Hoắc Minh dựa vào ghế da thật, nhẹ nhàng xoay ngước. mắt: “Tìm ra tổng biên tập phụ trách, kêu bộ phận an ninh mời anh ta ăn bữa cơm, cạy chứng cứ từ miệng anh ta ra cho tốt…. Nếu anh ta không nói thì tiếp tục cho anh ta ở lại ăn cơm.”
Thư ký Trương hiểu anh nhất.
Cô ấy biết Hoắc Minh thật sự tức giận rồi, người giở chiêu trò ở phía sau chắc chắn sẽ rất thảm.
Hoắc Minh lại nói: “Chuẩn bị buổi họp phóng viên.”
Thư ký Trương lập tức đi làm.
Đợi người rời đi, Hoắc Minh đang muốn gọi điện thoại cho Minh Châu, kêu cô ấy đi ở cùng với Ôn Noấn, nhưng lại nhận được điện thoại của bố anh trước.
Hoắc Chấn Đông vô cùng tức giận.
Mắng Hoắc Minh một trận trước, mắng anh vô dụng không bảo vệ được vợ.
Lát sau, giọng của ông mới hoà hoãn lại: “Mẹ con đã qua đó rồi!”
Hoắc Minh mềm lòng.
Hoắc Chấn Đông lại thương lượng với anh nên ứng phó thế nào, cuối cùng ông khá không vui hỏi: “Minh, con nói thật với bố, mũi tiêm năm đó có phải ảnh hưởng đến phía dưới của con không, nếu không cũng không đến nỗi không có ích như thế chứ!”
Một tháng thỉnh thoảng một lần… Là phụ nữ cũng phải chạy thôi!
Hoắc Minh vừa tức vừa bưồn cười: “Trái lại con có sinh lực, nhưng bố kêu con diễn độc tấu sao?”
Chuyện vợ chồng coi trọng sự tình nguyện vậy thì mới có ý nghĩa.
Chỉ có mình anh động tình, Ôn Noãn không nhận được mãn nguyện anh lại không nỡ như vậy.
Chẳng qua Hoắc Chấn Đông thăm dò con trai, lúc này nhận được đáp án cũng yên tâm: tục ngữ nói nơi nào có sự sống nơi đó có hy vọng, chỉ cần cơ thể không có bệnh còn có thể níu lại.
Ông lại quan tâm con trai: “Sau này con chăm sóc vợ con nhiều chút, chuyện trong nhà làm nhiều hơn một chút, để con bé có thể có thời gian rảnh rỗi đi uống cà phê, xem phim … Quả thật không được thì bố với mẹ con chăm sóc Doãn Tư, con tiếp nhận Hoắc Thị là được rồi.”
Hoắc Chấn Đông trực tiếp cúp điện thoại.
Anh rất muốn gọi thêm cuộc điện thoại cho Ôn Noãn nhưng mẹ anh đã qua đó nên anh rất yên tâm.
Nửa tiếng sau, thư ký Trương vào: “Tổng giám đốc Hoäc, buổi họp mặt phóng viên đã sắp bắt đầu, truyền thông chủ yếu của thành phố b đều đến hết, anh yên tâm tôi đã dặn dò xong rồi, bọn họ không dám viết lung tung đâu.”
Hoắc Minh đứng dậy, chỉnh lại áo vest. Sảnh hội nghị số một Tây Á. Hơn trăm phóng viên, máy quay giống như đại bác hướng thẳng vào bàn chủ trì, người ở phía dưới đều đang bàn luận.
Quả thật tin tức quá giật gân rồi!
Bọn họ đều đang đoán, Hoắc Minh sẽ trực tiếp công bố ly hôn hay là kéo theo bà Hoắc thể hiện tình cảm, giả vờ sự không có chuyện đó tồn tại?
Cửa chính phòng hội nghị từ từ mở ra.
Hoäc Minh bước vào, vẻ mặt kiêu ngạo không giống như bộ dạng người đàn ông ly hôn.
Không đợi phóng viên hỏi, anh đã nói vào micro mấy câu.
[Đầu tiên đối với chuyện làm lộ chuyện riêng của vợ tôi, tôi giữ nguyên quyền truy cứu.]
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhot com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!