Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

Chương 43


“Mày chờ đó, người của tao sẽ lập tức tới ngay. Bất kế mày là ai thì con mẹ nó hôm nay mày chết châc rồi.”
Mặc dù Hồng Bưu bị đánh máu chảy ròng ròng nhưng vẻ mặt vẫn cực kỳ hung ác.
Bởi vì ông ta tin chắc rang chỉ cần chổ dựa của ông ta đến đây thì Lạc Tú nhất định sẽ chết.
Lạc Tú quả thực rất lợi hại đấy. Nhưng Hồng Bưu vẫn cho rằng chỗ dựa của mình có thế trừng trị Lạc Tú như cũ. Dù sao ở khắp Tân Châu không có ai là không sợ nhà họ Diệp.
Không bao lâu sau, một chiếc ô tô đã chạy tới dưới lầu Hải Nguyệt Tiếu Trúc. Sau đó có một nam một nữ đi lên lầu.
Người phụ nữ có mái tóc dài bồng bềnh, bộ quần áo già dặn bên ngoài làm tôn lẻn dáng người hoàn hảo, còn người đàn ông lại là một người đầu trọc.
Tên đâu trọc là một trong hai vệ sĩ lớn bên cạnh Diệp Kính Bình, cũng chẳng phải bộ đội đặc chủng đã xuất ngũ gì đấy, trái lại là một cao thủ Hình Ý Quyền.
Mặc dù trong xã hội ngày nay, vừa nhăc đến Hình Ý Quyền thì ai cũng khịt mũi coi thường. Bởi vì ai cũng cảm thây loại võ cố
xưa này chỉ có động tác võ thuật đẹp mát, ngoài ra chẳng có bao nhiêu tính thực dụng trong chiến đấu, còn không bầng quyền anh hay tán thủ.
Nhưng thực tế không phải vậy, một cao thủ Kinh Ý Quyền chân chính tuyệt đối không phải người mà quyền anh hay tán thủ có thế so sánh được
Hình Ý Quyền chân chính không chỉ dùng đế cường thân kiện thế, mà còn là tài nghệ giết người!
Cả hai nhanh chóng lên lầu và bước vào sảnh lớn.
Nhìn mấy chục người bị quật ngã xuống đất, ngay cả tên đầu trọc cũng hơi sửng sốt.
Người thanh niên này lại có thực lực mạnh mẽ đến thế ư?
Mà Diệp Song Song thì càng ngày càng tin lời của ông nội, quả nhiên không thế nhìn Lạc Tú bằng ánh mât thế tục được.
Cùng lúc này, Hồng Bưu vừa liếc mât đã nhìn thấy Diệp Song Song.
“Cô cả?”
“Cô cả, mau, mau cứu tôi.”
Hồng Bưu kích động đứng dậy lau vết máu trên khóe miệng. Õng ta không ngờ Diệp Song Song sẽ đến, nhưng như thế thì Hồng Bưu lại càng vui vẻ hơn. Bởi vì đừng thấy Diệp Song Song còn trẻ tuổi, thật ra khi làm việc cô ta cực kỳ bao che khuyết điểm.
Nếu Diệp Song Song đẽ đích thân đến đây thì hỏm nay chác chán sẽ càng đặc sác hơn nhiều. Vì vậy nên Hồng Bưu mới gấp không chờ nổi mà mờ miệng kêu Diệp Song Song cứu mình.
Hồng Bưu vốn là một tên xã hội đen đã lăn lộn kiếm cơm trên đường nhiều năm, có thế nói đây là lần đầu tiên trong đời ông ta phái chịu thiệt thòi lớn đến thế.
Một khi chuyện hôm nay bị truyền ra ngoài chắc chắn ông ta sẽ bị chẻ cười.
Cộng thêm lúc này lại nhìn thấy tên đầu trọc đi cùng Diệp Song Song, Hồng Bưu thoáng chốc đã tự tin hơn hẳn. Có lẽ người khác sẽ không biết nhưng ông ta thì biết rất rõ bản lĩnh của tên đầu trọc kia, tuyệt đối vượt quá tầm với của người bình thường.
Ông ta đã từng tận mât nhìn thấy tên đầu trọc kia dùng một chưởng đánh chết một con sư tử châu Mỹ đấy.
Với lại, điều quan trọng nhất vẫn là thế lực của nhà họ Diệp sau lưng bọn họ. Nhà họ Diệp ở Tản Châu hay thậm chí toàn bộ tỉnh Hải Đông đều có danh tiếng không thấp. Cho dù xét khắp khu Hoa Đông thì nhà họ Diệp vẫn là một thế lực không hề nhỏ.
“Hừ, tao mặc kệ mày là ai nhưng hôm nay mày chết chắc rồi. Không thế không thừa nhận rằng ông mày lăn lộn ở Tân Châu lâu vậy rồi, đây là lần đầu tiên tao bị người ta đánh thành thế này.”
“Nhưng tao cũng đã nói rồi, chắc chắn mày sẽ phái hối hận. Mày thì tính là cái thá gì chứ? Mày cũng xứng sao!”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.