Cao Thanh Thu cũng không muốn trả lời Cố Đinh Cẩn, nhưng người một nhà, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy.
Cô ta lúc trước cũng là không nói chuyện với Cố Đinh Cẩn cái loại này, sau đó phát hiện, đã là người lớn, đánh cược loại này khí không có nửa chút ý tứ, có lời còn không bằng mở ra tới nói.
Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu, ánh mắt rất là thâm trầm.
Cao Thanh Thu nói: “Anh lúc trước cũng không tức giận, hiện tại cũng đừng nóng giận! Anh như vậy em hoảng hốt thật.”
Hoa Ngọc Thành nói: “Anh hiện tại càng thích em so với lúc trước.”
“…” Cao Thanh Thu nở nụ cười, “Biết rồi.”
Hoa Ngọc Thành một tay ôm lấy Bóng Đèn Nhỏ, cùng Cao Thanh Thu ngồi thang cuốn xuống lầu.
Anh ta nhìn Cao Thanh Thu, “Thật ra thì anh biết ý tứ của em”
Cao Thanh Thu là ghét nhất Cố Đinh Cẩn, cũng chính là vì coi anh ta là người nhà, mới không muốn khiến quan hệ giữa anh ta cùng Cố Đinh Cẩn càng nghiêm trọng hóa.
Cao Thanh Thu nói: “Nếu biết, vậy thì không thểcho phép tức giận nữa rồi. Đúng rồi, thật lâu không thấy Chanh Tử rồi, cũng không biết thế nào, em muốn đi xem anh ta.”
“Vậy em gọi điện cho anh ta, chúng ta hiện tại qua bên kia.”
Cao Thanh Đức mua nhà, hiện tại ba mẹ Cao cũng dọn đến bên kia, ở chung với anh ta rồi.
Con trai là tuyển thủ Gaming nổi danh, tuổi còn trẻ liền kiếm tiền mua nhà.
Con rể lại là Hoa Ngọc Thành, mẹ Cao hiện tại mỗi ngày thời gian trải qua rất là dễ chịu, suốt ngày hận không thể ở bên ngoài khoe khoang cho người ta biết.
Trong nhà hàng, Tả Dục nhìn Cố Đinh Cẩn, “Cậu còn tốt chứ?”
Nhìn thấy Hoa Ngọc Thành cùng với Cao Thanh Thu ở chung một chỗ, trong lòng Cố Đinh Cẩn hẳn là rất khó chịu.
Đối mặt Cố Đinh Cẩn đi không ra được như vậy, làm anh em, Tả Dục cũng không biết chính mình có thể giúp anh ta cái gì.
Cố Đinh Cẩn nói: “Cũng còn khá.”
Tả Dục nói: “Mặc dù tớ biết nói những thứ vô dụng này, nhưng vẫn là hy vọng cậu có thể nhìn thoáng chút. Cuộc sống tươi đẹp như vậy, game không dễ chơi sao? Tại sao phải vì một người phụ nữ, như vậy cứ nhớ mãi không thể quên được, còn không thể buông ra tay nữa.”
Cố Đinh Cẩn cười một tiếng, “Biết rồi.”
Cùng lúc Tả Dục nói chuyện, anh ta rất là lãnh đạm bình tĩnh, dù sao cuộc sống hiếm thấy lcó được mấy người bạn thân như vậy.
Hơn nữa… Không biết có phải là bởi vì cùng Bóng Đèn Nhỏ gần gũi một chút hay không, lúc này Cố Đinh Cẩn, rất là tỉnh táo.
Không đành lòng đi phá hư quan hệ Cao Thanh Thu cùng Hoa Ngọc Thành, cũng không nở khiến Bóng Đèn Nhỏ mất đi nhà ấm áp.
Bóng Đèn Nhỏ đáng yêu như vậy, nếu bởi chính mình ba mẹ nó bị chia rẻ, tiểu tử nhất định rất đáng thương.
Ba người rời khỏi nhà hàng, gọi điện cho Chanh Tử, mấy người đi ra ngoài họp mặt.
Sauk hi Cao Thanh Thu cùng Hoa Ngọc Thành rời đi, Chanh Tử mới chạy tới quán bar, nhìn thấy Cố Đinh Cẩn, “Đội trưởng, anh trở lại rồi hả?”
Cố Đinh Cẩn mặc áo sơ mi, tay áo xắn lên, trong tay bưng ly rượu, nhìn thấy Cao Thanh Đức, “Ừm, trở lại có một đoạn thời gian rồi.”
“Trước đã nghe nói, anh bận rộn như vậy, nên em cũng không liên lạc anh.” Cao Thanh Đức ngồi xuống.
Cố Đinh Cẩn nhìn Chanh Tử, “Cậu bận rộn hơn tôi.”
“Không có.” Chanh Tử nói, “Mới vừa làm xong chuyển hội, đã không sao.”
Anh ta nhìn về phía Tả Dục, từ khi anh ta chuyển hội xong, Tả Dục đã không để ý nhiều lắm đến anh ta rồi.
Anh ta gọi một tiếng, “Anh Dục.”