“Thừa dịp anh ta yếu lòng mà nhảy vào?”
Giang Tiểu Bạch cau mày lại khi nghe lời miêu tả này: “Tớ sẽ không muốn trở thành một người đi vào trái tim anh ấy nhân lúc anh ấy yếu lòng đâu, cái cảm giác này cũng không vui vẻ gì.”
Tuy chưa yêu ai nhưng Giang Tiểu Bạch lại là một người vô cùng lãng mạn, tình yêu mà cô mong đợi nhất định phải đẹp như mơ, cho nên cô chưa bao giờ mơ tưởng đến Tiêu Túc, người đàn ông này có thể làm anh em, nhưng không thể trở thành một đôi.
Nếu đã là anh em.
Vậy thì không thể xảy ra chuyện, tôi coi cậu là anh em, cậu tự nhiên lại suy đoán tôi làm cái chuyện như thế này.
“Tớ không cãi nhau với cậu nữa, dù sao bây giờ cậu nói như vậy, sau này cậu thật sự thích anh ta, thì sẽ có trò hay để xem, tớ sẽ yên lặng chờ cậu tự tát vào mặt mình.”
“Phương Đường Đường, cho tớ đi chết đi!”
“He he, tớ sẽ không! Tối nay chúng ta đi bar nhé!”
“… Cút đi!”
Giang Tiểu Bạch tức giận hét lên cúp điện thoại của Phương Đường Đường, sau đó tức giận đứng tại chỗ, khoanh tay nhìn chằm chằm vào điện thoại.
Nói cô thích Tiêu Túc? Cô mà thích Tiêu Túc mới là chuyện lạ!
Sau đó, Giang Tiểu Bạch để điện thoại xuống, đi vào phòng bếp làm cơm trưa.
Giữa trưa sau khi Tiêu Túc tan làm, nhìn thấyGiang Tiểu Bạch cũng đang tức giận đối mặt với anh ta, cầm bát và đũa đặt lên bàn mà cô cũng dùng sức làm cho phát ra tiếng động.
Tiêu Túc nhướng mày: “Ai đã chọc giận cô vậy?”
Giang Tiểu Bạch nhìn anh ta một cách khinh thường: “Không có, ai dám chọc tôi tức giận chứ?”
Tiêu Túc.
“…”
Anh ta nhưởng mày: “Bản thảo có vấn đề gì sao?”
Từ khi dọn đến, cô ấy vẫn luôn rất hòa nhã, mặc dù hai người đã xảy ra xích mích với nhau nhưng cô ấy chưa bao giờ mất bình tĩnh như hôm nay nên Tiêu Túc cũng chỉ đoán nhìn mặt của cô mà đoán là do công việc.
Ai biết Giang Tiểu Bạch vừa nghe xong, lập tức trợn trừng ánh mắt lên nói: “Anh hỏi như vậy là sao? Anh đang quan tâm về vấn đề công việc của tôi?”
Tiêu Túc chỉ muốn nói, tôi chỉ thuận miệng hỏi mà thôi.
Giang Tiểu Bạch lại nói: “Tôi không phải vì vấn đề này!”
“Đó là chuyện gì?”
“Anh đừng có hỏi nữa được không?”
Giang Tiểu Bạch đột nhiên nhìn Tiêu Túc trước mặt cảm thấy có chút khó chịu, nghĩ đến những lời mà Phương Đường Đường nói, cả người cũng cảm thấy không ổn.
Bởi vì cô phát hiện ra Tiêu Túc vào buổi sáng bế mình vào phòng, cô đã luôn suy nghĩ về chuyện này.Sau đó nghĩ đến bây giờ Giang Tiểu Bạch tất nhiên vẫn chưa quên chuyện này, trong đầu lúc nào cũng rối tung lên.
Cô cảm thấy rằng cô chắc chắn đã bị Tiêu Túc làm ảnh hưởng.
Vì vậy, điều mà cô cảm thấy khó chịu bây giờ là, bản thân tại sao lại như vậy chứ?
Tiêu Túc không biết Giang Tiểu Bạch là bị làm sao, rõ ràng buổi sáng hai người bọn họ không phải không có nói chuyện sao? Khi anh ta đưa cô vào phòng ngủ, cô vẫn ngủ say giống như heo.
Bản thân cũng không có lý do gì để quấy rầy cô ấy đang ngủ, vậy lý do khiến cô ấy tức giận là gì?
Cô không muốn nói rằng, Tiêu Túc cũng đừng có làm phiền cô nữa.
Sau khi Giang Tiểu Bạch đợi Tiêu Túc đi khỏi, cô dứt khoát mở ứng dụng của xem phim truyền hình và bắt đầu load các chương trình tạp kỹ hài hước, hấp dẫn. Trải qua cả một buổi trưa, cô cũng dần dần quên đi Tiêu Túc và cuối cùng cũng điều chỉnh tốt được tâm trạng của mình.