Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu (Cô Vợ Thiên Kim Của Lăng Tổng) (Full)

Chương 232 Chuyện như thế nào?


Thịnh Hoàn Hoàn liếc nhìn bạn tốt một cái, chỉ vào Tề Lãng đang thẹn quá thành giận: “Vị bác sĩ cứu khổ cứu nạn này nói hắn muốn dùng hai vạn bao nuôi tớ, còn nói được hắn coi trọng là phúc tám đời của tớ.”

Lăng Kha vừa nghe thì “Phì” một tiếng phá lên cười, đặc biệt khoa trương, cười đến chảy cả nước mắt.

Câu trào phúng của Thịnh Hoàn Hoàn và tiếng cười to của Lăng Kha làm Tê Lãng cảm thấy bị sỉ nhục, anh ta xanh mét mặt mày trừng Thịnh Hoàn Hoàn một cái, cắn răng nói một câu: “Cô chờ cho tôi. Nói xong, anh ta đi nhanh ra cửa.

Nhưng vừa bước ra phòng bệnh thì cổ áo anh ta đã bị người ta kéo lên, sức lực mạnh đến mức suýt nhấc bổng anh ta khỏi mặt đất.

‘Tê Lãng giật mình, khủng hoảng trợn to hai mắt, kết quả lại phát hiện đối phương là một cô gái, còn là một cô gái dáng người mảnh khảnh khuôn mặt xinh đẹp.

Nam Tầm lạnh lẽo nhìn người đàn ông trên tay: “Chuyện này còn chưa xong, bác sĩ muốn đi đâu?”

Tiếng cười khoa trương của Lăng Kha còn chưa  ngừng lại: “Hai vạn… Ha ha hai vạn… Bác sĩ, anh muốn tôi cười chết sao?”

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

‘Tê Lãng lấy lại tinh thần, sắc mặt tiếp tục thay. đổi, anh ta tức giận trừng Nam Tầm: “Cô buông tay, nếu không tôi kiện cô đánh nhân viên y tế”

‘Tê Lãng giấy giụa, nhưng Nam Tầm lại không chút lung lay.

Nam Tầm xuất thân từ trường quân đội, cao. 173 cm, dưới chân là đôi giày 6 phân, cao hơn Tê Lãng một cái đầu, hơn nữa sức lực cô mạnh bẩm sinh, Tê Lãng căn bản không phải đối thủ của cô.

Nam Tầm nhìn anh ta như nhìn một con kiến: “Anh có thể kêu lớn tiếng một chút, tôi không ngại để cả bệnh viện đến xem trò cười này.”

Dứt lời, Nam Tâm “Ném” Tề Lãng vào trong phòng: “Còn chưa làm rõ mọi chuyện, anh đừng mơ đi đâu cả”

Nam Tầm sắc bén nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Chuyện như thế nào?” 

“Có lẽ là nghe em với Lăng Kha nói chuyện, cảm thấy em là gái ngoại tỉnh không giao nổi cả tiền thuốc men, lại thấy em có một mình nên muốn thả dê.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn Tê Lãng có chút chật vật, duỗi tay tháo cây kim trên mu bàn tay xuống, đã đến nước này cô không muốn ở lại bệnh viện này nữa.

Lăng Kha thật vất vả mới ngưng được tiếng cười, giơ tay chùi chùi khóe mắt, mẹ nó, thực sự có nước mắt.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.