Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu (Cô Vợ Thiên Kim Của Lăng Tổng) (Full)

Chương 314 Ông muốn truyền y bát cho Hoàn Hoàn


Bạch quản gia cũng lo lắng nhìn Thịnh Hoàn Hoàn đã hôn mê mà hỏi: “Thịnh lão thái thái, thiếu phu nhân nhà tôi xảy ra chuyện gì?”

Sắc mặt Thịnh lão thái thái rất nặng nề: “Hoàn Hoàn bị kinh sợ, tôi muốn dẫn nó về, mấy ngày nay thiếu phu nhân các người không về đây ở”

Cuối cùng Thịnh lão thái thái còn để lại vài lời với Bạch quản gia và dì Hà: “Muốn lén xử lý việc này là không có khả năng, xin ông phải nói việc này cho. Lăng Tiêu, bảo cậu ta mau chóng lựa chọn, nếu không chúng tôi không dám để Hoàn Hoàn ở nơi này nữa.”

Thịnh lão thái thái nói vậy có ý là bên trong thực sự có “Thứ” không sạch sẽ?

Để lại những lời này, Thịnh lão thái thái dán một lá bùa ngoài cửa tầng hầm, sau đó bế Thịnh Hoàn Hoàn rời đi.

Nói ra cũng lạ, Thịnh lão thái thái đã hơn 70 tuổi mà ôm Thịnh Hoàn Hoàn lại không phí sức chút nào, bước chân đặc biệt ổn định nhẹ nhàng, không đỏ mặt không thở gấp, thắt lưng cũng thẳng tấp.

Trong lòng Bạch quản gia rất chấn động, căn bản không dám ngăn cản. 

Sau khi Thịnh lão thái thái lên xe thì đôi tay không ngừng ấn huyệt vị trên người Thịnh Hoàn Hoàn, không cho hàn khí xâm nhập nội tạng cô, nếu không lần này lại bị bệnh nặng lần nữa.

Nhưng rất nhanh Thịnh lão thái thái liền phát hiện vệt đỏ sau cổ Thịnh Hoàn Hoàn, khóe miệng nhếch lên, bà nhìn về phía Thịnh lão gia tử: “Ông già, đã rõ chuyện như thế nào chưa?”

Thịnh lão gia tử gật đầu: “Kế tiếp phải xem Lăng Tiêu làm thế nào”

Thịnh Đình Đình và Thịnh phu nhân không hiểu ra sao.

Đặc biệt là Thịnh Đình Đình đi theo bọn họ lại không phát hiện cái gì, nghe hai cụ nói xong thì trong lòng như có trăm cái móng vuốt cào vào tim: “Bà nội, rốt cuộc là sao vậy?”

Thịnh lão thái thái nói: “Gấp cái gì, qua hai ngày nữa nhất định sẽ tra ra manh mối.”

Thịnh lão gia tử nói: “Trở về lấy rượu thuốc bôi cho Hoàn Hoàn đi, đứa nhỏ này rất nũng nịu, lần này đau biết chừng nào.”

“Ừ” Thịnh lão thái thái gật đầu, tiếp tục ấn huyệt vị cho Thịnh Hoàn Hoàn, khi ấn đến vệt đỏ sau cổ, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của cô đau đớn nhăn lại.

Thịnh lão gia tử đau lòng nói: “Bà nhẹ chút, làm đau cháu nó kìa.”

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Thịnh lão thái thái nói: “Chỉ ông đau lòng Hoàn Hoàn à, nếu không ông làm đi?”

Thịnh lão gia tử không nói, Thịnh lão thái thái bật cười lắc đầu.

Sau khi trở lại thành Tây, Thịnh lão thái thái cầm thuốc định tâm an thần cho Thịnh Hoàn Hoàn uống, không bao lâu sau Thịnh Hoàn Hoàn đã từ từ mở mắt.

Nhìn thấy Thịnh lão thái thái, Thịnh Hoàn Hoàn ôm chặt lấy bà, run rẩy nức nở nói: “Bà ngoại, con không về Lăng Phủ, không bao giờ về nữa…”

Thịnh lão thái thái đau lòng không thôi, không ngừng trấn an cô: “Được, không quay về, chúng ta không bao giờ trở về.”

Thịnh phu nhân ngồi một bên yên lặng rơi lệ. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.