Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

Chương 64


Cũng là Thiên Nhã Cư?
Sau khi Trương Thục Phi đi thì cô ta ngồi với Hồ Mỹ Kim.
“Mỹ Kim, cô cho rằng hôm nay tôi nói có thích hợp không?”
“Có gì không thích hợp? Người đàn ông như vậy nên tống khứ anh ta từ lâu rồi mới phải, siêu sinh sớm đi. Thục Phi, cô và anh ta không cùng tầng lớp với nhau, cô đã hạ mình một bậc rồi nhưng anh ta vẫn không thể với tới cô.” Hồ Mỹ Kim ở bên cạnh đố thèm dầu vào lửa.
ở một bên khác.
“Em hỏi này chị Thục Đoan, tối nay chị định hẹn với ai vậy? Mới sáng sớm tinh mơ mà chị đã bát đầu chọn quần áo rồi.” Người quản lý của Lam Thục Đoan vừa hỏi vừa nhìn đống quần áo vứt trẽn sàn.
“Ha ha, em nói xem nếu một người đàn ông rất đẹp trai, hay là một người đàn ông vẫn luỏn giấu diếm tài năng mà chị lại tỏ tình với anh ấy trong lần hẹn hò đầu tiên, liệu có bị từ chối không?” Lam Thục Đoan đột ngột hỏi.
“ôi, đây cũng không phải là lời mà Lam Thục Đoan như chị nên nói. Chị là nữ thần quốc dân, là nữ thần trong mộng của rất nhiều người đàn ông đấy, sao lại sợ bị từ chối chứ?” Người đại diện của Lam Thục Đoan hơi kinh ngạc nói.
“Mau nói đi, đối phương là ai? Hoàn cảnh gia đình như thế nào? Anh ta đẹp trai không?” Người quản lý của Lam Thục Đoan lập tức nối lên cơn nhiều chuyện.
Dù sao người đàn ỏng có thế khiến một ngôi sao như Lam Thục Đoan yêu thích thì sao lại không khiến người ta tò mò được chứ?
“Chị không biết gì hết. Hơn nữa, người đàn ông mà chị thích, nếu anh ấy không có tiền thì chị sẽ nuôi, nếu anh ấy không đẹp trai thì chỉ mình chị ngầm là được.” Lam Thục Đoan khẽ cười, không đồng tình với người quán lý.
“Ôi, nghe vậy thì chị định nuôi một tên ăn bám à?” Người quản lý của Lam Thục Đoan càng thêm kinh ngạc.
“Đùa thôi, chị và anh ấy chưa tiếp xúc nhiều nhưng chị khắng định anh ấy không phải là người bình thường.”
“Em biết không?”
“Trước đây, chị cho rẳng với nhan sác và thân phận của Lam Thục Đoan chị thì chắc chắn không có nhiều người có thế lọt vào mẳt xanh của mình, bất kế là ai, chị đều có quyền đứng cùng hàng với họ. Thế nhưng cho đến khi chị gặp anh ấy thì mới phát hiện ra rằng bản thân rất tự ti khi đứng trước anh ấy.”
Lam Thục Đoan chợt gượng cười, trong lòng cảm thấy rất hồi hộp, phải biết rằng cô ấy là một ngôi sao lớn, là niềm mơ ước của biết bao người đàn ông, nhưng giờ cô ấy lại lo lắng cô ấy không xứng với Lạc Tú, sợ Lạc Tú sẽ chướng mắt với cô.
“Chắng lẽ người đàn ông đó tốt đến vậy à? Lại khiến cho một ngôi sao lớn như chị thấy tự ti ư?”
“Không thể nhìn thấu, nhưng trực giác mách bảo chị rầng anh ấy không phải là người bình thường, thậm chí là người mà chị không thế với tới.” Lam Thục Đoan vần rất lo lắng, trước giờ trực giác của phụ nữ luôn luôn chính xác.
Mặc dù vẻ bề ngoài Lạc Tú có vẻ bình thường, nhưng lại khác xa so với mấy loại con ông cháu cha, thế hệ thứ hai giàu có vần theo đuối cô.
Nhưng Lam Thục Đoan chắc chắn rằng sự thật không phải như thế.
“Được rồi, Thục Đoan à, nếu thích thì cứ mạnh dạn theo đuổi. Chị chính là nữ thần quốc dân mà, tự tin lên.” Mặc dù người đại diện của Lam Thục Đoan rất ngạc nhiên nhưng vẫn cổ vũ cho Lam Thục Đoan.
Trong bệnh viện, lúc này hoa khôi cảnh sát Hạ Linh Lung đang được người ta vây quanh. Dù sao Hạ Linh Lung cũng không phải cảnh sát bình thường, cô ta là hoa khôi cảnh sát, khi xảy ra chuyện, chác chán sẽ có rất nhiều người đến xum xoe nịnh bợ.
Hơn nữa Hạ Linh Lung cũng đã điều tra xong, tên cảnh sát Tiểu La đã giật dây họ đi chổ đó trong tối qua đã hy sinh trong
một nhiệm vụ truy bắt tội phạm cách đây ba năm rồi.
Dù sao Hạ Linh Lung đẽ từng học cảnh sát hình sự, tuyệt đối sẽ không đế cho người thường qua mắt, nghiệp vụ đó không phải là chỉ là khoe khoang.
Có điều tối hôm qua cô ta đã bị doạ cho sợ hãi nên hơi luống cuống, bây giờ cô ta đã bình tĩnh trở lại nên cảm thấy Lạc Tú thật đáng nghi.
Hơn nữa cô ta cũng hiếu rằng chác chán Lạc Tú đã nhận ra được tên bảo vệ bên cạnh người cảnh sát kia có vấn đề, thế nhưng cái tên đáng giận đó cũng không thèm nhắc nhở bọn họ.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.