Một thời gian sau.
Hôm nay là ngày đại hôn của vị lão đại có tiếng trong giới hắc đạo cùng với cô vợ nhỏ của mình, thiệp mời được gửi đi không ít, tất nhiên không ai là không đến dự. Được tham gia hôn lễ long trọng thế này, người nào lại không muốn chứ!
Vết thương trên mặt của Tống Lãnh Thần và Chu Tịnh Sơ đã hoàn toàn khỏi hẳn, cũng chẳng hề để lại tí sẹo nào, diện mạo của cả hai so với trước đây không khác gì mấy. Diện trên người bộ váy cưới được thiết kế tinh xảo và diễm lệ, Chu Tịnh Sơ càng xinh đẹp và lộng lẫy hơn.
“Chao ôi, bạn thân của tôi đúng là quá quyến rũ!” Trong phòng thay đồ, Cao Nhã Kỳ không kiềm chế được sự phấn khích mà reo lên.
Khóe môi Chu Tịnh Sơ khẽ cong lên, cô đưa bàn tay thon dài vuốt nhẹ mái tóc óng ả:
“Cậu quá khen, tớ ngại lắm rồi đấy!”
“Tịnh Sơ, tớ có thể vì cậu mà biến thành đàn ông, chính vẻ đẹp của cậu đã bẻ cong giới tính của tớ.” Càng nhìn Chu Tịnh Sơ thì Cao Nhã Kỳ càng thích thú, Chu Tịnh Sơ có vẻ đẹp trời sinh, lại khoác lên người bộ váy cưới rực rỡ cùng những món trang sức đắt tiền, tinh tế khiến cô như đang tỏa sáng.
“Ôi chao, tớ thật vinh hạnh vì điều đó.” Biết bạn thân đùa giỡn, Chu Tịnh Sơ không ngại ‘kẻ tung người hứng’ cùng cô ấy.
“Nhã Kỳ, em nói như thế thì anh phải làm sao?”
Lúc này một giọng nói uất ức bỗng vang lên, ngay sau đó một thân hình cao lớn xuất hiện.
Là Lạc Quân Bách, hắn đang không hài lòng vì câu nói của bạn gái mình.
Tống Lãnh Thần đi cạnh hắn, anh vừa thấy Chu Tịnh Sơ thì đã tiến đến bên cô, bàn tay đưa ra và đan vào tay cô, nắm chặt.
“Quân Bách, sao anh cũng vào đây?” Cao Nhã Kỳ cứ nghĩ hắn ở bên ngoài trò chuyện với những vị lão đại khác, nào ngờ lại có mặt ở nơi này.
“Thì anh nhớ em, muốn vào gặp em, vậy mà lại nghe em nói những lời đó… Haizz, anh thật là đau lòng, trái tim vỡ tan mất rồi!” Lạc Quân Bách đưa tay vờ ôm lấy tim, khả năng diễn xuất bắt đầu bộc lộ.
Thấy được một mặt hài hước của Lạc Quân Bách, Chu Tịnh Sơ không nhịn được cười. Tống Lãnh Thần say đắm bởi nụ cười như hoa của cô, khóe môi anh nhếch lên vui vẻ:
“Cái tên Lạc Quân Bách này, hôn lễ của chúng ta mà còn giả dối. Em cứ mặc kệ cậu ấy.”
Chu Tịnh Sơ nhịn cười đáp:
“Lạc lão đại hài hước quá, quả thật tôi đã được mở mang tầm mắt khi chứng kiến bộ dạng này của anh.”
Mục đích của Tống Lãnh Thần vào đây là để đưa vợ yêu của anh ra ngoài, vậy nên không chần chừ lâu nữa, anh đề nghị:
“Mọi người đang đợi, chúng ta đi thôi.”
“Vâng.” Đôi môi anh đào như đóa hoa tươi đang nở rộ, Chu Tịnh Sơ khoác tay người đàn ông của mình mà bước đi.
Cao Nhã Kỳ và Lạc Quân Bách cũng vội vã theo sau.
Tiệc cưới của cả hai không mấy cầu kì, chẳng cần thề non hẹn biển gì cả, bởi mỗi người đều tin đối phương nhất định sẽ dùng cảm tấm lòng để đối tốt với người còn lại.
Lúc cả hai xuất hiện ở đại sảnh, bầu không khí bỗng dưng yên lặng đến lạ thường.
Tất cả các quan khách đều ngỡ ngàng vì vẻ đẹp yêu kiều, diễm lệ của cô dâu và sự lịch lãm, phong độ của chú rể. Họ như ánh hào quang rực rỡ khiến ai nấy cũng phải hoa mắt vì chiêm ngưỡng sự tuyệt vời ấy.
Tống Lãnh Thần bước từng bước chậm rãi đi trên thảm đỏ, không hiểu sao trái tim anh giờ đây lại đập nhanh vài nhịp, phải chăng là căng thẳng do sắp lấy vợ?
Chu Tịnh Sơ quan sát thấy sắt mặt anh trầm tĩnh đến lạ thường thì hỏi nhỏ:
“Anh sao vậy?”
“Không có gì, anh chỉ là đang hồi hộp một tí thôi.” Mặc dù không muốn nhận điều đó nhưng anh sẽ không giấu vợ mình bất cứ điều gì, kể cả cảm xúc cũng sẽ không.
“Hả?” Chu Tịnh Sơ ngỡ ngàng, lại tưởng tai mình có vấn đề nên mới nghe nhầm. Tống Lãnh Thần mà cũng có tâm trạng hồi hộp cơ đấy, thật là lạ mà!
Lúc cả hai người đã đứng trên bục cao và nhìn xuống dưới thì tiếng vỗ tay như sấm vang lên không ngừng, mọi người đều mừng vui vì hôn lễ long trọng của anh và cô.
Tống Lãnh Thần đưa tay lên ra hiệu im lặng, ngay tức thì mọi âm thanh đều biến mất. Bấy giờ anh mới cất giọng trầm thấp:
“Hôm nay tôi đã lấy vợ, vợ của tôi là Chu Tịnh Sơ. Cô ấy là người mà tôi yêu thương và trân trọng nhất, tôi sẽ không để cô ấy chịu bất kì thương tổn nào nữa, quyết định sẽ yêu cô ấy đến trọn đời.”
Nói ra lời này, một là để công bố tình cảm mà Tống Lãnh Thần dành cho người phụ nữ của mình nhiều đến nhường nào, hai là muốn ngầm cảnh cáo những thế lực thù địch, rằng ai dám đụng đến một sợi tóc của Chu Tịnh Sơ thì chính là chạm đến Tống Lãnh Thần, anh nhất quyết không tha thứ.
Những từ mà anh vừa thốt ra đã khiến trái tim của Chu Tịnh Sơ trở nên ấm áp hơn, cô cực kì hạnh phúc vì điều đó.
Phía dưới bắt đầu vang lên những lời chúc phúc thật lòng của các quan khách. Những từ ngữ tốt đẹp nhất đều lọt vào tai đôi vợ chồng son.