Lục Thước tức giận nói với anh: “Đó là do năng lực của tôi”.
Sau khi Lục Huân rời đi, bầu không khí rõ ràng còn sôi động hơn trước, đám đàn ông bắt đầu nói những chuyện bậy bạ. Đây cũng là chuyện thường khi một đám đàn ông tụ lại, người có địa vị sau khi uống rượu đều trở thành người bình thường.
Trương Sùng Quang tâm trạng không tốt và uống rất nhiều.
Nguyên nhân chính là vì Cảnh Thụy vẫn luôn “chăm sóc” anh, gọi anh là “anh trai”, Trương Sùng Quang cũng không tiện từ chối.
Bản thân Cảnh Thuy cũng say.
Anh ta cầm ly rượu, gương mặt sáng bừng, lắp bắp nói: “Hôm nay không ai được phép rời đi, chỉ có vợ gọi mới có thể rời đi. Người còn lại cuối cùng là vua của nhóm chúng ta, anh ấy không sợ con cọp cái ở nhà”.
Một lúc sau, những người trong phòng đều phì cười.
Họ đều phàn nàn về vợ của mình.
Trương Sùng Quang lặng lẽ lắng nghe, lắng nghe những lời bàn tán của người khác, cuối cùng phát hiện ra rằng… cuộc hôn nhân của họ cũng có rất nhiều vấn đề, anh chợt cảm thấy cân bằng và thoải mái hơn.
Có lẽ ở tuổi này hôn nhân là như thế này!
Nửa giờ sau, những người đàn ông khác lần lượt nhận được cuộc gọi của vợ, đều bị giục về nhà. Trước khi trả lời điện thoại, họ còn la hét ầm ĩ nhưng khi nghe vợ chất vấn thì lại rất thận trọng.
[Chỉ là uống vài ly thôi, em đừng suy nghĩ nhiều quá!]
[ Đúng, là tiệc của giám đốc Cảnh, nếu em không tin anh sẽ quay video cho em xem].
[Giám đốc Trương cũng đến rồi, em lo lắng điều gì vậy? Vợ giám đốc Trương thậm chí còn không gọi điện để kiểm tra, em làm như vậy là quá đáng, anh sẽ giải thích với em sau].
Người đàn ông nói vậy nhưng sau khi cúp điện thoại lại xin phép đi về: “Xin lỗi mọi người, vợ tôi giục quá. Vì sự hòa thuận trong gia đình, tôi chỉ có thể chịu đựng và xin phép về trước! Tôi sẽ tự phạt một ly, lần sau chúng ta lại gặp nhau nhé”.
Mọi người cười lớn rồi lần lượt rời đi.
Cuối cùng, chỉ còn lại Cảnh Thuy cùng Trương Sùng Quang. Vợ của Cảnh ‘Thuy cũng gọi điện, nhưng Cảnh Thuy say rượu, anh ta ôm lấy Trương Sùng Quang và nói trong vô thức: “Anh ơi, em sẽ không rời đi, em ở lại với anh! Em phải hy sinh bản thân mình vì dự án này, vợ em chắc chắn sẽ hiểu thôi!”
Trương Sùng Quang vỗ vỗ mặt anh ta: “Vợ cậu đang ở cửa! Hơn nữa, tôi không có hứng thú với đàn ông, cũng không có hứng thú với đàn ông say rượu, trông như heo chết vậy”.
Vợ Cảnh Thụy chạy vội vào.
Vợ anh ta xuất thân từ một gia đình khá giả, ngoại hình ưa nhìn, nước da trắng nõn, dáng người hơi bụ bẫm, lại rất thức thời gọi Trương Sùng Quang một tiếng “anh”: “Anh ơi, em xin lỗi, Cảnh Thuy đã say lắm rồi. Em sẽ đưa anh ấy về. Ngày mai tỉnh rượu em sẽ bảo anh ấy gọi điện xin lỗi anh”.
Trương Sùng Quang cười nhạt: ‘Được, đưa cậu ấy về đi”.
Vợ Cảnh Thuy chào một lần nữa rồi mới rời đi.
Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, Trương Sùng Quang dựa vào sô pha, có chút thất thần nhìn căn phòng bừa bộn… Các bà vợ đều gọi điện, nhưng vợ anh thì không, cho anh sự tự do tuyệt đối.
Trương Sùng Quang nhẹ nhàng lau mặt.
Người quản lý câu lạc bộ đi tới, nhìn bộ dạng của Trương Sùng Quang, không khỏi thông cảm hỏi: “Giám đốc Trương, anh có muốn tôi gọi người đến cho anh
không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhot com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!