Diệp Sâm khoanh tay trước ngực: “Em nói đi?”
Nam Tầm cảm thấy, tới giờ khắc này thật sự đừng bận tâm tình cảm trước kia gì nữa.
Cô lạnh nhạt nhìn Diệp Sâm, chân lui lại mấy bước, môi vô tình mà khẽ mở: “Đập anh tai”
Vừa dứt lời, hai vệ sĩ cao lớn xách nắm tay to tướng vọt về hướng Diệp Sâm, bọn họ phải báo thù vì đồng nghiệp, đánh chết cái tên này.
Mười mấy giây sau là một loạt tiếng kêu rên. Diệp Sâm không mất một sợi tóc, tiêu sái phủi phủi bụi trên người, sau đó nâng chân đôi thon dài lên đi về hướng Nam Tầm.
Nam Tầm cảm thấy tình hình không ổn liền xoay. người bỏ chạy.
Con người phải biết tiến thối, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
Nhưng vị “Tuấn kiệt” này chưa chạy được mấy bước đã bị Diệp Sâm bắt được, hông anh khí phách cong một cái đã khiêng cả người Nam Tầm lên vai, xoay người đi trở về.
“Làm cái gì vậy, tên điên này mau buông tôi xuống.”
Nam Tầm biến sắc giãy giụa, ngặt nổi Diệp Sâm như siêu nhân vô địch, chẳng những sức lực mạnh, còn rất lì đòn.
Diệp Sâm vươn một chân đá vệ sĩ trên mặt đất ra ngoài, sau đó “Oanh” một tiếng đóng sầm cửa lại, giọng nói lạnh lẽo như cái máy truyền ra từ bên trong: “Không sợ chết cứ việc tiến vào.”
Mấy vệ sĩ bị đánh mặt mũi bầm dập ngoài cửa khóc không ra nước mắt, sao bọn họ lại xui xẻo như thế, mới đổi ca đêm đã gặp phải sát thần này!
Rất nhanh bên trong đã truyền đến tiếng đánh nhau, mấy vệ sĩ quay mặt nhìn nhau: Làm sao bây giờ, cần quản hay không?
Nhưng bọn họ đánh không lại!
Mấy người biết võ lại đánh không lại một tên bốn mắt, ngẫm lại cũng cảm thấy mất mặt.
Lúc này, Thịnh Hoàn Hoàn gọi điện thoại đến…
Sau khi khiêng Nam Tâm vào nhà, Diệp Sâm ném cô lên sô pha rồi thân thể thon dài cao lớn lập tức đè lên.
Nam Tầm nâng gối đá một cái, Diệp Sâm như đã đoán được động tác của cô, tay nhấn một cái đè chân cô xuống, ngẩng đầu lộ chút đắc ý nhìn cô: “Không ai nói với em là nơi này của đàn ông không thể động vào à?”
Lên gối không thành công, Nam Tầm liền ra tay.
Diệp Sâm lập tức ghì lấy cổ tay, cúi người cắn vành tai cô, giọng nói mang ý cười trầm thấp trào ra từ cổ họng: “Tốc độ thế này còn muốn chơi đánh lén?”
Thân thể Nam Tầm cứng đờ, mặt trở nên đỏ bừng, thẹn quá thành giận nghiến răng nghiến lợi: “Anh là đồ biến thái.”
Rống xong, Nam Tâm nắm tóc Diệp Sâm kéo mạnh, thân thể xoay một cái rồi cùng Diệp Sâm ngã xuống khỏi sô pha.
Nam Tầm ngồi trên người Diệp Sâm, đánh một quyền vào khuôn mặt tuấn tú của anh, mắt kính tơ vàng văng ra ngoài.
Rốt cuộc sắc mặt Diệp Sâm cũng thay đổi, buồn bực. nói: “Nam Tầm, trước kia chúng ta đã nói đánh nhau không nắm tóc.”
“Nắm anh đấy, đồ nhã nhặn bại hoại, cho rằng ăn cơm Mỹ mấy năm là muốn làm gì thì làm à?”
Mũi Nam Tâm suýt phun ra lửa, kéo mạnh lấy tóc Diệp Sâm mà đánh từng đấm từng đấm vào mặt anh, nhưng người đàn ông này rất nhanh nhạy, vẫn luôn đỡ được.
Diệp Sâm bị cách đánh nhau như đàn bà đanh đá của Nam Tâm làm bất đắc dĩ, vừa giơ tay bảo vệ gương mặt đẹp trai của mình, vừa nghiêm khắc cảnh cá:
Có phải cô đã quên anh cũng có tuyệt chiêu không?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!