Mà Lam Thục Đoan cảm nhận được hơi thờ nam tính mạnh mẽ trên người Lạc Tú, đôi gò má của cô ấy tức khác đỏ bừng. Mình là ngôi sao hạng nhất, may mà không ai biết, nếu không thì tai tiếng sẽ nghiêm trọng lắm.
Nhưng bởi vì thực sự sợ hãi, cho nên dù Lam Thục Đoan cảm thấy không thích hợp nhưng vẫn mặt dày ngủ bên cạnh Lạc Tú.
Một đêm này, hai người ngủ cách chăn đến độ có hơi suy nghĩ miên man.
Một đêm không lời, dường như cả hai đều không ngủ ngon.
Tuy nhiên khi Lam Thục Đoan rời đi vào buổi sáng, cô ấy rất kính cẩn đưa cho Lạc Tú một tấm bưu thiếp.
Sau khi Lam Thục Đoan rời đi, Lạc Tú mới nhớ ra hình như hôm nay anh phải đến công ty của Trương Thục Phi đế báo danh.
Lạc Tú bât taxi đến chứ không lái chiếc Lamborghini đó. Dù
sao thì nếu anh lái chiếc Lamborghini đi làm thì không khỏi có chút phách lối rồi.
Cho dù hiện tại công ty đó đã là của anh.
Trong kiếp trước, trước khi đến Tân Châu, Lạc Tú đã quyết định đến công ty của Trương Thục Phi và làm việc cùng Trương Thục Phi.
Dẫu sao, hai người cùng nhau cháp cánh cùng bay thoạt nhìn hạnh phúc biết bao. Đáng tiếc, Lạc Tú của kiếp trước vào công ty của Trương Thục Phi luôn bị đồng nghiệp trong công ty trào phúng, hơn nữa Trương Thục Phi CUỐI cùng lại phản bội Lạc Tú. Có thể nói Lạc Tú là trò đùa lớn nhất của công ty.
ở kiếp này, Lạc Tú mỉm cười, tất cả mọi thứ đều sẽ khác.
Trong văn phòng chủ tịch công ty.
Giờ phút này, chủ tịch công ty ban đầu vô cùng cung kính nhìn người thanh niên trước mặt. Nửa đêm hôm qua, ông ta nhận được thông báo là chủ tịch công ty sáp thay đổi.
Đúng vậy, đây là sản nghiệp của nhà họ Diệp, công ty này đối với nhà họ Diệp thì bé nhỏ chắng đáng kế, nhưng dù sao nó cũng là một công ty.
Nhưng rõ ràng, đế lỏi kéo Lạc Tú, Diệp Kính Bình không tiếc hạ vốn gốc.
Trực tiếp giao toàn bộ công ty cho Lạc Tú!
Sau khi bàn giao công việc xong xuôi, công ty mà anh đi làm cùng Trương Thục Phi ở kiếp trước bây giờ đã mang họ Lạc rồi.
Tuy nhiên, Lạc Tú cũng không quá phách lối, không trực tiếp ra ngoài với tư cách là ông chủ. Thay vào đó, anh vẫn cư xử như một người bình thường, gọi một cuộc điện thoại cho Trương Thục Phi.
Cho dù công ty này đã là của anh, nhưng Lạc Tú quyết định y theo kiếp trước, làm nhân viên nhỏ trong công ty. Bời vì anh không muốn quỹ đạo thay đổi quá nhiều, nếu không mọi thứ trong tương lai sẽ bị anh thay đổi hoàn toàn, như vậy anh cũng không có cách nào sở hữu ưu thế biết trước cả.
Trương Thục Phi giúp lo liệu một chút, Lạc Tú nhanh chóng hoàn thành thủ tục nhậm chức, sau đó trực tiếp bắt đầu làm việc.
Có thể thấy được rang cảm xúc của Trương Thục Phi không tốt cho lầm, cũng không biết là vì chuyện ngày hỏm qua hay là vì chuyện của anh.
Vê phần lương của Lạc Tú, mức lương cơ bản là một ngàn tám trăm tệ, cộng với hoa hồng bán hàng.
Mà loại lương cơ bản như vậy thật ra là rất thấp ở Tân Châu, nhưng Lạc Tú cũng không quan tâm đến điều này.
Công việc của Lạc Tú là nhản viên bán hàng, buối sáng lo kiếm tra xem xét với đống tài liệu dày cộp, cũng chầng có người nào để ý đến Lạc Tú. Chầng mấy chốc đã đến buổi trưa, công ty bao ăn nên mọi người đều đến nhà ăn.
Lạc Tú là do Trương Thục Phi dẫn đến, nhưng anh có thế thấy rằng Trương Thục Phi rõ ràng là không muốn để hai người quá thân cận VỚI nhau, đặc biệt là trong công ty.
Sau khi lấy đồ ăn xong, theo lý mà nói, nếu họ là một cặp tình nhân thì nên ngồi ăn cùng nhau mới đúng. Nhưng vào lúc này, một tiếng kêu lớn đâ gọi Trương Thục Phi đi mất.