Trong phòng làm việc, Cố Đinh Cẩn đang làm việc, Lâm Vi đẩy cửa ra đi vào, “Cố tổng.”
Lâm Vi hiện tại đã thăng chức đến phòng làm việc của tổng giám đốc, làm phụ tá của Cố Đinh Cẩn, cho nên bình thường cùng Cố Đinh Cẩn tiếp xúc sẽ tương đối nhiều.
Cố Đinh Cẩn nhìn về phía cô ta, “Thế nào?”
“Những tài liệu này vừa mời đưa đến.” Lâm Vi đưa tài liệu tới trước mặt Cố Đinh Cẩn, hỏi: “Thứ sáu anh phải về nhà không?”
Cố Đinh Cẩn không có lên tiếng.
Lần trước bị Hoa Ngọc Thành giáo huấn xong, anh ta vẫn không có trở về, mẹ Hoa gọi điện cho anh ta, anh ta cũng mượng cớ phải bận việc phải tăng ca từ chối.
Anh ta càng là không quay về, mẹ Hoa càng lo lắng anh ta còn đang tức giận vì chuyện lần trước.
Lâm Vi cười nói: “Không phải anh lại không quay về đi!”
Lần trước chuyện Cố Đinh Cẩn đưa Bóng Đèn Nhỏ đi ra bên ngoài, Lâm Vi là biết đến.
Quan hệ Lâm Vi cùng Cao Thanh Thu tốt, cũng biết Cố Đinh Cẩn gần đây không trở về nhà là vì cái gì.
Cố Đinh Cẩn nói: “Công tác nhiều như thế, trở về làm gì?”
Lâm Vi nói: “Không nhìn ra, anh vẫn ấu trĩ như vậy. Liền vì muốn để cho Tiểu Thu cùng cậu anh không xuống đài được, ngay cả nhà anh cũng không trở về rồi hả?”
Rõ ràng anh ta là người không chịu nổi cô đơn nhất rồi, vẫn còn như vậy, cũng không biết là giày vò người khác, vẫn là giày vò chính mình.
Cố Đinh Cẩn nhìn Lâm Vi một cái, “Cô biết tôi ghét nhất cô cái gì không?”
Lâm Vi sửng sốt một chút, “Cái gì?”
“Biết quá nhiều.” Lâm Vi thích Cố Đinh Cẩn, đối với chuyện của anh ta luôn là quan sát tỉ mỉ.
Cái gì cũng thấy rõ ràng.
Cô ta biết anh ta thích Cao Thanh Thu nhất.
Cũng biết anh ta cố ý không trở về nhà, không phải làcảm thấy ủy khuất bởi vì bị Hoa Ngọc Thành mắng.
Trên thực tế chuyện lần này Cố Đinh Cẩn không có chút nào vô tội, anh ta chính là muốn để cho Hoa Ngọc Thành cùng Cao Thanh Thu khó chịu.
Không có cách nào, ai bảo anh ta chính là xấu xa như vậy!
Trừ phi Cao Thanh Thu cùng Hoa Ngọc Thành chủ động tới tìm anh ta, nếu không, anh ta thì sẽ không trở về nhà.
Anh ta càng là không trở về nhà, mẹ Hoa liền sẽ đổ trách nhiệm trên hai người bọn họ, anh ta liền muốn nhìn xem, Cao Thanh Thu cùng Hoa Ngọc Thành còn có thể ngày nào cũng show ân ái hay không.
Lâm Vi cười một tiếng, “Anh không về, em cũng không có biện pháp nào. Thứ sáu là sinh nhật của Dương Dương, cũng không biết tặng cho bé đó đồ gìtốt hơn.”
Cố Đinh Cẩn dừng một chút, nhìn về Lâm Vi, “Sinh nhật của Bóng Đèn Nhỏ?”
Trời ơi, anh ta quen mất chuyện này rồi.
Lâm Vi nói: “Anh không biết à?”
“…”
Cố Đinh Cẩn biết cái quỷ gì.
Hoa Ngọc Thành cùng Cao Thanh Thu cũng sẽ không đặc biệt nhắc nhở anh ta.
Người nhà cho là anh ta đang tức giận, cũng chưa từng nói chuyện này với anh ta.
Thứ sáu, Cao Thanh Thu tại công ty xin nghỉ nửa ngày, về nhà Hoa sớm, cùng Bóng Đèn Nhỏ qua sinh nhật.
Mẹ Hoa ngồi ở trong phòng ăn, đang nói chuyện với bà giúp việc, “Cũng không biết Cố Đinh Cẩn có muốn tới hay không, nhìn dáng vẻ của anh ta, còn đang giận Ngọc Thành.”
Khi Bóng Đèn Nhỏ đủ tuổi tháng, Cố Đinh Cân không có tới, khi tiệc một trăm ngày, Cố Đinh Cẩn cũng không tới, lúc tròn một tuổi anh ta cũng ở nước ngoài.
Hiện tại Bóng Đèn Nhỏ hai tuổi rồi, mẹ Hoa rất hy vọng Cố Đinh Cẩn có thể trở lại.
Cao Thanh Thu nghe thấy lời của mẹ Hoa, đi vào.
Mẹ Hoa nhìn thấy Cao Thanh Thu, cười nói: “Tiểu Thu trở về sớm như vậy?”
Cao Thanh Thu nói: “.Con hôm nay đã xin nghỉ nửa ngày”
Mẹ Hoa nói: “Dương Dương mới vừa ngủ.”