Cô Vợ Trẻ Thế Thân Của Tổng Tài Full

Chương 167


Sắc đẹp trước mắt, không ăn thì uổng quá.

Đường Lạc Lạc quay đầu lại, không nhìn vào gương mặt của Mặc Thiệu Đình, đôi mắt có chút hoảng loạn đảo qua đảo lại, trong miệng vì muốn lái xa chủ đề bắt đầu bộ dạng ăn nói loạn xạ.

– Cái đó… em… em đã làm kịp váy cưới cho cuộc thi thiết kế rồi…

– Ừa.

Mặc Thiệu Đình nhẹ nhàng trả lời một tiếng, sáp đến khuôn mặt của Đường Lạc Lạc, nhẹ nhàng cắn một cái vào lỗ tai mà cô quay đầu đi để lộ ra.

Cảm giác như một luồn điện chốc lát chạy qua toàn thân Đường Lạc Lạc, cô căng thẳng đến cuộn lại ngón chân, vội tiếp tục ăn nói dông dài.

– Chung kết yêu cầu tự mình mang người mẫu đến… anh giúp em tìm người được không?

– Ừa…

Một tay Mặc Thiệu Đình ôm lấy eo Đường Lạc Lạc, mang cả người cô ôm chặt vào lòng, giọng nói mang hơi thở gợi cảm và lười biếng chết người, một tay đi theo quần áo Đường Lạc Lạc đưa vào trong…

Hu hu hu, Đường Lạc Lạc mắt ngấn lệ nhìn lên trời, xem ra, cô định sẵn thoát không khỏi bàn tay của tên sói xám này rồi.

… …

Trận chung kết trước lúc chưa bắt đầu đã xôn xao, cuối cùng cũng được mở màn.

Vì khoảng thời gian tổ chức dài, quy mô lớn, lại cộng thêm lần đầu tiên cử hành tại Hoa Hạ, mấy ngày trước, các phương tiện truyền thông khác nhau sớm đã điên cuồng đưa tin ầm ầm, người xem trực tiếp trên mạng đã vượt mốc hàng tỷ, lúc cách cuộc thi còn mấy tiếng, trong ngoài hội trường đã vây quanh phóng viên và người xem, xe đậu đầy dưới đường, các loại siêu xe xếp thành hàng dài mắt nhìn không thấy tận cùng trước cửa, có thể gọi là rầm rộ chưa từng thấy.

Đường Lạc Lạc và rất đông người tham gia, mới sáng sớm đã đến hiện trường cuộc thi, ở sau hậu trường bận rộn chuẩn bị.

Hình thức cuộc thi áp dụng là đi catwalk, mỗi một nhà thiết kế cần phải thể hiện một bộ sưu tập váy cưới hoàn chỉnh, do người mẫu trình bày, sau khi giám khảo chấm điểm, nếu như số điểm bằng nhau, thì cần phải tiến hành thêm một bước thảo luận, quyết định chủ nhân của ngôi vị quán quân.

Những tác phẩm thiết kế trước đó đều là một bộ trang phục, nhưng bây giờ, một bộ sưu tập không những thử thách năng lực thiết kế của nhà thiết kế, càng nắm bắt và thưởng thức được phong cách của bộ sưu tập, càng đừng nhắc đến chủ đề có thể gọi là quái gở của trận chung kết – một bộ sưu tập ít nhất cũng phải mười bộ váy cưới, nhiều bộ váy cưới như vậy, nếu như là một thiết kế đúng quy cách, đi ra đều một khủng cảnh trắng xoá, không hề đẹp mắt chút nào, vì vậy chủ đề xem ra bình thường, thực sự là vô cùng khó nắm bắt.

Hậu trường đã bận rộn thành một nhóm, Đường Lạc Lạc cũng sứt đầu mẻ trán, phải ra kiểm tra trang sức và đầu tóc cuối cùng cho mỗi một người mẫu, mỗi một vấn đề nhỏ đột xuất đều đến liên tiếp không ngừng, mặc không hợp, quần áo bị kéo rách, trang sức trên đầu không phối hợp hiệu quả như dự đoán…

Đường Lạc Lạc vốn tưởng giai đoạn chuẩn bị cho cuộc thi đã rất thử thách khả năng nhẫn nhịn của người ta rồi, bây giờ xem ra, tất cả chẳng qua chỉ là mới bắt đầu thôi.

Yêu cầu của trận chung kết hiển nhiên càng cao, bỏ đi việc biết khó mà lui, tình huống đột xuất và cả vì yêu cầu hà khắc mà bỏ cuộc, bây giờ các nhà thiết kế tổng cộng chưa đến mười người.

Cho dù như vậy, cộng thêm người mẫu, hậu trường đã chất quá tải đống người rồi.

Đường Lạc Lạc đang vá lại đăng ten phía sau cho người mẫu của mình, một người vừa mới trang điểm xong, cô người mẫu nóng bỏng tóc vàng mắt xanh chạy loạn xạ đến đây, đẩy một phát người mẫu của Đường Lạc Lạc sang một bên, trong miệng bực mình hét lên.

– Nhường một chút, nhường một chút, phiền chết đi được!

Đường Lạc Lạc cầm lấy cây kim, có chút hoảng loạn lùi về đằng sau, cũng may cô tránh ra nhanh, nếu không cây kim đâm vào mắt thì hỏng rồi, tinh thần vốn đã cực kỳ căng thẳng, Đường Lạc Lạc nhịn không được chau mày.

– Biết mọi người đều rất bận, nhưng có thể cẩn thận vẫn nên vẫn thận một chút vẫn tốt hơn.

Cô người mẫu nóng bỏng quay đầu qua, trợn mắt với Đường Lạc Lạc, chạy vài bước đến bên cạnh Mặc Lan, dùng tiếng Hoa Hạ có chút không lưu loát mở miệng.

– Người Hoa Hạ mấy người không phải có câu, chó ngoan không cản đường hay sao?

So với Đường Lạc Lạc việc gì cũng tự thân tự lực, Mặc Lan mang kha khá trợ lý, so với cô thong thả hơn nhiều, lúc này đang rảnh rỗi ngắm nghía móng tay mới làm của mình, vì muốn mang thiết kế của mình thể hiện tốt hơn, những người mẫu Mặc Lan dẫn theo lần này đều là những người đẹp ngoại quốc, lúc này nhìn thấy một trong số đó và Đường Lạc Lạc đang có tranh chấp, Mặc Lan có hứng thú tiếp lời.

– Thì đó, mọi người đều bận rộn, ai mà không cẩn thận chứ, Đường Lạc Lạc, đụng chạm tí cũng không được sao?

Lúc này cắm cúi bận việc, Đường Lạc Lạc không có tâm trạng cãi nhau với Mặc Lan, vậy mà thái độ ép người quá đáng của đối phương thực sự khiến người ta nổi nóng.

– Tôi chỉ là nhắc nhở một chút, cái gì gọi là không đụng chạm được?

Mặc Lan đang định gây phiền phức cho Đường Lạc Lạc, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này rồi, chị ta cười lạnh lùng đi đến trước mắt Đường Lạc Lạc, quan sát cô một lượt.

– Bây giờ thật sự không giống như lúc trước nữa, lúc trước khẩu khí khi nói chuyện không có sức lực như vậy, làm sao, chuyện xấu mình làm bị bại lộ rồi, vì vậy càng không kiêng nể gì nữa sao?

Yến tiệc mừng thọ lần trước, Mặc Lan mang Đường Phù Dung ra, vốn tưởng có thể khiến Đường Lạc Lạc bị cô lập hoàn toàn, ly gián tình cảm của cô và Mặc Thiệu Đình, vốn tưởng Đường Lạc Lạc nhất định sẽ bị đuổi ra khỏi nhà vô cùng thê thảm, nhưng không ngờ đến Mặc Thiệu Đình lại có thể chịu tiếp nhận cô, cùng cô dọn ra khỏi biệt thự Mặc gia chưa đủ, còn không nghe nói tình cảm giữa hai người gặp phải vấn đề gì.

Cũng may, Mặc Thiệu Đình dần mất đi quyền khống chế nhà họ Mặc, cho dù có chung tình với Đường Lạc Lạc thì thế nào, sớm muộn Đường Lạc Lạc cũng sẽ lọt vào tay mình.

– Cô Mặc, tôi không muốn cãi nhau với chị một chút nào, cuộc thi sắp bắt đầu rồi, đừng làm những chuyện tranh chấp vô vị này nữa, được không?

Đường Lạc Lạc thực sự phục Mặc Lan rồi, cô tự nhận xưa nay chưa từng chủ động đụng chạm đến Mặc Lan, nhưng một lần lại một lần nữa, Mặc Lan chống đối mình, đúng là vô lý.

Mặc Lan nhìn dáng vẻ bình thản của Đường Lạc Lạc liền tức giận, cô điềm tĩnh như vậy, giống như đang cố ý chế nhạo mình, giống như khẳng định mình không thể làm được gì cô.

– Cô còn chuẩn bị cho cuộc thi sao? Thật nực cười, tôi khuyên cô vẫn là nên về nhà nịnh nọt Mặc Thiệu Đình đi, đó mới là chiến trường có thể khiến cô phát huy hết mình, dựa vào tài thiết kế ăn may của cô, làm sao thuyết phục ban giám khảo, ngủ với từng người một hay sao?

– Mặc Lan!

Đường Lạc Lạc không ngờ đến mấy lời bẩn thỉu như vậy, sẽ được nói ra từ miệng Mặc Lan luôn đoan trang lạnh lùng, không nhịn được nữa nghiến răng.

– Xin chị lập tức biến đi trước mặt tôi.

– Lợi hại quá, tôi thật sự sợ chết đi được.

Mặc Lan cười lạnh lùng.

– Tôi đã không chờ kịp việc thưởng thức cô lên đó mất mặt rồi, nhưng cô kiên trì ở lại cũng tốt, có một số người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ đâu, xem lúc tôi nở mặt nở mày nhận giải, mở mang tầm mắt, cũng tốt thôi.

Nói xong liếc Đường Lạc Lạc một cái, quay lưng rời khỏi.

Tâm trạng lúc này của Đường Lạc Lạc, thật sự bị đả kích lớn, cái gì gọi là tai bay vạ gió? E rằng chính là bản thân đang yên ổn chuẩn bị cho cuộc thi, không hiểu sao bị Mặc Lan bắt lại sỉ nhục một phen, cô hít thở sâu lại hít thở sâu lần nữa, điều chỉnh lại tâm lý của mình, giờ mới mang những chuyện không vui vừa nãy dẹp sang một bên, chuyên tâm chuẩn bị.

Khoảng cách cách cuộc thi bắt đầu là thời gian, càng ngày ngày gần rồi.

Đường Lạc Lạc chuẩn bị xong xuôi, nhìn đồng hồ trên tay, còn cách một phút thì cuộc thi bắt đầu rồi, lại cẩn thận dặn dò các người mẫu vài câu, giờ mới từ hậu trường đi ra, đi đến đại sảnh của hội trường, tìm vị trí ngồi của mình.

Khán giả cuộc thi hôm nay cũng được lựa chọn kĩ càng, ngoài bạn bè người thân của các thí sinh, chính là một số chuyên gia xí nghiệp, còn lại là những nhân vật tên tuổi vô cùng giàu có, cả hội trường thiết kế thành hình tròn, vị trí của các khán giả bao quanh sàn diễn, ánh đèn mập mờ lại tràn đầy êm ái, mỗi một phương hướng tầm nhìn đều không tệ, Đường Lạc Lạc vừa nhìn đã thấy Mặc Thiệu Đình mặc một bộ đuôi tôm màu đen, đang trầm ngâm ngồi ở hàng đầu ghế khán giả, sau khi cảm nhận được ánh mắt của cô, ngẩng đầu lên giông như có cảm ứng vậy, mỉm cười với cô.

Dưới ánh đèn, sự dao động trong ánh mắt anh, một đôi đồng tử thực sự còn lấp lánh hơn cả sao trên trời, trong Đường Lạc Lạc ấm áp, tâm trạng trong chốc lát tốt hẳn lên, bước dài về phía anh.

Mặc Thiệu Đình sớm đã giữ lại một vị trí bên cạnh cho Đường Lạc Lạc, nhân viên được vào vòng trong chỉ có Đường Lạc Lạc và Mặc Lan, ngồi cùng với nhân viên của mình, cũng tính là hợp tình hợp lý, vì vậy Được Lạc Lạc đi qua đó, ngồi vào bên cạnh Mặc Thiệu Đình, lại không dẫn đến sự chú ý của những người khác.

– Căng thẳng không?

Đường Lạc Lạc vừa ngồi xuống, Mặc Thiệu Đình đã đưa bàn tay của mình ra, nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của Đường Lạc Lạc, nhẹ giọng hỏi.

Đường Lạc Lạc gật đầu, quay đầu nhìn Mặc Thiệu Đình một cái, trên mặt dần dần hiện ra một nụ cười.

– Bây giờ cảm thấy tốt hơn nhiều rồi.

Không biết vì sao, chỉ cần nhìn thấy Mặc Thiệu Đình, tâm trạng sẽ tốt hẳn lên, tâm trạng vốn đang căng thẳng bất an, cũng được làm dịu đi một cách thần kì, anh cái gì cũng không cần nói cái gì cũng không cần làm, chỉ cần ngồi ở đó, cũng đủ khiến cô cảm thấy an lòng.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.