Tóm lại là đều có liên quan đến anh!
Ly hôn, cô tập trung chăm sóc con gái.
Không ngờ cô lại có thể buông thả như thết
Rõ ràng là gương mặt và vóc dáng của cô vẫn xứng với trai trẻ hai mươi bốn tuổi lắm.
Luật sư Hoắc cao quý nhất thành phố B lúc này y như người chồng ghen tuông đi bắt gian vợ, khác hẳn với mọi người xung quanh!
Đã có người đến chào hỏi anh.
“Luật sư Hoắc cũng tới chơi à?”
Ôn Noãn giương mắt đối diện với anh.
Cô có hơi ngạc nhiên, không ngờ anh lại đến đây…
Hoắc Minh cởi áo khoác màu đen ra tùy ý ném lên sô pha, ngồi xuống đối diện với Ôn Noãn.
Anh cúi đầu châm điếu thuốc: “Cuộc sống riêng của Tổng Giám đốc Ôn thật đặc sắc!”
Lời này vừa nói ra, mọi người đã chú ý ngay.
Luật sư Hoắc rõ ràng đang ghen, nhưng thân phận của anh như thế không thể so đo với một con hát, chỉ có thể dằn mặt vợ.
Ôn Noãn vuốt mái tóc dài, cười nhạt: “Tạm được!”
Anh muốn chơi ở đây thì cô cũng không cản, đã ly hôn rồi thì mọi người cứ thoải mái thôi.
Sau đó lại chơi mấy ván.
Vận may của Hoắc Minh tạm được, Ôn Noãn cũng gần gần như thế, thỉnh thoảng sao nam đó còn lại gần cho cô vài lời khuyên, không tính là rất thân mật nhưng cũng không cố ý tránh né Hoắc Minh.
Đến tận lúc này, anh mới thật sự hiểu.
Ôn Noãn đã ly hôn với anh một cách triệt để. Biểu hiện lưu luyến không thôi của cô là vì “Minh”.
Thường ngày cô cư xử với anh như thế cũng là vì hai đứa nhỏ.
Thật ra thì cô đã không còn chút lưu luyến nào với Hoắc Minh nữa rồi!