Đối với tương lai mà nói,Nhiệt Ba nữ nô các nàng đều tìm được mục tiêu phấn đấu.
Mặc dù không thể trở lại đô thị,hơn nữa Dương Kỳ cũng sẽ không để các nàng về,nhưng hiện tại cái này đều đã không quan trọng.
Bởi vì hiện tại Dương Mịch đám nữ nô mới chính là người nắm trong tay quyền sinh sát,chỉ cần không vừa ý một ai là có thể biến người đó thành nữ nô giống như các nàng,không thể không thừa nhận rằng tư vị dậy dỗ một nữ nô thật rất đặc biệt đây.
Vừa mới tỉnh lại Dĩnh Bảo lảo đảo đi được vài bước,còn chưa định hình được chuyện gì xảy ra,nàng đã nghe đến một giọng nói quen thuộc truyền đến sau lưng nàng.
-Ảnh Bảo,ngươi thế nào cũng tại đây,ngươi cũng bị bắt?.
Dĩnh Bảo giật mình quay đầu,thốt lên.
-Dương Mịch,cô….
……
Dĩnh Bảo lúc này thất thần ngồi trên ghế tại trong phòng.
Không một ai biết nàng lúc này đang suy nghĩ cái gì trong đầu,nguyên bản một ngày trò chuyện cùng Dương Mịch các nàng,Dĩnh Bảo từ hoạt bát nữ nhân một dạng đã dần biến thành ủ rũ nữ nhân bộ dạng.
Dĩnh Bảo hít sâu một cái,từ tốn hướng về mọi người hỏi một câu.
-Thật là không thể trở về sao,thật không có cách nào?.
Nhiệt Ba đồng cảm nhìn sang Dĩnh Bảo,nói.
-Còn có một cách nhưng….
Chưa kịp nói hết câu Nhiệt Ba đã bị Băng Băng,Dương Mịch,Kim Thần chúng nữ dùng ánh mắt đầy sát khí lườm nàng một cái khiến cho Nhiệt Ba không dám nói gì thêm,nàng bộ dạng ủy khuất nhìn mọi người cùng Dĩnh Bảo sửa lại.
-Ách,Dĩnh tỷ có lẽ là do ta bị ngốc ở trên đây quá lâu nên mới sinh ra ảo tưởng như vậy,thật đúng là không có cách nào rời khỏi đây.
Tràng cảnh quỷ dị như vậy,Dĩnh Bảo cũng không biết nên phản ứng thế nào,nhưng trong lòng đã sinh ra một chút nghi nghờ với đám Dương Mịch các nàng,nàng vội vàng chuyển chủ đề nói.
-Các ngươi là thế nào tại trên đây sinh hoạt qua?.Ta nhìn các ngươi da còn đẹp hơn ta rất nhiều đây,Oa Băng tỷ thân hình ngươi thật khiến ta hâm mộ chết…Ách cả Nhiệt Ba ngươi cũng vậy…là ai cũng như vậy sao.
Mang theo hâm mộ ánh mắt đánh giá xung quanh Băng Băng đám người Dĩnh Bảo,không ngừng sờ mó trên cơ thể mọi người hòng tìm ra được điều gì đó.
Băng Băng thấy bộ dạng buồn cười của Dĩnh Bảo,nói.
-Đừng xem nữa,một thời gian nữa ngươi cũng sẽ giống chúng ta,đừng hâm mộ rồi.
Dĩnh Bảo không cho là đúng,nói.
-Băng tỷ nói đùa.
-Ai đùa với ngươi,người ở trên đảo này sẽ không chịu tác động của thời gian,nói cách khác là sẽ không bị lão hóa đi.
Mang theo không thể tin nổi bộ mặt Dĩnh Bảo đột nhiên tươi cười,kích động nói.
-Không bị lão hóa,không ảnh hưởng…thật thần kì như thế.
Kim Thần ném cho nàng một cái gương,nói.
-Chính ngươi tự xem đi.
Dĩnh Bảo cầm lên gương,nhìn qua nhìn lại chính mình bên trong,càng nhìn càng thuận mặt,kém chút hét lớn,so với bộ dạng ủ rũ vừa rồi thật giống như hai người hoàn toàn khác.
Qua một lúc Dĩnh Bảo được mọi người sắp xếp ở chung với Nhiệt Ba,đương nhiên nhập gia thì phải tùy tục,Dĩnh Bảo không có ý kiến gì.
…….
Đến tối,đang nằm trên giường Dĩnh Bảo nhìn thấy Nhiệt Ba đang cầm điện thoại di động bấm bấm liền trố mắt lên,không thể tin nổi mà chạy đến bên giường Nhiệt Ba,lập tức giật lấy nó nói.
-Nhiệt Ba,cái này là thế nào,điện thoại này có kết nối internet chứ?.
Nhiệt Ba nhìn thấy bộ dạng vội vã của Ảnh Bảo như vậy,vỗ vỗ ngực nói.
-Dọa chết ta rồi,còn tưởng là thứ gì,điện thoại đương nhiên là có internet rồi,ta còn đang lên xem phim đâu này.
Ảnh Bảo nghe xong một bộ dáng hưng phấn không thể kiềm chế nổi,lung lay Nhiệt Ba liên tục nói.
-Nhiệt Ba,ngươi là cô bé đần hay sao,có thứ này chúng ta có thể về nhà rồi.
Không thèm nghe Nhiệt Ba nói tiếp,Dĩnh Bảo trực tiếp bật lên vị trí của mình bắt đầu lên mạng gửi đi.
Nhiệt Ba khinh bỉ liếc nàng một cái.
-Thật đúng là ngốc cô nàng,nếu như có thể làm được bọn ta đã sớm trở về rồi,thế nào còn kẹt trên đây bốn năm trời.
Ảnh Bảo cả giận nói.
-Ngươi không thể nói hết một lần được sao,mau nói cho ta biết.
Nhiệt Ba từ tốn giải thích.
-Dĩnh tỷ,ngươi xem mặc dù là bật lên định vị nhưng trên đó là không có vị trí của chúng ta,đây vốn là một thứ bí ẩn mà chúng ta không thể giải thích.Mặc dù chúng ta vẫn có thể dùng điện thoại lên mạng tiếp xúc với người ở thế giới cũ nhưng họ không cách nào tìm đến được chúng ta.
Ảnh Bảo cưỡng ép cho mình động viên nói.
-Yên tâm chỉ cần có những thứ này liền có hi vọng.
Ban đêm,Dĩnh Bảo chính nàng trằn trọc lăn qua lăn lại mà suy nghĩ,nàng không có cách nào ngủ được.
Nguyên bản sự biến mất của Băng Băng các nàng trong giới giải trí khiến cho Dĩnh Bảo nàng gần như không còn có đối thủ cạnh tranh,phải nói rằng bốn năm nay sự nghiệp nàng đạt đến đỉnh điểm không thể tưởng tượng nổi,đang trên đà như vậy nàng thế nào can tâm ở lại đây.Nếu như nàng là một nữ nhân bình thường có lẽ nàng sẽ chấp nhận cuộc sống kẹt tại trên này,nhưng nàng là Dĩnh Bảo,là đại minh tinh,hiện giờ Dĩnh Bảo nàng sao có thể buông bỏ cơ đồ lớn đến kinh người bên kia được.
Càng suy nghĩ Dĩnh Bảo lại càng đau đầu cùng quyết tâm phải tìm ra cách trở về,đột nhiên nàng nhìn về Nhiệt Ba đang ngủ,nàng như nhớ ra cái gì đó.