốt ve bức ảnh, ngón tay run rẩy cực kỳ… Anh ngắm nhìn rất lâu, lâu đến khi mặt trăng lặn về phía chân trời.

Anh ngồi trong văn phòng cả đêm.

Suốt gần hai mươi bốn tiếng đồng hồ, anh không ăn không ngủ.

‘Từ Chiêm Nhu không vào được nên cô ta gọi điện cho mẹ Chương, mẹ Chương lại gọi điện thoại tới.

Chương Bách Ngôn rút tất cả các đường dây điện thoại, đặt chế độ Không làm phiền trên điện thoại di động, ngồi lặng lẽ một mình trong bóng tối…

Đến hừng đông, anh mới hơi cử động thân thể.

Sau đó mở cửa và bước ra ngoài.

Từ Chiêm Nhu ở ngoài đợi anh ta cả đêm, vừa thấy anh đi ra, cô ta vội vàng đuổi theo: “Bách Ngôn, anh đừng như vậy nữa! Sau này em sẽ không bao giờ tìm bọn họ nữa, chúng ta một lòng một dạ sống cho tốt nhé, em hứa đấy! Anh đừng bỏ mặc em như thế.”

Chương Bách Ngôn đẩy cô ta ra.

Anh đi được vài bước thì đột nhiên quay người lại ngay trước cửa thang máy, nói: “Từ Chiêm Nhu, chúng ta hủy hôn ước đi! Tôi không thể cưới cô được.”

Từ Chiêm Nhu sửng sốt, cô ta không dám tin vào những gì mình nghe được.

Chương Bách Ngôn đang nói cái gì vậy?

Một lúc lâu sau, cô ta mới khó khăn nói: xảy ra nữa, Bách Ngôn, anh tin em đi!”

oại chuyện đó sẽ không bao giờ. Chương Bách Ngôn lặng lẽ nhìn cô ta, vô cùng bình tĩnh nói: “Tôi không yêu côi” Từ Chiêm Nhu đứng tại chỗ sững sờ hồi lâu… Chờ cô ta hoàn hồn, Chương Bách Ngôn đã vào thang máy và đi xuống lầu. Anh lái xe thẳng đến bệnh viện, nhanh chóng đi vào thang máy, đi đến khu vực phòng bệnh VIP… Anh không gõ cửa mà trực tiếp vào phòng, lúc đó bên trong chỉ có Lục U và đứa trẻ, y tá đổi ca, Hoắc Minh Châu đi theo lấy thuốc bổ.

Lục U đang cho đứa bé ăn.

Sau khi sinh một tuần, sữa nước của cô rất dồi dào, Tiểu Diệp Hồi trong lòng cô ăn ngon lành.

Rất có tiết tấu, mút chụt chụt.

Phòng bệnh yên tĩnh nên tiếng mút có vẻ rất lớn.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.