Kinh Thành Tam Thiếu: Ông Xã Gõ Cửa Lúc Nửa Đêm

Chương 74 : Người đàn ông chất lượng 18


Thần An căn bản cũng không có ý định giải thích gì, chỉ khẽ gật đầu nói một tiếng ‘Cám ơn’.

Lại còn cảm ơn? Anh thật đúng là coi trọng việc này nhỉ? Không được! Nhất định phải nói chuyện rõ ràng với anh về vấn đề này mới được.

Đợi lúc Y Thần quay lại tiếp tục chơi, cô nghiêm mặt nhắc nhở anh: “Anh Tả, tôi với anh không có quan hệ!”

Anh đang tự tán thưởng bức ảnh của mình, nghe thấy cô nói, nhàn nhạt liếc cô một cái, “Ý của cô là? Muốn có quan hệ với tôi?”

“Anh…Ngài Tả! Ngài nghĩ mình là ai?” Cô nghĩ tới ngày tháng tự do tự tại của mình, cô hi vọng nếu anh không có việc gì khác thì đừng qua lại trước mặt cô! Cô không chịu nổi anh tiếp tục dây dưa.

Anh rũ mi cười nhẹ một tiếng, thần thái ở chân mày có vẻ hơi phấn khích: “Trước kia có người gọi tôi là Tả 18, cho nên…Tôi là người đàn ông chất lượng 18.”

Lại còn người đàn ông chất lượng nữa chứ…Chưa thấy ai tự cao tự đại như vậy. Nhưng mà, quả thật là chất lượng…Đây là sự thật mà cô không có cách nào phủ nhận được. Chẳng qua là, cô có chết cũng không thừa nhận mình chính là cái người đã gọi anh là Tả 18.

“Thật là bội phục cái con nhóc đã gọi tôi là Tả 18, nhìn được xa như vậy! 18 đúng không? Chiều cao 18dm? You see*? Phòng 180m2? No problem! Còn một chỉ tiêu khác, có đạt tới hay không…” Anh nghiêm chỉnh nói ra một câu hơi tà ác: “Cô Hạ biết rõ chăng?”

Mặt của cô thoáng chốc đỏ bừng, lập tức nhớ lại những ngày hoang dâm vô độ trước kia chỉ làm ổ ở phòng anh không có việc gì khác, đôi tay không có việc xấu nào không làm của cô còn tùy tiện “giày xéo” ‘tiểu đệ’ của anh, cợt nhã nói: “18, 18, Tiểu 18…Tên gọi này rất hợp với mi…Xem một chút, có phải 18 không? Có phải không?”

Cô nhắm mắt, ngửa mặt lên trời cầu khẩn: “Như Lai phật tổ Quan Thế Âm bồ tát, Thượng đế thánh A-la, con sai lầm rồi, con thật sự xin lỗi, sau này con nhất định sẽ cải tà quy chính, thanh tâm quả dục*, không sắc không dâm, cầu xin các vị thần thông quảng đại tha thứ con, cho con có cơ hội hối cải làm một người mới, khiến cho người đàn ông yêu nghiệt ở trước mặt này biến mất đi.”

“Cô Hạ đang lĩnh hội hay là lại nhớ về chuyện cũ?” Giọng nói trầm thấp của anh truyền lại bên tai, khí nóng thở ra cứ như vậy phun cả trên mặt và vành tai của cô, hơi nhột…

Rõ ràng là một câu nói giống như đùa giỡn cô…, lại bị anh dùng giọng điệu oán hận như vậy nói ra, còn dùng ánh mắt như vậy đối mặt cô khiến cô làm sao chịu được?

Anh oán trách cô đúng không?
Tin nhắn này có lẽ là cô gửi tới…

Anh lưu lại số điện thoại của cô với tên Tiểu Lộ Heo, ảnh chân dung là một đóa hoa lài nho nhỏ.

Cô đã đổi số, anh cũng chẳng trách cô, chỉ cần cô nhớ, 1399 của anh vĩnh viễn đứng nguyên tại chỗ đợi 1499 của cô là đủ rồi.

Lúc này, cô đến phòng rửa tay còn chưa trở lại, không hiểu sao phải gửi tin nhắn. Anh mơ hồ có một loại dự cảm không tốt, tin nhắn này, vừa muốn nhìn lại không dám mở ra.

Cuối cùng, anh lấy dũng khí để mở ra, đọc từng chữ từng chữ giống như trân bảo, đây là tin nhắn đầu tiên mà cô để lại cho anh trong năm năm xa cách, sợ rằng nếu đọc một hơi sẽ hết mất.

Nhưng, mỗi chữ được đọc ra, trong lồng ngực của anh lại giống như bị rút đi một phần không khí, đọc được hết câu, trong ngực của anh tựa như bị rút hết không khí, ngạt thở đến muốn hôn mê.

Hạ Vãn Lộ! Thế giới này còn có người nào không có lương tâm bằng em?! Anh ôm hận mà nghĩ, phải đem cái tin nhắn này xóa đi, nhưng lúc ngón tay chuẩn bị hạ xuống lại dời đi, cuối cùng phải nhấn nút hủy bỏ.

Đây là tin nhắn duy nhất mà cô để lại cho anh, anh không bỏ được…Bỏ không được…

____________

*You see? = Cô thấy không?/ Cô thấy chưa?

* No problem! = Không vấn đề!

* Thanh tâm quả dục: Suy nghĩ trong sáng, không vướng bận tình dục.


Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.