Đầu giường, còn đặt bao cao su bố cậu tặng!
Cậu tiện tay cầm lấy, đấy qua đẩy lại, không tiếng động bật cười.
Kỳ thật, có người đàn ông nào lại đối với cô ấy bé mình nhìn trúng mà có thế không có một xíu ý nghĩ nào chứ!
Hoắc Doãn Tư chưa từng yêu đương với phụ nữ, không có nghĩa là cậu không có suy nghĩ này, trước đây là thanh tâm quả dục, nhưng một vật nhỏ trắng nõn, dịu dàng lúc ấn lúc hiện trước mặt mình mỗi ngày, nếu nói chưa từng nối lên ham muốn tình dục thì tuyệt đối là không thể nào.
Nhưng tốc độ quá nhanh…
Cậu cũng không phải là người vội vã như vậy.
Hoắc Doãn Tư ném hai hộp đồ vào tủ đầu giường, sau khi đóng ngăn kéo lại, vừa ngước mắt lên đã thấy An Nhiên nhẹ nhàng gõ cửa, sắc mặt cô ấy vẫn không tốt lắm nhưng vẫn lại chào tạm biệt cậu.
Trong tay có một cái túi, hẳn là bộ quần áo cô ấy vừa thay ra.
Hoắc Doãn Tư hỏi: “Không đau nữa à?”
Thật ra vẫn đau, nhưng trong loại tình huống này, An Nhiên không thể ở lại nơi này nữa.
Váy cô ấy bấn, sẽ làm dơ chỗ này mất.
Cô ấy nhẹ nhàng gật đầu, nhỏ giọng nói cảm
ơn.
Hoắc Doãn Tư trầm mặc một lát, cậu đương nhiên có thế giữ cô ấy lại, nhưng là với thân phận gì chứ?
Cấp trên?
Điều này không còn nghi ngờ gì nữa, thoạt trông cứ như là tên biến thái vậy.
Bạn trai?
Nói chung, họ chẳng là cái gì với nhau cả!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!