CHƯƠNG 1089
“…” Nghe đến đó, Cố Đinh Cẩn có một loại cảm giác như chân giẫm vào cứt chó.
Thật đúng là cậu ruột của mình!
Bọn họ show ân ái, anh ta lại ở chỗ này trông con thay họ?
Anh ta nhất thời không muốn coi Bóng Đèn Nhỏ rồi!
Bóng Đèn Nhỏ nhìn về Cố Đinh Cẩn, “Anh.”
Đáng yêu cực kì.
Nhìn nó như vậy, Cố Đinh Cẩn nghĩ đuổi nó ra đi, lại không nhẫn tâm được.
Nhịn một chút, vẫn là bế nó lên.
Anh ta cảm thấy Bóng Đèn Nhỏ chính là khắc tinh của anh ta.
Cố Đinh Cẩn mới vừa bắt đầu chơi game, đang chơi, đồng đội còn đang suy nghĩ, được đại thần dẫn chơi game, thật vui vẻ, cho là chắc có thể thắng trận luôn, đột nhiên nhìn thấy vai trò Hàn Tín bên mình đứng ở đó không có động tĩnh gì.
Cố Đinh Cẩn nhìn Bóng Đèn Nhỏ, nói: “Người Dương Dương thích nhất là ai?”
“Mẹ.”
“Sau đó thì sao?” Cố Đinh Cẩn hỏi.
“Anh.”
Mỗi lần nghe được đáp án này, Cố Đinh Cẩn đều nhịn không được bật cười.
“Ba em sao?”
“Ba…ba xấu xa.” Bóng Đèn Nhỏ nói.
Câu trả lời này, quả thật là giống với Cố Đinh Cẩn, Cố Đinh Cẩn cũng sợ ba nó nhất, mỗi lần ba nó nói cái gì, anh ta căn bản không dám phản kháng, làm bất cứ chuyện gì, cũng ckhông cho anh ta biết, khỏi bị giáo huấn.
Cố Đinh Cẩn bế lên Bóng Đèn Nhỏ, “Đi, chúng ta ra đi dạo một chút.”
“Em muốn chơi game.”
“Đứa trẻ chơi gì mà chơi ? Sẽ ảnh hưởng đến thị lực em.”
Gần đây không trời có nóng lắm, Cố Đinh Cẩn bế Bóng Đèn Nhỏ ra cửa.
Quản gia nhìn thấy anh ta, “Các Cậu chủ muốn đi nơi nào ạ?”
“Dẫn nó đi ra ngoài đi một chút.” Cố Đinh Cẩn nói.
Quản gia nói: “dạ, đi đường Cẩn thận một chút.”
Lúc xế chiều, Cao Thanh Thu cùng Hoa Ngọc Thành từ phòng đi ra, đi nơi Cố Đinh Cẩn nhìn một chút, phát hiện Cố Đinh Cẩn không có nhà, Bóng Đèn Nhỏ cũng không ở đấy.
Cao Thanh Thu đi xuống, hướng về phía thím giúp việc hỏi: “Bà ơi, nhìn thấy Dương Dương không?”
“Cậu chủ Cố Đinh Cẩn dẫn con bé đi ra ngoài rồi.” Bà giúp việc nói: “Nói là dẫn bé đi ra ngoài đi một chút, hẳn là sắp trở về rồi chứ?”
“Đi ra ngoài đã bao lâu rôid?” Hoa Ngọc Thành hỏi.
“Không rõ ràng.”
“Gọi điện hỏi một chút.” Hoa Ngọc Thành phân phó bà giúp việc, bà ta gật đầu, “Được.”
Một lát sau, bà ta trở về tới rồi, “Anh ta không nghe điện thoại.”
Bóng Đèn Nhỏ cùng Cố Đinh Cẩn ngồi ở trong quán cà phê, Cố Đinh Cẩn nhìn điện thoại, không có nhận.
Nhân viên phục vụ ở bên cạnh, hỏi: “Chào anh, đây là con của anh à, thật là đáng yêu.”
Bóng Đèn Nhỏ quá nhỏ, để cho người căn bản không tưởng tượng thì ra bọn họ là anh em.
Cố Đinh Cẩn nhìn về Bóng Đèn Nhỏ, Bóng Đèn Nhỏ ngẩng đầu lên, nói với Cố Đinh Cẩn: “Anh Cẩn.”
Nhân viên phục vụ nghe thấy, lập tức hiểu rõ ra, hơi ngại cười cười, “Còn tưởng rằng là con của anh.”
“…” Cố Đinh Cẩn nhìn về Bóng Đèn Nhỏ, đây nếu là con trai anh ta thì tốt rồi, đáng tiếc không phải.
Cao Thanh Thu nghe được Cố Đinh Cẩn không nghe điện thoại, nhíu lông mày lại, cầm điện thoại, “Em hỏi anh ta một chút.”
Cô ta ở trong group người nhà @ một cái Cố Đinh Cẩn, “Cậu đem Dương Dương đi nơi nào rôid?”
Không có trả lời, lại là Hoa Châu Du đi ra rồi, “Dương Dương thế nào?”
Cao Thanh Thu nói chuyện này với Hoa Châu Du, gọi điện cho Cố Đinh Cẩn , không ai nhận.
Dù người nhà ai gọi điện cho, Cố Đinh Cẩn cũng không nhận.
Buổi tối, người nhà đều trở về, Cố Đinh Cẩn còn không có mang Dương Dương trở lại.
Cao Thanh Thu ngồi ở bên người Hoa Ngọc Thành, hỏi: “Anh nói, Cố Đinh Cẩn muốn làm cái gì?”
Anh ta sẽ không làm chuyện tổn thương Dương Dương chứ?