Vài giờ sau Nancy cùng Diệp Băng ngồi cùng một chỗ không nói lời nào.Băng Băng hòa Dương Mịch lại trong mắt lộ ra hưng phấn,Tống Dục Hân vẫn là cao quý tư thái,từ đầu đến cuối không nói một lời sau đó rời đi.
Siyoung một bên ngồi trong lòng hắn,tùy ý hắn hai tay sờ loạn trên cơ thể.Nàng nhịn không được mà thỉnh thoảng thở dốc,kèm theo tiếng rên rỉ mị hoặc.
Mà Diệp Băng thấy tình cảnh như vậy cũng là không có gì lạ cả,trong đầu thầm mắng hắn là đại sắc lang,không biết xấu hổ,sau đó lại mặc kệ.Một lát lại quay qua với Nancy nói thầm gì đó vào tai nàng.Nancy sau khi nghe lời Diệp Băng nói xong sắc mặt vốn đã tái nhợt nay càng là khó coi hơn thỉnh thoảng lại che miệng,ánh mắt hoảng sợ cực độ nhìn về Hải Hoàng,đến khi bị Hải Hoàng dùng ánh mắt đùa giỡn nhìn lại thì Nancy mới cúi đầu xuống không giám nhìn nữa.
Suy nghĩ của Nancy giờ phút này như nào,Hải Hoàng hắn cũng có thể đoán được phần nào.
Bỗng nhiên Hải Hoàng ra hiệu cho Nancy tiến lại chỗ hắn.Nancy mặc dù rất không tình nguyện nhưng cũng không giám trái lời,chậm rãi mà bước tới.
Hải Hoàng như đăng đồ lãng tử khinh bạc nàng,đưa tay bóp miệng,nhấc cằm nàng lên đối diện với mặt mình.
'Nancy cô bây giờ biết rõ mình trong tình cảnh nào rồi chứ,cô biết nếu như khiến tôi tức giận hậu quả sẽ là như thế nào chứ?.'
Nancy tức giận đến toàn thân run rẩy,cũng không biết phải làm sao,ai bảo chính nàng vô lực,không có gì có thể phản kháng lại Hải Hoàng đâu?.
Nàng gật đầu nói.
'Tôi biết”
Nếu như bây giờ Hải Hoàng không vui,hắn liền sẽ trực tiếp đè nàng ra hãm hiếp,làm nhục nàng trước mặt chúng nữ,còn chưa nói đến việc bị hắn bắt lao động khổ sai cùng với chịu đựng đủ loại hành hạ biến thái của hắn.Này liền không còn là thiệt hại nàng thân thể đơn giản như vậy,mà là sống không bằng chết,tủi nhục đến tận cùng,cho nên cho dù Hải Hoàng có đùa giỡn nàng hay thậm chí dùng roi đánh nàng cũng không giám phản kháng,loại này cảm giác mãnh liệt bất lực làm cho nàng lòng chua xót đau đớn.
Vốn là cao cao tại thượng bị fan hâm mộ thần tượng cùng truy phủng nữ thần,bây giờ lại như nữ nô một dạng bị chủ nô dùng roi đánh,bị hắn tùy ý nhào nặn miệng môi,loại này đùa giỡn đối với nàng mà nói đã lên đến đối với nàng nhân cách chà đạp.
Nhưng nàng có thể làm sao.Nàng chỉ có thể nhịn
Bởi vì trên đảo này Hải Hoàng hắn là quy tắc,là chúa tể,nàng chỉ có thể cam chịu làm Hải Hoàng nữ nô,nghe theo Hải Hoàng tất cả mệnh lệnh.Nhưng cũng không thể không nói,nữ nhân như Nancy rất khiến Hải Hoàng bất ngờ,cô nàng này hiểu chuyện thật sự rất nhanh,chỉ qua vài tiếng ở chung với chúng nữ mà đã khôn khéo,biết thân biết phận như vậy, hơn nữa thái độ của nàng khi ở trước mặt hắn cũng rất khiến hắn thỏa mãn.
Hải Hoàng nói.
'Cô đã biết thân phận của mình thì tất nhiên tối nay sẽ phải học bài học đầu tiên!Cô hiểu ý tôi đúng không,chỉ có khiến cho tôi cao hứng cô mới có thể sống sót?'.
Súc sinh.
Nancy đều bị tức khóc,hắn ép người quá đáng.
Nancy cúi đầu nói.
'Tôi biết nên làm như thế nào”.
Hải Hoàng.
'Biết thì dễ làm”.
Thế là biết thân phận cùng nhiệm vụ Nancy liền bị Hải Hoàng bắt đầu điều động làm nữ nô công việc.
Bưng trà rót nước,dọn dẹp,bị Hải Hoàng cùng chúng nữ sai vặt,còn phải khiên đá,chặt gỗ…
Siyoung còn tốt,cũng không làm khó Nancy nhưng Băng Băng cùng Dương Mịch hai người thì lại khác,liên tục vô lý ra lệnh cho Nancy,thỉnh thoảng còn dùng roi quất nàng,khiến nàng tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.Nhưng cuối cùng nàng vẫn là nhịn được,cam chịu cô gắng mà làm việc.
Vài hôm sau,Nancy bộ dạng thê thảm đang di chuyển khối đá về nhà gỗ để phục vụ vấn đề xây dựng.Nàng mệt đến cơ hồ như sắp ngất đi.
Băng Băng cùng Dương Mịch một bên giám sát thấy vậy,tay phải tiếp tục vung lên roi,dọa đến Nancy nhanh chóng liều mạng cắn răng cố gắng đi tiếp.
Đây chính là một đám nữ nhân đến trước nàng,miễn cưỡng cũng có thể coi là chủ nô của nàng,mà Nancy nàng chính là nô lệ.
Diệp Băng nhìn đến cũng có chút đau lòng.
'Nancy,khổ cực cho cô,Hải Hoàng súc sinh này thế mà bắt cô cực khổ khiêng đá,không thương hương tiếc ngọc,hắn rốt cục là có cỡ nào biến thái mới có thể làm ra loại quyết định này?'.
'Còn cả hai cô nữa sao có thể một dạng cùng hắn như vậy”.
Băng Băng cùng Dương Mịch nhìn nhau,sau đó giống như hiểu ra cái gì đó,cả hai cùng gật đầu,Băng Băng tiến lên nói.
'Cô tưởng bọn tôi sống tốt lắm sao,quan hệ trong đó không có cô tưởng tượng tốt như vậy,thậm chí còn rất kém cỏi”.
Băng Băng nói xong ra hiệu cho Dương Mịch cái gì đó,Dương Mịch thấy thế liền giả bộ giật mình tập trung nhìn ngó xung quanh,một lúc sau mới ra hiệu lại cho Băng Băng,biểu thị là an toàn ý tứ.
Băng Băng vén lên áo của chính mình,sau lưng cái kia lộ ra kinh khủng vết roi đỏ oằn cùng sẹo,khiến cho Diệp Băng cùng Nancy giật mình mà thương.
Diệp Băng đến đây,đã hiểu,nàng đau lòng muốn mạng,Nancy thì ngơ ngác,sắc mặt đỏ trắng lẫn lộn,hô hấp giống như đình trệ.
Hải Hoàng ngươi súc sinh này.Biến thái sao?.
Băng Băng các nàng với anh tốt như vậy,anh thế mà dùng loại này tàn nhẫn thủ đoạn giày vò các nàng,thỏa mãn dâm thú của anh sao?.
Diệp Băng nhịn không được,tức giận mà nói.
'Tên súc sinh đó,bây giờ mọi người chỉ có đoàn kết lại,tìm cách giết chết hắn,nếu không….'.
Diệp Băng mắng hắn,nhưng đột nhiên nhớ ra gì đó lại im bặt mà dừng.
Nàng sợ đến chảy ra mồ hôi lạnh cả người.
Nếu chẳng may để hắn nghe được,Chí Bình không biết sẽ thế nào,hắn tuyệt đối là biến thái ác ma,Hải Hoàng hắn làm như vậy nàng tuyệt đối không thể nhịn,nhưng mà nói nàng mắng hắn,hắn chẳng phải liền là có lí do để dậy dỗ nàng sao?.
Còn về Chí Bình,đến hôm nay nàng có đần đến đâu đi nữa cũng suy đoán ra là Hải Hoàng hắn động tay chân.
Băng Băng cùng Dương Mịch trong lòng âm thầm buồn cười.
'Diệp Băng tôi cứ nghĩ cô như thế nào,hóa ra là vẫn cứ như vậy sợ hắn”.
Nancy thấy đến tình huống lạ thường như vậy,phía sau cũng hiểu ra đôi chút,im lặng không nói lời nào.
Băng Băng đáng thương kém đến khóc ròng nói.
'Hai người ít nhất bây giờ vẫn chỉ là nữ nô của hắn!Nếu như là bọn tôi tuy được hưởng đặc quyền một chút,nhưng Hải Hoàng hắn mỗi ngày đều dùng roi đánh bọn tôi!Đem bọn tôi trói lên cây,nhấn xuống mặt đất,còn đưa cả chúng tôi xuống nước biển.Mỗi ngày đều dùng roi da quất tôi phía sau lưng,coi tôi thành tiểu mẫu cẩu hành hạ,hoàn toàn không có nửa phần tôn nghiêm.Hắn vui vẻ thì thái độ,lời nói vẫn còn tốt,không vui thời điểm liền đánh mắng chúng tôi,còn để cho bọn tôi học chó sủa!Cô nói xem bọn tôi giám không nghe lời hắn”.
Băng Băng rưng rưng nước mắt,tiều tụy bộ dáng giải thích.
Chờ đã.
Ở một bên quan sát Hải Hoàng tê cả da đầu.
Tôi lúc nào bắt các cô học chó sủa,rồi đánh cô…
Cái này diễn cũng quá khoa trương rồi.
Nhưng Diệp Băng đối với Băng Băng mà nói,nửa chữ cũng tin đến sái cổ,mà Nancy thì càng không nói,càng là hoảng sợ.
Nancy cũng biết hoàn cảnh của Diệp Băng,nàng nghe đến đây bỗng nhiên từ hoảng sợ chuyển đến tức giận,nàng nghiến răng nghiến lợi nói.
'Hắn quả thật như thế đối với các cô”.
Băng Băng gật đầu nói.
'Đúng vậy,Hải Hoàng đối với bọn tôi là đối đãi súc sinh,cô bây giờ tốt nhất nên nghe lời hắn ít nhất chỉ chịu khổ chút da thịt bên ngoài,nếu giống như bọn tôi bị hắn hoang ngôn đánh lừa chẳng những thể xác cô bị hắn giày vò mà cả tinh thần,cuộc sống mọi thứ của cô đều bị hắn hành hạ”.