Lưu Manh Lão Sư

Chương 697: Phương án D


“Tông chủ, người của chúng ta rốt cục đã phát hiện hành tung của địch nhân, là
người của Liễu Sanh gia tộc. Liễu Sanh Lương Tử cũng ở trong đó. Người của
chúng ta đang quấn lấy bọn họ.” Một Ninja Đầu Mục chạy đến thở hổn hển nói với
Tỉnh Điền Đại Lang.

“Mẹ ngươi! Sao đần như vậy, ngươi còn không mau phái người đi tăng viện giết
chết bọn họ” Tỉnh Điền Đại Lang căm tức mắng Ninja Đầu Mục kia.

Ninja Đầu Mục vội vàng cười nói “Tông chủ, ta tuyệt đối không đần! Ta đã phái
người đi rồi.”

“Bọn họ có bao nhiêu người? Ngươi phái bao nhiêu người?” Tỉnh Điền Đại Lang
hỏi.

“Bọn họ có chừng một trăm người, ta đã điều hai trăm người đi, vì sợ bọn họ
gây rối xong rồi chạy trốn nên ta không dám phái quá nhiều người, những thủ hạ
còn lại đều ở địa phương khác cẩn thận quan sát.” Ninja Đầu Mục đắc ý nói. Hai
đánh một đã đủ giết chết người của Liễu Sanh gia tộc.

Tỉnh Điền Đại Lang giống như nghĩ tới điều gì, liền hỏi “Cái tên Cổ Minh kia
có ở đó hay không? Còn có Điền Cát nữa?” ban đầu Tỉnh Điền Đại Lang không chú
ý Trần Thiên Minh nhưng sau khi Trần Thiên Minh dùng mưu kế cứu được Liễu Sanh
Lương Tử liền khiến cho Tỉnh Điền Đại Lang lưu ý đến Trần Thiên Minh.

Khi hắn thấy Trần Thiên Minh là một người có khí thế như thể, thì trong lòng
Tỉnh Điền Đại Lang không biết tại sao có chút e ngại Trần Thiên Minh. Cho nên
hắn mới mời toàn bộ lão sư cùng với ninja của cả gia tộc đến đây.

“Cái tên Cổ Minh và Điền Cát có ở đây không thì ta không biết, hiện tại người
nhiều lắm, mà đèn chiếu sáng đều bị bọn họ làm hỏng, nên chúng ta không thấy
rõ ràng lắm.” Ninja Đầu Mục cúi đầu nói.

Tỉnh Điền Đại Lang nghĩ một lát nói “Ngươi lập tức phái thêm một trăm người đi
tới đó, những người còn lại bao vây nơi đó.” Hiện tại không biết Trần Thiên
Minh có đi chung với Liễu Sanh Lương Tử hay không. Tỉnh Điền Đại Lang liền
phái thêm một ít người tiếp viện. Hắn vẫn giữ hơn một trăm cao thủ do lão sư
chỉ huy ở phía sau.

Bọn Trần Thiên Minh vừa lộ ra y phục của Liễu Sanh gia tộc thì lập tức đem tới
không ít Ninja của Tỉnh Điền gia tộc chặn đường. Bất quá mười mấy hai mươi
người Ninja đó cũng bị bọn họ giết chết. Những người Ninja khác thông minh
không tới gần bọn họ. Chẳng qua là họ vẫn ở phía trước chăm chú nhìn Trần
Thiên Minh chờ viện binh của bọn hắn tới đây.

“Lương Tử , em nhìn xem chúng ta bây giờ thật oai phong a. Những tên Ninja của
Tỉnh Điền gia tộc kia cũng không dám nhích tới gần chúng ta.” Trần Thiên Minh
nhìn đám Ninja phía trước cợt nhả nói.

“Anh còn không biết xấu hổ. những người Ninja của Tĩnh Điền gia tộc kia mới
vừa chạy đến đã bị Trương Ngạn Thanh với Lâm Quốc giống như mãnh hổ giết chết.
Bọn họ ngay cả phản ứng cũng không kịp, đã bị các ngươi giết chết hơn một
nửa.” Liễu Sanh Lương Tử cũng cười mắng. Không nghĩ tới Liễu Sanh gia tộc cũng
có ngày hãnh diện như vậy. Trước kia bọn họ thường bị Tỉnh Điền gia tộc khi
dễ.

Đặc biệt là những thủ hạ bên cạnh, bọn họ nhìn Trần Thiên Minh giống như nhìn
thiên thần vậy, bởi vì Trần Thiên Minh bị mười tám Ninja của Tỉnh Điền gia tộc
bao vây mà có thể không chút tổn thương giết tất cả, võ công như thế bọn họ
chưa từng thấy đến a! Mà trong lòng Liễu Sanh Lương Tử cũng có cảm giác tự
hào. Nam nhân của mình lợi hại như thế không đem Tỉnh Điền gia tộc đánh tơi
bời thì sao có thể được đây?

“Lão Đại, phía trước tuôn ra rất nhiều Ninja, chúng ta làm sao bây giờ?” Chịu
trách nhiệm mở đường nên Trương Ngạn Thanh quay đầu lại hỏi Trần Thiên Minh.

Trần Thiên Minh dừng một chút nói “Có bao nhiêu người? Chúng ta có thể giết
chết hết bọn họ không?”

“Ít nhất có hơn một trăm người. Lấy tình hình chúng ta hiện tại hay là thôi
đi!” Trương Ngạn Thanh xấu hổ nói. Tổ bọn họ trừ Trần Thiên Minh và mấy người
cao thủ khác thì còn lại đều rất kém cỏi. Cho nên Trương Ngạn Thanh cũng không
dám cậy mạnh.

“Để cho tổ Trinh Tử tới đây thực hành phương án D đi!” Trần Thiên Minh ấn vào
tai nghe nói.

Trần Thiên Minh mới vừa nói xong không lâu thì từ bên phải Trần Thiên Minh
giết ra một đám Ninja Tỉnh Điền gia tộc.”Người Liễu Sanh gia tộc ở chỗ này,
chúng ta đi tới đó giết chết chúng.” Bọn Ninja này ước chừng mười mấy người đã
chạy tới tốc độ thật nhanh xem ra võ công bọn hắn không tệ.

“Các đồng chí, địch nhân đến, chúng ta liều mạng cùng bọn họ.” Trần Thiên Minh
làm đầu tàu xông lên trước, len vào bên trong đám Ninja của Tỉnh Điền gia tộc.
Chỉ thấy hắn một chưởng đánh ra, một đầu lĩnh Ninja hình như cũng không yếu
đem một chưởng của Trần Thiên Minh tiếp được. Hắn còn tung chưởng trả lại Trần
Thiên Minh.

Trần Thiên Minh một câu “Các đồng chí” làm cho Ninja Liễu Sanh gia tộc phía
sau nghe không hiểu, bất quá câu “Liều mạng cùng bọn họ” thì vẫn hiểu, bọn họ
theo Trần Thiên Minh cùng nhau xông tới gần. Một trăm tên hạ nhẫn của Liễu
Sanh gia tộc hiện tại võ công cũng không tệ. Trần Thiên Minh cùng tên đầu mục
đánh không phân cao thấp, mà hạ nhẫn Liễu Sanh gia tộc đánh rất sinh động dần
dần chiếm thượng phong.

“Trinh Tử, lão công ta rất nhớ em a!” Trần Thiên Minh nhỏ giọng nói với đầu
mục bên cạnh. Từ vẻ thật ngoài giống như có thâm cừu đại hận với tên đầu mục
nhưng thanh âm của hắn lại lộ ra nhu tình.

“Hừ, ta không tin miệng lưỡi trơn tru của ngươi, ngươi ngày ngày chỉ nhớ tới
tiểu thư mà thôi.” Tên đầu mục kia không cho là đúng hồi đáp.

“Trời ạ, trời đất chứng giám a. Anh ngày ngày đều nghĩ tới em. Em không tin có
thể hỏi Lương Tử, nàng đang công kích tới em đó.” Trần Thiên Minh nói.

Liễu Sanh Lương Tử bên cạnh Trần Thiên Minh cũng gia nhập vào vòng chiến, liền
nói “Trinh Tử, đây là thật. Mới vừa rồi hắn còn nói một hồi trở về sẽ hảo hảo
ôn nhu với ngươi.”

Thì ra là những Ninja của Tỉnh Điền gia tộc này là do tổ của Trinh Tử giả
trang. Bọn họ làm theo kế hoạch Trần Thiên Minh an bài, tiến hành phương án D.
Liễu Sanh Lương Tử cùng Trần Thiên Minh “Giáp công” thì Trinh Tử không là “Đối
thủ” của họ . Trinh Tử nói “Tiểu thư, ngươi bị Trần Thiên Minh làm hư rồi,
cùng hắn khi dễ ta.”

“Trinh Tử, lời Lương Tử nói là sự thật. Chỉ bất quá nàng quên nói mình, chờ
chúng ta đánh xong, sau khi trở về anh muốn hảo hảo ôn nhu cùng hai người. Tối
ngày hôm qua quá sung sướng, hắc hắc” Trần Thiên Minh hưng phấn nói.

“Lưu manh, ngươi còn nói.” Liễu Sanh Lương Tử cùng Trinh Tử đỏ mặt nói. Hoàn
hảo là hiện tại trời tối nên người khác nhìn không thấy sắc mặt của bọn họ. Mà
bọn họ nói rất nhỏ nên những người bên cạnh cũng không có nghe được.

Trần Thiên Minh đột nhiên nói “Trinh Tử, phía sau có kẻ địch đi tới. Tổ em có
thể lui về sau.”

“Ôi, địch nhân quá mạnh mẻ. Chúng ta không trụ được.” Bọn Trinh Tử bị Trần
Thiên Minh đánh cho từ từ lui về sau.

“Mẹ kiếp, ta muốn giết các ngươi.” Trần Thiên Minh lập tức tung ra hai chưởng.
Hai chưởng của hắn đột nhiên xông ra, một đại quang cầu càng lúc càng lớn
giống như chân khí có sát thương vô cùng lớn bắn ra. Thật ra thì quang cầu này
của Trần Thiên Minh chỉ là một hư chiêu, không có bao nhiêu tác dụng.

“Oanh” một tiếng, quang cầu đánh vào bọn Trinh Tử. Bọn Trinh Tử lập tức quay
đầu bỏ chạy, còn có người la lên “Má ơi thật là đáng sợ. Đánh chết ta rồi,
chúng ta chạy mau!” Chỉ chốc lát người của tổ Trinh Tử đã bõ chạy đến đám
Ninja của Tỉnh Điền gia tộc.

Đầu mục nhóm người này gọi là Tú Nhất thấy trên tay Trần Thiên Minh hiện ra
đại quang cầu cũng sợ hết hồn. Thấy Trần Thiên Minh không tập kích người của
mình, hắn mới yên lòng một chút, xem ra người này là có chút võ công. Nhưng
cũng là loại sấm to mưa nhỏ mà thôi, chỉ làm bọn Trinh Tử bị đả thương cũng
không thể giết chết người nào, mà mình còn mang theo hai trăm người đi tới thì
sợ gì nữa.

“Các ngươi muốn chết hả? Mau quay trở lại” Tú Nhất mắng bọn Trinh Tử.

“Người của địch nhân nhiều quá, chúng ta không phải là đối thủ của bọn họ.”
Một Ninja bên cạnh Trịnh Tử nói.

“Sợ cái gì? Các ngươi theo chúng ta xung phong liều chết với đám Liễu Sanh gia
tộc này.” Tú Nhất lớn tiếng nói.

“Nhưng chúng ta bị thương.” Tên Ninja kia nói.

Tú Nhất phất tay một cái kêu lên “Các huynh đệ, mọi người theo ta. Bọn họ chỉ
có một trăm người, chúng ta có hai trăm người. Bây giờ là lúc chúng ta lập
công .” Nói xong Tú Nhất xoay người về phía trước xông tới. Lần này Tú Nhất
mang theo một ít trung nhẫn cho nên hắn không có lo lắng.

Nếu như là bình thời, Trần Thiên Minh có thể đã dẫn nhân mã rút lui, nhưng
hiện tại bọn Trinh Tử đã chạy đến phía sau đi cùng địch, vây quanh hai trăm
Ninja của Tỉnh Điền gia tộc cho nên hắn cũng không sợ nửa.”Giết….chúng ta xông
lên a!” Trần Thiên Minh xông tới trước. Hai tay hắn đánh ra, nội lực như hai
thanh đại đao vô cùng sắc bén, mới đến nơi liền giết chết một, hai nhẫn giả.

Bọn Liễu Sanh Lương Tử cũng đi theo Trần Thiên Minh xông tới. Nhựng người của
nàng chủ yếu là hạ nhẫn nên căn bản không có lực sát thương gì. Cho nên rất
nhanh bọn Trần Thiên Minh đã bị vây quanh. Đặc biệt là những hạ nhẫn của Liễu
Sanh gia tộc, nếu như không phải ỷ vào trên tay có mang theo ám khí độc thì
bọn họ sớm đã bị địch nhân giết chết.

“Ôi, người nào ở phía sau dùng ám khí đánh ta?” Mấy Ninja của Tỉnh Điền gia
tộc kêu thảm. Bất quá bọn hắn cũng chỉ là kêu một hồi liền đi đời nhà ma.

“A, sao có ám khí ở phía sau, rõ ràng là bọn họ ở phía trước phóng ám khí mà,
sao lại có mấy cái bay từ phía sau đến?” Mấy tên Ninja của Tỉnh Điền gia tộc
kêu thảm. Bọn họ không biết mới vừa rồi, bọn phe mình bị thương chạy đến là
người của Liễu Sanh gia tộc giả trang. Hiện tại những người đó đang ở phía sau
của bọn họ phóng ám khí.

Tú Nhất quay đầu lại nhìn thì phát hiện bọn người mà bọn Trần Thiên Minh đánh
bại phóng ám khí, hắn không khỏi mắng “Thì ra là các ngươi….các ngươi là người
Liễu Sanh gia tộc giả trang.”

“Sao có thể được? Bọn họ mới bị người Liễu Sanh gia tộc đánh bại mà” Một tên
còn không biết chuyện gì xảy ra kỳ quái hỏi.

“Mẹ ngươi, ngươi mới bị đánh cho choáng váng hả” Tú Nhất đánh một chưởng vào
mặt người nọ

“Những thứ kia cũng là người của Liễu Sanh gia tộc. Bọn họ giả trang thành
người của chúng ta, để hạ độc thủ chúng ta, mau báo cáo nhanh cho tông chủ.”
Đáng tiếc chính là Tú Nhất phát hiện ra những tình huống này thì người của hắn
đã bị giết một nửa, chỉ còn lại không tới một trăm người không.

Trần Thiên Minh trực tiếp bay lên tới trước mặt Tú Nhất. Mặc dù Tú Nhất là một
đại nhẫn, võ công cũng rất cao nhưng so với Trần Thiên Minh thì kém quá xa.
Chỉ thấy Trần Thiên Minh một chưởng đánh trúng ***g ngực của hắn, đem hắn đánh
bay ra ngoài.

“Mọi người lên hết cho ta. Giết chết bọn họ.” Tú Nhất thấy mình mang đến hai
trăm người, nhưng càng đánh càng ít căn bản không phải đối thủ của người ta.
Hắn muốn gọi thủ hạ xông lên trước để cho hắn có thể chạy về.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.