Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

Chương 98


Vậy thì không thể nào, làm gì có nhiều kỳ tài võ học như thế chứ.
“ồ, ỏng bảo tôi cút ưĩ’ Lạc Tú nhướng mày, thật sự hơi tức giận.
“Đúng vậy, muốn sống sót thì mau cút xéo!” Mộ Dung Hùng tỏ vẻ cậy già hiếp trẻ, theo ông ta thì có lẽ Diệp Kính Bình sợ nên mới tìm một người trẻ tuổi làm lá chắn, có điều ông ta không hề xem Lạc Tú ra gì.
Mà Lạc Tú cứ thế bước thầng lên võ đài, sau đó ngoắc ngón tay cái của mình với Mộ Dung Hùng.
“Cậu thật sự muốn chết à?” Mộ Dung Hùng nhìn thấy Lạc Tú lên võ đài thì cười khẩy.
Bản thân ông ta đã luyện công từ khi còn nhỏ, cuối cùng được sự hướng dẫn cúa một vị tòng sư nên mới đạt được thành tựu. Thế mà bây giờ một tên nít ranh lại dám khiêu khích ông ta một cách trâng trợn như thế khiến ông ta không khỏi xem thường.
Vì vậy, ông ta không ngại cho đối phương một bài học, một bài học chết chóc.
“Giết ông, chỉ cần một cú đá! Giết kiến chỉ cần một cú đá là đủ!” Lạc Tú đã lâu không ra tay giết người, đẽ bị đối phương chọc tức.
“Ha ha, lúc ông đây luyện công thì cậu vần còn chưa ra đời đâu. Nếu cậu đã muốn chết thì lão phu sẽ thành toàn cho cậu!” Mộ Dung Hùng lộ ra vẻ sát khí nhìn về phía Lạc Tú.
“Đúng là không biết trời cao đất dày!” Mộ Dung cháp tay sau lưng, ngạo nghề nói.
Đột nhiên, một già một trẻ này đã thu hút sự chú ý của khán giả.
“Mấy vị sư phụ già đều đã bị đánh bại, ngay cả quyền vương người Thái Lan kia cũng đã gục, sao ông Diệp lại tìm một người trẻ tuổi đến làm gì?”
“Ối, có lẽ thật sự Tân Châu của chúng ta không còn ai nữa.”
“Chầng lẽ ông Diệp có tính toán gì? Hoặc là, thanh niên này có gì đó đặc biệt ”
“Ôi, nhưng đối phương là người rất mạnh đấy. Chẳng phái mấy vị sư phụ kia cũng là cao thủ à, kết quả thì sao? Bây giờ thi thế vẫn còn ấm đấy thỏi.”
“À, cậu ta được không đấy? Tôi thấy sao mà xa vời quá.”
“Ông nội?” Ngay cả Diệp Song Song cũng hơi lo láng.
“Yên tâm đi, ít nhất Mộ Dung Hùng cũng không phải là đối thủ của cậu Lạc.” Diệp Kính Bình nhìn về phía võ đài nói với vẻ rất chacchan.
Trên sàn đấu, Lạc Tú lấy ra một điếu thuốc, châm lửa, ngậm trong miệng lại. Còn bên kia Mộ Dung Hùng chắp hai tay sau lưng, nhắm mát lại.
“Đến đây đi, nếu cậu đẽ muốn chết thì tôi sẽ thành toàn cho cậu.” Mộ Dung Hùng đứng ớ đỏ, nhâm mẳt lại, như là đang đợi Lạc Tú ra tay trước.
“Ông giả bộ hơi quá rồi đó.” Lạc Tú lẳc đầu, thật sự đã chuyển
động.
“Câu.”
Mộ Dung Hùng đang định nói thì sác mặt thay đổi, quả thật là giả bộ hơi quá, nếu thận trọng dè dặt đấu với Lạc Tú, có lẽ ông ta còn có thể đánh được mấy chiêu.
Nhưng đóng giả một cao nhân võ lâm thì đây là một sai lầm, một sai lầm cực kỳ chết người.
Vốn Mộ Dung Hùng đang nhăm mât, đột nhiên mở mắt ra.
Bởi vì khi Lạc Tú nói xong câu đó, ỏng ta có thế cảm thấy Lạc Tú còn cách ông ta năm thước, nhưng khi ông ta vừa tiếp lời thì đâ phát hiện ra Lạc Tú đã tấn công đến rồi.
Một cú đá đánh úp đến, Mộ Dung Hùng mớ mẳt ra nhưng đã quá muộn, một động tác hất lên rất đơn giản, đơn giản mà vô cùng hiệu quá.
Sau đó, một tiếng bịch vang lên.
Mộ Dung Hùng bị đá thẳng lên không trung, rồi đập thầng vào trần nhà.
Lập tức Mộ Dung Hùng ngã xuống, toàn thân như một đống hổn độn.
Nhưng sao còn sống được nữa chứ?
Giống như Lạc Tú đã nói, muốn giết Mộ Dung Hùng thì chỉ cần một cú đá!
“ơ, ơ, ơ.” Mấy ông lớn ở Tân Chấu ngấn người, sao người thanh niên này lại lợi hại như vậy?
Người mà đã giết chết Thái quyền vương chỉ bằng một đòn, thế mà đã chết trong tay Lạc Tú chỉ trong một chiêu ư?
“Hay, đánh hay lắm.”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.