Hoắc Doãn Tư nói xong, Trương Sùng Quang hơi híp mắt.
Theo như anh hiểu thì con người của Hoắc Doãn Tư là giả vờ nghiêm chỉnh nhất, sẽ không nhiều lời.
Nhưng anh ấy lại nói những lời có ẩn ý khác! Khiến cho người khác nghỉ ngờ.
Trương Sùng Quang tuy nghỉ ngờ nhưng trên mặt lại không lộ ra, chỉ nhẹ nhàng hừ một tiếng: “Cậu khá là hiểu cô ấy đó!”
“Thật ngại quá! Chúng tôi là chị em ruột!” “Trương Sùng Quang, anh cũng xem như cùng chị tôi lớn lên, nếu như anh có †ám phần hiểu chị ấy thì hai người cũng không đi đến bước này như ngày hôm nay!”
“Anh cảm thấy chỉ là bởi vì anh chăm sóc Thẩm Thanh Liên sao?”
Hoắc Doãn Tư không muốn tiếp tục nói, im miệng lại.
Anh ấy nhấc tay nhìn thời gian: “Thật ngại quá, tôi đã hẹn tổng giám đốc Vương đánh golf, sắp trễ giờ rồi!”
Một lúc người ở phòng khách rời đi hết.
Trương Sùng Quang ngồi một lúc cũng cảm thấy nhàm chán nên muốn rời đi, người giúp việc trong nhà giữ anh lại ăn cơm, nói là ý của ông chủ.
Trương Sùng Quang suy nghĩ, vẫn không có ở lại. Khá bất ngờ trên đường anh còn gặp được Hoắc Tây.
Xe của cô hư ở bên đường, đang gọi điện thoại đợi người đến sửa, Trương Sùng Quang chạy xe chậm lại nhìn bóng dáng cô.
Thật mảnh khảnh!
Không chút dáng vẻ giống như từng sinh con, tối hôm qua khi anh ôm eo mảnh của cô, chỉ cảm thấy vẫn như mọi khi…
Yết hầu của Trương Sùng Quang hơi động đậy. Anh dừng xe lại, hạ kính xe xuống, thấp giọng gọi cô: “Hoắc Tây?”
Hoắc Tây quay người nhìn thấy anh lại đang nói chuyện với người trong điện thoại mấy câu, lúc này mới cúp điện thoại.
Trương Sùng Quang xuống xe, nhìn xe của cô: “Xe hư rồi? Cần tôi đưa em không?”
Hoắc Tây cũng không tránh anh, lạnh nhạt nói: “Người của tiệm 4S sắp đến rồi!”
Trương Sùng Quang gật đầu.
Bộ dạng của anh giống như muốn rời đi nhưng bước chân lại dừng lại, do dự chút rồi mới mở lời: “Tối qua…”
Hoắc Tây với bộ dạng không để ý: “Chúng ta đều quên đi!” Trương Sùng Quang chăm chú nhìn cô.
Một lúc sau, anh cũng cười nhạt: “Đúng! Quên đi! Bây giờ bên cạnh cô có người rồi mài”
Đương nhiên anh cảm thấy sự lạnh lùng của cô không liên quan đến hận, chỉ là lạnh lùng chính là sự lạnh lùng không muốn có bất cứ dây dưa nào với anh…
Ngồi lên xe, Trương Sùng Quang rất nhanh đã chạy xe đi. Trong kính chiếu hậu hình bóng của Hoắc Tây từ từ trở nên nhỏ.
Anh nắm chặt vô lăng, cắn răng nhẹ: Hoắc Tây vì sao em lại về? Rốt cuộc muốn làm gì?
Suy nghĩ kỹ lại tối hôm qua, anh đạt được mục đích quá dễ dàng.
Với tính cách của cô nếu như không muốn thì dù mất mặt cũng không theo anh rời đi, huống hồ là lên giường còn bị anh làm bốn lần.
Ngã tư tiếp theo, xe của Trương Sùng Quang thắng gấp lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhot com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!