Lưu Manh Lão Sư

Chương 694: Đề cao nội lực


“Hắc hắc, Trần Thiên Minh, anh rốt cục đã thừa nhận trước kia anh đã cùng nữ
nhân khác song tu qua.” Trinh Tử giảo hoạt nói.

Trần Thiên Minh nghĩ không ra tại sao cái miệng của mình lại nói như vậy?
Người ta vừa rồi không có hỏi ngươi mà. Bất quá bây giờ đã như vậy, Trần Thiên
Minh không thể làm gì khác hơn là thành thật khai báo tội của mình. “Đúng vậy,
anh đã song tu qua, cho nên các em không phải sợ. Nhất định anh có thể đem nội
lực của tụi em đề cao lên.”

“Tiểu thư, ngươi nhìn tên lưu manh này. Cũng không biết có bao nhiêu nữ nhân
đây!” Trinh Tử không phục nói. Nàng hiện tại dầu gì cũng là nữ nhân của Trần
Thiên Minh. Cho nên muốn xen vào quản Trần Thiên Minh.

“Trinh Tử, nam nhân ưu tú giống như hắn sao có thể chỉ có chúng ta đây? Ta
hiện tại không có yêu cầu gì khác. Chỉ muốn hắn tốt với chúng ta. Thường xuyên
tới nước Nhật gặp chúng ta là được. Còn hắn ở nước Z có bao nhiêu nữ nhân là
chuyện của hắn.” Liễu Sanh Lương Tử đã nhìn ra chuyện này lâu rồi.

“Hừ, tiện nghi cho tên lưu manh này.” Trinh Tử cũng không có nói gì. Lời của
Liễu Sanh Lương Tử nói được đúng.

Trần Thiên Minh nói với Liễu Sanh Lương Tử “Lương Tử, một hồi anh tiến vào nơi
đó của em, sẽ đem nội lực truyền vào bên trong cơ thể em dẫn nó đi một vòng
chu thiên. Sau đó em hãy đem nội lực của em đem vào trong cơ thể anh dẫn đi
một vòng chu thiên. Em cố gắng cảm giác một chút, để biết cách làm.” Nói xong
Trần Thiên Minh đem cái kia của mình vào trong Liễu Sanh Lương Tử, tiếp theo
đem nội lực từ từ hướng vào trong cơ thể Liễu Sanh Lương Tử dũng mãnh lao tới.

Theo như nội lực của hắn hiện tại, loại song tu này đối với nội lực của hắn có
tác dụng đề cao không lớn nữa. Nhưng bởi vì hắn mới vừa tiêu hao một chút nội
lực. Cho nên hắn muốn ở trong cơ thể Liễu Sanh Lương Tử đi một vòng chu thiên,
coi như là làm cho nàng quen thuộc với cách luyện công này. Về phần có thể hay
không làm cho nội lực Liễu Sanh Lương Tử đề cao và đề cao bao nhiêu, cái này
phải xem vận mệnh của Liễu Sanh Lương Tử.

Thật ra thì Trần Thiên Minh không biết hiện tại ở trong cơ thể hắn có hai loại
nội lực đặc biệt, là âm nhu nội lực, đối với việc tu luyện của nữ nhân tốt vô
cùng. Cho nên chỉ cần cùng hắn song tu thì nôi lực trong người nữ nhân nhất
định tăng rất nhiều, giống như Đình tỷ và Tiết Phương. Chỉ bất quá, lúc ấy các
nàng trọng yếu là để cho Trần Thiên Minh tu luyện, nên nội lực của các nàng
chỉ đề cao một phần. Nhưng sau khi song tu, võ công của Hà Đào cũng cao không
ít. Vì vậy Trần Thiên Minh cũng dám nói lời như vậy, mười năm công lực hơn nữa
còn được song tu. Nếu như nội lực Liễu Sanh Lương Tử cùng Trinh Tử không đề
cao thì hắn cũng không muốn sống.

Liễu Sanh Lương Tử theo chỉ dẫn của Trần Thiên Minh, nàng đem nội lực của mình
dẫn vào trong cơ thể Trần Thiên Minh vận chuyển ba vòng, sau đó mới đem nội
lực của mình rút về. Trần Thiên Minh thấy nàng rút về liền vận công điều tức.
Cái kia của Trần Thiên Minh từ trong cơ thể nàng đi ra.

Trần Thiên Minh đi tới bên người Trinh Tử cười nói “Trinh Tử, lão công không
có lừa em. Bây giờ tới phiên em nếu không một hồi nữa em lại nói lão công ta
chỉ cấp cho Lương Tử mà không cấp cho em.”

Trinh Tử có chút kỳ quái nhìn nơi đó của Trần Thiên Minh một cái. Làm sao thời
gian lâu như vậy mà chỗ kia của hắn vẫn cứng như vậy? Nếu như Trinh Tử biết đó
chính là chỗ đặc thù của Hương Ba Công thì đoán chừng nàng lại muốn mắng Trần
Thiên Minh là lưu manh nữa.

“Hừ, ngươi sẽ khi dễ ta.” Trinh Tử ngượng ngùng nói. Nàng thích được khi dễ
như vậy. Cái loại cảm giác này làm cho người ta muốn sống lên chết xuống, làm
nàng kích động không thôi, cái đồ hại người này sao bây giờ còn cứng rắn như
vậy? Trinh Tử lại toát ra ý nghĩ.

“Ha hả, em là nữ nhân của anh, anh không khi dễ em thì khi dễ người nào a? Em
nói đúng không?” Trần Thiên Minh vừa nói vừa vuốt viên cầu trong trắng màu
hồng trước ngực của Trinh Tử, độ co dãn thật tốt a. Mặc dù các nàng cũng đã
luyện nhu công, nhưng Liễu Sanh Lương Tử thì mềm mại giống nước mà Trinh Tử
lại có độ co dãn, hai loại phong vị bất đồng. Ai…có nữ nhân như vậy, chồng còn
đòi hỏi gì đây?

“Buông tay ra, mới vừa rồi ngươi giúp tiểu thư cũng không có sờ nơi này, sao
giờ ngươi sờ loạn ta?” Trinh Tử đỏ mặt mắng.

“Đây là động tác bổ sung” Trần Thiên Minh vừa nói vừa điều chỉnh vị trí, tiếp
theo đem cái cường hãn của mình tiến vào.

“Ừ” Trinh Tử nhỏ giọng vui mừng một chút.

Nghe được thanh âm vui mừng này của Trinh Tử, Trần Thiên Minh lại một trận
phấn khởi vốn là hắn muốn vận công, nhưng cố ý trêu chọc Trinh Tử một chút.
Cho nên hắn ở trong Trinh Tử từ từ động, Trinh Tử cạnh bên vui mừng la lớn
“Trần Thiên Minh…ngươi đây là cố ý, mới vừa rồi ngươi cùng tiểu thư cũng không
phải như vậy. Ngươi muốn cố ý chiếm tiện nghi của ta.” Trinh Tử bị Trần Thiên
Minh trêu chọc làm hai gò má đỏ tươi. Đặc biệt là hắn động không nhanh không
chậm làm cho nàng cảm thấy sướng cực độ.

Trần Thiên Minh tức giận nói “Trời ạ, sao em lại nói như vậy, em không là nữ
nhân của anh sao? Anh ở trên người nữ nhân của anh làm một chút, vận động khỏe
mạnh hữu ích có cái gì không được đây?” Nói xong hắn ở trong cơ thể Trinh Tử
liều mạng động thẳng lên, làm Trinh Tử không chịu nổi la lên: 'Trần Thiên Minh
ngừng lại.'

Lúc này hắn mới chuẩn bị vận công cùng Trinh Tử song tu.”Di…Trần Thiên Minh
sao ngươi lại ngừng vậy?” Trinh Tử đang thoải mái thấy Trần Thiên Minh dừng
lại không khỏi hỏi.

“Em không phải mới vừa nói muốn song tu luyện công sao? Anh đang chuẩn bị cùng
em luyện công nè.” Trần Thiên Minh giảo hoạt cười.

“Tốt, Trần Thiên Minh ngươi luôn khi dễ ta, không dạy dỗ ngươi một chút thì về
sau ngươi sẽ ngồi trên trời.” Nói xong Trinh Tử đột nhiên kéo tay Trần Thiên
Minh đến miệng của nàng, sau đó dụng lực khẽ cắn.

“Ôi, em muốn cắn chết lão công a!” Trần Thiên Minh bị cắn trúng ngón tay liền
kêu thảm. Hoàn hảo nàng không có cắn nơi đó của mình nếu không mình sẽ chết
thảm.

“Hì hì, ai kêu ngươi khi dễ ta a!” Trinh Tử cười nói, nụ cười của nàng làm cho
Trần Thiên Minh nhìn ngây ngất. Trinh Tử thật ra so với Liễu Sanh Lương Tử
không sai biệt mấy, đặc biệt là lúc nàng cười lên nhìn rất mê người.”Ngươi,
ngươi nhìn cái gì vậy ngốc tử!” Trinh Tử thấy Trần Thiên Minh như vậy, trong
lòng cũng rất hưởng thụ.

Trần Thiên Minh si ngốc nói “Trinh Tử, em mạnh khỏe a!”

“Dù sao người ta đã là người của ngươi, ngươi sau này ngày ngày đều được
nhìn.” Trinh Tử cúi đầu xấu hổ nói.

Trần Thiên Minh thấy bọn họ còn đang trong phòng tắm cho nên hắn cũng không
muốn lãng phí thời gian. Vì vậy hắn liền bắt đầu vận công ở trên thân người
Trinh Tử đồng thời nói cho Trinh Tử một chút về cách luyện công. Những chuyện
này vừa rồi Trần Thiên Minh đã nói cho Liễu Sanh Lương Tử cho nên Trinh Tử
cũng ghi ở trong lòng.

Hiện tại ngược lại người cực khổ nhất chính là Trần Thiên Minh. Cái kia của
hắn cũng chưa có giải quyết được. Ai, làm nam nhân thật là mạng khổ. Trần
Thiên Minh từ trên người Trinh Tử đi ra ngoài. Trong lòng âm thầm rên rỉ .
Người ta Liễu Sanh Lương Tử cùng Trinh Tử đều luyện công, mình cũng luyện một
hồi xem sao! Nghĩ tới đây Trần Thiên Minh dứt khoát luyện Hương Ba Công tiếp.
Mới vừa rồi hắn song tu với Liễu Sanh Lương Tử cùng Trinh Tử nên chân khí khôi
phục không ít.

Lại là Liễu Sanh Lương Tử tỉnh lại trước, nàng đứng lên thầm vận nội lực một
chút. Trong lòng mừng rỡ, hiện tại nàng đúng như Trần Thiên Minh nói, nội lực
đã mạnh hơn gấp đôi so với trước.”Thiên Minh, anh thật tốt với em!” Liễu Sanh
Lương Tử nhìn Trần Thiên Minh nhỏ giọng nói. Nàng lập tức tiến vào trong thùng
nước thanh tẩy thân thể trắng noãn của mình.

Trần Thiên Minh bởi vì nội lực tương đối mạnh nên hắn không cần nhiều thời
gian cũng luyện xong. Hắn đứng lên phất tay một cái hiện nội lực đã khôi phục.
Hắn liền bay vào trong thùng nước cùng Liễu Sanh Lương Tử uyên ương nghịch
nước.

“Thiên Minh anh mệt không?” Liễu Sanh Lương Tử đau lòng nói với Trần Thiên
Minh.

“Không mệt chút nào, đây là vì lão bà của anh mà.” Trần Thiên Minh cười nói.

“Anh chính là có miệng lưỡi trơn tru, cũng không biết đã dụ dỗ bao nhiêu nữ
hài nữa.” Liễu Sanh Lương Tử mềm mại nói.

“Nội lực của em sao rồi?”

“Nội lực của em so với trước kia ít nhất mạnh hơn gấp đôi.” Liễu Sanh Lương Tử
cao hứng nói.

Trần Thiên Minh nói “Lương Tử, chúng ta làm tiếp một chút, nơi đó của anh khó
chịu muốn chết.”

Liễu Sanh Lương Tử khó xử nói “Nơi này sao? Nếu không, chúng ta cùng nhau trở
về phòng rồi hãy làm cái kia được không?”

Trần Thiên Minh đâu thèm trở về phòng. Nam nhân mà, lúc cần thì giải quyết
liền. Cho nên hắn kéo Liễu Sanh Lương Tử qua, động thủ trên người nàng.

“A Thiên Minh….a” Liễu Sanh Lương Tử lớn tiếng rên rỉ, lần này Trần Thiên Minh
thật giống như liều mạng, dường như bị động mạnh mẽ của Thiên Minh kích thích
nên nàng không ngừng kêu rên.

“Kêu to lên, dù sao Trinh Tử chút nữa cũng tỉnh lại. Em không được nữa thì gọi
nàng thế chỗ, vậy mới là lão bà tốt của anh.” Trần Thiên Minh nụ cười dâm
đãng.

“A! Em không được….” Liễu Sanh Lương Tử ôm Trần Thiên Minh run rẩy.

Trần Thiên Minh nhìn bên cạnh một cái rồi nói “Trinh Tử, em không nên giả bộ.
Anh biết em đã luyện xong rồi, nhanh lên một chút đi. Nếu không anh lại động
trên người Lương Tử, anh nhịn chết mất.” Trần Thiên Minh cảm giác cái kia của
mình như sắp nổ tung, nếu như mình không tiết ra thì dục hỏa thiêu chết mất.

Nghe Trần Thiên Minh nói như vậy, Trinh Tử không thể làm gì khác hơn là bay
vào trong thùng nước để cho Trần Thiên Minh tiếp tục làm chuyện thương thiên
hại lý.

“A! Rốt cục giải quyết.” Trần Thiên Minh thoải mái kêu lên.

Trinh Tử hữu khí vô lực nói “Lưu manh vẫn là lưu manh, làm cho người ta đau
chết.”

“Cái gì a? Mới vừa rồi là người nào ở bên cạnh anh liều mạng kêu anh nhanh lên
một chút, lực mạnh chút a?” Trần Thiên Minh khẽ mỉm cười.

“Ngươi còn dám nói nữa thì ta đánh chết ngươi.” Trinh Tử cố ý giơ tay lên hù
dọa Trần Thiên Minh. Nhưng nàng không nỡ đánh Trần Thiên Minh. Người ta muốn
nội lực của mình mạnh hơn nên phải khổ cực nhiều rồi. Nếu như mình dùng nội
lực này đánh hắn thì như thế nào được!

Trần Thiên Minh vội xin tha “Trinh Tử, lão bà, lão công ta sai rồi, em tha cho
anh đi!”

Liễu Sanh Lương Tử nói “Thiên Minh, anh giúp chúng ta đề cao nội lực chúng ta
không bao giờ … sợ Tỉnh Điền Đại Lang nữa. Trinh Tử cũng không cần hy sinh
mình đi ám sát Tỉnh Điền Đại Lang.”

“Hy sinh Trinh Tử đi ám sát Tỉnh Điền Đại Lang? Đây là chuyện gì?” Trần Thiên
Minh nóng nảy vội vàng đứng lên nói với các nàng. Hiện tại Trinh Tử là lão bà
của hắn, không thể để cho người khác thương tổn lão bà của mình.

“Là như vậy, Trinh Tử trong ca kỹ nổi danh mà. Vừa lúc Tỉnh Điền Đại Lang rất
coi trọng Trinh Tử. Trinh Tử nghĩ phải hầu hạ Tỉnh Điền Đại Lang, khi hắn
buông lỏng cảnh giác thì giết hắn.” Liễu Sanh Lương Tử nhớ tới cái kế hoạch
lúc trước.

Trần Thiên Minh nghiêm mặt nói “Không được, cái kế hoạch này nhất định phải
hủy bỏ. Nữ nhân của anh do anh làm chủ. Không thể để cho Trinh Tử có nửa điểm
tổn thương. Đến lúc đó anh sẽ đem Tỉnh Điền Đại Lang giết chết cấp cho Liễu
Sanh gia tộc một cái công đạo.”

Trinh Tử nghe xong, trong lòng vô cùng hạnh phúc. Xem ra Trần Thiên Minh là
thật tâm đối với mình. Nghĩ tới đây nước mắt của nàng chảy ra. Phải hầu hạ
Tỉnh Điền Đại Lang đến đâu mới có thể ám sát hắn đây? Đó là hạ sách, chừng nào
không còn cách nào khác mới thực hiện kế hoạch này.

Liễu Sanh Lương Tử cười nói “Đó là lúc trước, hiện tại có lão công như anh
giúp chúng ta. Thì cũng không cần làm vậy! Hiện tại lấy nội lực của em, cho dù
có hai Tỉnh Điền Đại Lang cũng không phải là đối thủ của em nữa.”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.