“A! Đừng… Anh đừng moi nữa, tôi không thoải mái.”
Lục Nguyên nằm ngửa trên bụi hoa, thân thể mềm mại trần trụi, váy dài hỗn loạn trải làm chăn. Đôi tay nhu nhược bị Angus dùng cạp váy trói chặt, hai chân banh ra cực rộng, đón nhận từng cơn gió mát thổi qua.
“Còn nói không muốn, hoa nhỏ bị em làm ướt rồi.”
Angus mân mê đóa hoa dại vàng tươi, quét qua hoa huy*t ướt đẫm của Lục Nguyên. Môi âm hộ nhỏ nhắn đã ướt át run rẩy, mà bảy tám cánh hoa trong tay hắn đã dính đầy d*m thủy trong suốt.
Hắn tà ác cười, lướt đóa hoa nhỏ lên môi Lục Nguyên. Để lại dấu vết xong, đóa hoa lại từ cằm đi qua cần cổ tuyết trắng, cuối cùng dừng trên núm vú nhỏ đứng thẳng.
“Ưm… Anh… nhanh ném đi!”
Lục Nguyên không thể chịu được vẻ dâm tà của hắn, trơ trơ nhìn đóa hoa thấm ướt ái dịch đảo vòng trước ngực, đầu v* nhanh chóng cứng dậy vì ngứa.
“Nguyên Nguyên, nơi này cứng rồi, có muốn ta mút cho em không?”
Cánh hoa vàng tươi xoay tròn trên núm vú cương cứng, bầu vú trắng nõn hơi run nhẹ, Angus cười khẽ ném đóa hoa bị chà đạp đi, hai ngón tay nhéo nhẹ núm vú của cô.
“A! Không… Không cần!” Lục Nguyên trừng mắt kinh hô, nhẹ thở gấp.
Buông tha núm vú bị nhéo đau, đôi tay hắn ôm trọn bầu ngực mọng nước, co dãn trơn mềm bóp thành đủ mọi hình dáng, lại như tỏa được hương thơm: “Bị ta chịch lâu như vậy mà ngực của Nguyên Nguyên càng ngày càng lớn. Ái chà, nhéo đã thế này, em có nghĩ mình sẽ bị nhéo hỏng mất không?”
Ngay lập tức lực tay hắn tăng lên, Lục Nguyên bị nhéo đau, đỏ mắt nói: “Biến thái! Đừng nhéo nữa, tôi đau quá!”
Lục Nguyên sợ Angus thật rồi, hễ tới lúc làm tình, hắn sẽ toát lên vẻ biến thái từ trong tận xương cốt, mang theo ý vũ nhục khiến cô vừa yêu vừa hận.
“Nói vậy thôi, ta còn chờ cặp ngực của em bắn sữa nữa kìa, nghe nói sữa của con gái nhân loại rất ngon.” Thả thỏ trắng bị dày vò đến đáng thương, mặt trên đã chi chít dấu tay, hắn đau lòng vội cúi xuống hôn.
Lưỡi rắn ấm áp dạo chơi, Angus cắn núm vú bên trái, sau đó mút mạnh như trẻ con bú sữa. Lưng Lục Nguyên cứng đơ không dám lộn xộn, vậy mà hoa huy*t lại róc rách chảy ra mật dịch.
Lúc chưa gặp Angus, Lục Nguyên đâu hề biết sức hấp dẫn của phái mạnh lớn đến bao nhiêu, rõ ràng cô đã từng chạm qua thân thể vô số lần nhưng chưa bao giờ mãnh liệt đến thế này. Chỉ một hành động nhỏ của Angus, cô đã không thể nhịn nổi nữa rồi.
Angus nhỏm người dậy khỏi bộ ngực thơm mát của thiếu nữ, phát hiện sắc mặt Lục Nguyên đã ửng hồng kỳ lạ. Có lẽ sợ rên rỉ ra tiếng nên cô nhất quyết cắn chặt môi, dáng vẻ nhỏ bé yếu ớt thật khiến người yêu thương.
Hắn chậm chạp nhích môi lại gần, hôn lên khóe môi cô, thả tự do cho cô: “Ngoan, không cần ép mình. Muốn rên thì rên đi em, giọng Nguyên Nguyên lúc rên là êm tai nhất.” . Ngôn Tình Tổng Tài
Hắn sẽ không nói cho cô biết, mỗi khi nghe thấy tiếng cô dâm kêu, lửa tình của hắn sẽ càng cháy vượng, thời gian chơi cô sẽ càng thêm kéo dài…
Thành công tách ra đôi môi sắp bị Lục Nguyên cắn nát, tiếng thở dốc yếu ớt bắt đầu vờn quanh bên tai Angus, hắn cong môi, điên cuồng hôn lên. Hàm răng cắn lên cổ họng cô, trên xương quai xanh, lưu lại hàng hàng dấu hôn, từ ngực một đường đi xuống, cho đến khi cánh môi dừng trên âm hộ, hắn mới bằng lòng bỏ qua.
“A a ~”
Lúc này mới chưa được bao lâu, trên người Lục Nguyên đã phủ đầy dấu vết của hắn, vừa dâm đãng vừa xinh đẹp kinh người, là minh chứng cho chủ quyền của hắn.
“Nào, để ta nhìn xem lỗ dâm của em đã ướt đến đâu, nhất định đang mong ngóng chờ dập vào rồi nhỉ?” Rời khỏi người Lục Nguyên, Angus dùng đuôi cuốn lấy hai chân cô, nâng cao nửa thân dưới của cô, kéo cặp mông nhỏ ra xa khỏi mặt đất.
Angus tát nhẹ vào cặp mông cong vút của cô, ngón trỏ chạm vào chiếc váy trên mặt đất, cười nói: “Ướt ghê chưa, váy bị dơ cả rồi. Để ta nhìn xem, d*m thủy của Nguyên Nguyên có làm ướt hoa bên dưới luôn không?”
Vừa nói chuyện, hắn vừa vén chiếc váy đã ướt mèm, cỏ xanh lấm tấm hoa nhỏ bên dưới đã bị đè phẳng, quả nhiên cũng ướt dầm dề.
Lục Nguyên đỏ mặt, bàn tay bị trói chặt nhặt được một hòn đá nhỏ ném về phía Angus, tiếc rằng không trúng, cô chỉ có thể nũng nịu mắng: “Anh làm nhanh lên! Tôi đói bụng!” Sáng nay ăn không nhiều, bây giờ quả thật có hơi đói.
Vừa dứt câu, cô bỗng hối hận cực kỳ.
“Đói bụng?” Angus lộ ra một nụ cười cực kỳ lóa mắt, tay hắn xoa xoa cái bụng phẳng lì của Lục Nguyên, trầm thấp nói: “Đói bụng thì nên ăn gì nào? À, miệng bên dưới của Nguyên Nguyên nên ăn gậy th*t nhé, đợi lát nữa bụng em sẽ no căng cho mà xem.”
Tưởng tượng lượng tinh dịch dồn nén mấy ngày qua có thể đổ đầy tử cung của Lục Nguyên, dương v*t vốn dựng thẳng của hắn chợt phình to thêm một vòng, đau đớn râm ran.
Chỉnh sửa tư thế nằm cho cô đàng hoàng, Angus liền sẵn sàng vũ khí, lần này hắn chọn côn th*t dài có gai ngược, quy đầu cực to đâm vào hoa huy*t ướt dính không chút trở ngại.
“Con rắn to chui vào dâm động của Nguyên Nguyên rồi… Ưm, nơi này bót quá, giống như miệng của Nguyên Nguyên vậy, mút ta sướng quá đi. A ~ nhiều nước quá, rắn to sẽ chết chìm mất.”
Angus vừa tiến công vừa lảm nhảm lời dâm. Lục Nguyên bị kích thích đến mặt đỏ tai hồng, quy đầu cực lớn thông thuận chui thẳng vào hoa viên thần bí, hung tàn chiếm đoạt chỗ sâu nhất.
“Đâm… Đâm đến rồi… A! Sâu quá!” Khóe mắt Lục Nguyên dâng lên nước mắt khoái cảm, âm đ*o bị nhồi đầy, đặc biệt thịt non bị thứ gì mềm mại cạo qua làm cô thỏa mãn không thể nói thành lời.
“Ưm ~ Động dâm mút ta không nhúc nhích được. Thả lỏng chút nào bé dâm!” Angus nhấc tay tát vào ngực cô, nhũ thịt mềm mại như thạch trái cây liền dập dờn.
Lục Nguyên hét lên, theo bản năng càng banh rộng hai chân. côn th*t to quá mức bình thường nhân cơ hội này rút ra một chút, còn chưa đợi cô thở đều, nháy mắt lại đâm mạnh vào tử cung.
“A! Nhẹ… nhẹ chút… Mạnh quá!”
“Nhẹ chút?” Angus từ tốn nhấp eo, nhìn côn th*t tráng kiện tím đen ra ra vào vào, miệng hoa bị căng đến tột đỉnh đã trở nên trắng bệch, hắn cười lạnh: “Nhẹ chút sao có thể chịch em hết khó chịu, hả bé dâm!”
Sau đó động tác của hắn dồn dập lên, hung mãnh đâm vào, hung mãnh rút ra giữa vòng bao vây chặt chẽ của huyệt non. Ướt quá! Mềm quá! Rắn to của hắn đánh chiếm càng sâu, hăng hái xoay tròn, thao đánh dâm động quá xứng đôi với hắn này.
Lục Nguyên điên đảo đong đưa, cô hoảng hốt, tiếng rên dâm dục vụn vỡ không thành lời: “A a ~ Không… không cần… Sâu quá… Đau… Muốn… muốn chết rồi… A ~ A!”
“Sướng không? Ưm ~ Bé dâm ~ Dập chết em! Dập nát em! Mút ta sướng quá!”
“Nhanh… nhanh quá…. A a… Cha ơi!” Lục Nguyên bị làm đến khóc, tốc độ và độ sâu này hoàn toàn vượt quá mức chịu đựng của con người, một thiếu nữ nhân loại như cô làm sao có thể thừa nhận khoái cảm tột đỉnh như vậy. Thân dưới của hai người dính chặt vào nhau, dịch nhờn đều bị đánh bông thành bọt trắng.
– —————
Kang: Toy không nghe không thấy gì hết *bịt tai chạy đi* =)))