Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

Chương 49


“Còn anh, rất xin lỗi, anh không thế vào.”
“ô? Dựa vào đâu? Chỉ bằng một câu của hai người họ thì tôi đây không thế tiến vào ư?” Lạc Tú lạnh lùng đáp lại.
“Thưa anh, thật xin lỗi, đây là quy định của chúng tôi.” Quản lí Lý cau mày nói, người trẻ tuối này không biết điều gì cả.
“Bọn họ có thể tiến vào à?” Lạc Tú hỏi lại lần nữa.
“Anh này, thân phận của hai người họ không hề tăm thường, anh có thế so nối với họ không? Hơn nữa chuyện họ cỏ được vào hay không cũng đâu có liên quan gì tới anh, bây giờ, tôi nói thầng, anh không được phép vào.”
“Bọn họ có thế vào, còn tôi thì không, đúng không?” Lạc Tú hỏi ngược lại.
“Đây gọi là địa vị, cả đời này anh sẽ không hiếu được đâu!” Trần Hữu cười khẩy một tiếng.
“Xin lỗi, tôi nói anh không thế vào thì anh không được phép bước vào.” Quản lí Lý cũng không muốn nói nhiều với Lạc Tú nữa, trực tiếp nói với báo vệ.
“Không được để anh ta tiến vào!”
“Được.” Ngoài dự đoán của mọi người, Lạc Tú thế mà trực tiếp đứng ngay ngoài cửa.
“Hừ, còn giả vờ trước mặt ông đây, giả vờ cái quái gì chú?” Cậu Lưu nhìn thấy cảnh tượng này thì lại mở miệng mỉa mai.
“Ồ, không phải anh giỏi lắm sao? Có bản lĩnh thì tiến vào đi!” Trần Hữu cũng trưng ra vẻ mặt hả hê.
“Còn tưởng mình là ông lớn thật hả, cuối cùng không phải chỉ có thế đứng ngoài cửa thôi sao?” Cậu Lưu đắc ý nói.
Sau đó hai người nghênh ngang tiến vào, trên mặt trưng ra biếu cảm châm chọc và vui sướng khi người gặp họa.
Còn quản lí Lý thì ở lại coi chừng Lạc Tú, miễn cho vừa quay đầu đi đã bị Lạc Tú chộp lấy thời cơ lẻn vào.
Một lát sau, Diệp Kính Bình và Diệp Song Song cuối cùng cũng tới.
“Cậu Lạc, cậu đang làm gì vậy?” Diệp Kính Bình thấy Lạc Tú đứng trước cửa thì cảm thấy khá kỳ lạ.
Nhưng quản lí Lý đứng bên cạnh vừa nghe thấy câu này, da đầu tức khắc run lên tê tái.
Tiêu đời rồi!
“À, tôi muốn vào, nhưng có người không cho tôi vào.” Lạc Tú nhún vai, bình tĩnh mở miệng đáp lại.
“Không cho cậu vào sao?” Lửa giận của Diệp Kính Bình bốc lên tận trời.
Ông ta cố ý mời Lạc Tú đến để giúp đỡ, tuy đã tặng một chiếc xe thể thao và một công ty cho Lạc Tú đế lôi kéo anh, nhưng mấy thứ này tự thân Lạc Tú cũng có thế mua được.
Bây giờ người đã mời tới được, nhưng lại có kẻ cả gan dám không để người của ông ta tiến vào ư?
Bản thân bỏ ra cái giá đát như vậy mới mời được người tới đây, bây giờ lại có kẻ ăn gan hùm mật gấu chặn khách của mình ngay trước cửa?
“Ông là quản lí ở đây hả? Gọi lãnh đạo của ông tới đây cho tôi.” Sác mặt Diệp Kính Bình lập tức thay đổi, ông ta nối giận thật rồi.
Phải biết rằng, người làm chủ sau lưng Thính Nhã Hiên này thật ra chính là nhà họ Diệp bọn họ.
Hỏm nay mời Lạc Tú tới đây ăn cơm, mục đích đúng là đế nhờ Lạc Tú giúp đỡ. Bây giờ lại còn có chuyện người làm không để khách mà chủ nhân đích thân mời tới tiến vào ư?
Mẹ kiếp, muốn làm phản đấy hả?
Không tới một phút đồng hò, người tống phụ trách bẽn phía khách sạn gần như là chạy thục mạng tới.
Người tống phụ trách đứng nghiêm trước mặt Diệp Kính Bình.
“Mọi chuyện là sao?” Người tổng phụ trách rất sợ hãi, khách mà ông cụ Diệp đích thân mời tới lại có người dám đuổi ra ngoài, lá gan đúng là quá lớn.
Cái tên quản lí Lý kia ấp úng hồi lâu, rốt cục vừa toát mồ hôi lạnh, vừa kể hết mọi chuyện.
Sau khi nghe xong, hồn phách người tổng phụ trách thiếu chút nữa bị đánh cho tan tác.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.