Lục Cẩn Niên duy trì khuôn mặt lạnh băng, đi về phía thang máy.
***
Xe của Kiều An Hạ theo sát dừng gần khách sạn, Kiều An Hạ không kịp chờ xe dừng hẳn, liền đẩy cửa, hướng đại sảnh chạy vào.
Lục Cẩn Niên vừa tiến vào thang máy, cô nhanh chân chạy lên theo, nhìn thoáng qua tầng Lục Cẩn Niên đi tới, hanh chóng sang cái thang máy bên cạnh đi vào.
Kiều An Hạ từ thang máy phi ra, đánh mắt nhìn xung quanh, thấy Lục Cẩn Niên đang đứng gõ cửa.
Kiều An Hạ mím môi, cầm túi, hướng về phía Lục cẩn Niên chạy tới, vừa chạy được 2 bước liền dừng lại, rút đôi giày cao gót cầm trên tay.
***
Sau nửa giờ từ khi Lâm Thi Ý đưa Kiều An Hảo vào phòng của nhà sx Tôn, nhận được 1 tin, 2 chữ đơn giản “Tốt“.
Lâm Thi Ý dương khóe môi, trả lời lại một câu “Chúc ngài đêm nay vui vẻ” , sau đó nằm trên giường, khoái trá xem ti vi.
Chừng 10 rưỡi, Lâm Thi Ý từ giường đứng lên, đi toilet làm vệ sinh, sau đó qua gương ngắm nghía một chút, liền nghe thấy ngoài cửa truyền đến 1 tiếng đập cửa.
Tiếng đập cửa dồn dập.
Lâm Thi Ý hơi không kiên nhẫn ra khỏi phòng, hỏi:“ Ai?”
Không có tiếng trả lời.
Lâm Thi Ý tưởng người đại diện đã trở lại, liền bước chậm chạp ra mở cửa.
Kết quả, bên ngoài lại là Lục Cẩn Niên.
Người đàn ông vẻ mặt âm trầm, phát ra hàn khí rét lạnh.
Lâm Thi Ý toàn thân đổ mồ hôi, nhịn không được run run, đáy lòng nâng lên 1 dự cảm xấu.