Lưu Manh Lão Sư

Chương 150: Lại dò xét Thiên Tinh bang


Sáng sớm ngày thứ hai, Trần Thiên Minh lại đến đại học sư phạm tìm Tiểu Trữ.

Hắn biết các trường học giống nhau, tiết học buổi sáng thứ hai đều rất quan
trọng. Cho nên, hắn ở tầng dưới chờ Tiểu Trữ. Quả nhiên, hắn đoán không sai,
chờ một lát, Tiểu Trữ cùng Tiểu Phiêu đi tới.

' Tiểu Trữ, chào buổi sáng.' Trần Thiên Minh lập tức tới đón, vẻ mặt tươi cười
lấy lòng Tiểu Trữ.

Tiểu Trữ nhìn thấy khuôn mặt Trần Thiên Minh. Lập tức liền nhớ tới ngày đó
Thái Đông Phong nói cùng nàng, trong lòng nàng bắt đầu phát hỏa. Nàng hung hắn
trừng mắt liếc Trần Thiên Minh một cái rồi không thèm để ý đến hắn nữa.

'Tiểu Trữ, trưa hôm nay em rảnh chứ?' Trần Thiên Minh thấy Tiểu Trữ không để ý
đến hắn, hắn chẳng những không nản chí mà còn rất kiên nhẫn mà hỏi. Hắn tin
rằng, chỉ cần bền lòng, thì cây vạn tuế cũng có lúc nở hoa, hơn nữa Thái Đông
Phong không phải đã hứa sẽ giúp mình sao? Cho nên, hắn càng tự tin hơn.

'Tiểu Phiêu, bạn đi trước đi, một lát nữa mình sẽ đi lên.' Tiểu Trữ đột nhiên
dừng chân nói với Tiểu Phiêu.

Tiểu Phiêu gật đầu với Tiểu Trữ, sau đó liếc mặt nhìn Trần Thiên Minh một cái
rồi đi lên lớp học trước.

Trần Thiên Minh thấy Tiểu Trữ muốn Tiểu Phiêu tự mình đi trước, nàng không có
đi. Hình như nàng dừng lại đợi mình dường như muốn nói với mình điều gì, trong
lòng hắn cao hứng nghĩ.

'Trần Thiên Minh, tôi hỏi anh, anh có phải là ông chủ của Không Thiên khách
sạn?' Tiểu Trữ liền hỏi Trần Thiên Minh, giống như muốn thăm dò điều gì.

'Đúng vậy, đúng là vậy.' Trần Thiên Minh ngơ ngác, không ngờ Tiểu Trữ lại hỏi
vấn đề này. Nhưng mà, hắn nghĩ lại có lẽ Thái Đông Phong khi giúp mình nói tốt
ở trước mặt Tiểu Trữ , đã nói cho nàng biết.

'Vậy…, vậy có phải anh muốn cùng tôi lên giường?' Tiểu Trữ nói tới đây, khuôn
mặt hơi hồng. Nhưng mà có lẽ vì tức giận nên nàng nói cho hết lời. Bởi vì,
nàng nghe câu trả lời vừa rồi của Trần Thiên Minh, liền biết Thái Đông Phong
không có lừa gạt nàng.

'Điều này, điều này…' Trần Thiên Minh thật không ngờ vấn đề thứ hai Tiểu Trữ
hỏi lại là như vậy, thật là hù cho người ta sốc mà. Lẽ nào, Tiểu Trữ được Thái
Đông Phong khuyên bảo nên đối với mình có hảo cảm. Sau đó biết mình anh tuấn
lại có tiền lại càng thích mình.

Hơn nữa, một cô gái xinh đẹp ngây thơ như vậy chủ động bày tỏ tình cảm với
mình, chẳng lẽ mình không dám dũng cảm tiếp nhận sao? Đáp án đương nhiên là
không. Nghĩ tới đây, Trần Thiên Minh sợ Tiểu Trữ cười mình hèn nhát, vội vàng
nói với Tiểu Trữ: 'Muốn, anh muốn lên giường với em.'

'Anh, anh là… là tên lưu manh.'Tiểu Trữ nghe được câu trả lời như vậy của Trần
Thiên Minh, đưa bàn tay mình đã sớm chuẩn bị trước tát vào mặt Trần Thiên
Minh.

'Chát.' Một tiếng, Trần Thiên Minh còn đang chìm đắm trong ảo tưởng cùng hưng
phấn liền tỉnh lại. Hắn nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Tiểu Trữ cùng bàn tay
còn chưa hạ xuống của nàng, liền biết vừa rồi tát mình một cái chính là Tiểu
Trữ.

'Anh, anh thế nào?' Trần Thiên Minh vẻ mặt ủy khuất, điều này rốt cuộc là như
thế nào? Tiểu Trữ hỏi mình, mình thành thật trả lời. Thế mà lại phải nhận cái
tát của người ta. Trời ơi, có còn đạo lý hay không vậy? Nói ra suy nghĩ của
bản thân cũng là sai sao?

'Anh hãy tự hỏi chính mình!' Tiểu Trữ hung hăng trừng mắt liếc Trần Thiên Minh
một cái, sau đó nhìn vào bàn tay của mình, thở hổn hển mà chạy lên lớp học ở
tầng trên.

'Mình tự hỏi lại mình?' Trần Thiên Minh ngẩn ngơ nghĩ thầm: 'Chính mình cũng
không biết đáp án, thì tự hỏi mình có tác dụng gì? Trần Thiên Minh bất đắc dĩ
nhìn theo thân ảnh xa dần của Tiểu Trữ, đành phải lắc đầu, xoay người đi.

Vào trước buổi tối bọn Thiên Tinh giao dịch một ngày, Trần Thiên Minh lại đi
một chuyến tới Thiên Tinh bang. Hắn cẩn thận hành sự, không thể để xảy ra việc
gì ngoài ý muốn, cho nên muốn đi dò xét, sợ bọn Thiên Tinh sẽ giở trò lật
lọng, như thế rất phiền toái.

Bời vì, Hà Liên thư kí đã nói cho bạn của hắn, hơn nữa 50 kg thuốc phiện này
nếu không thể thu được, thì đối với xã hội là một mối nguy hại rất lớn. Hơn
nữa, nếu như không có chứng cớ mình cũng không thể lật đổ Thiên Tinh bang
được. Cho nên, dù vì việc công hay việc tư Trần Thiên Minh đều phải tiếp tục
đi một chuyến tới Thiên Tinh bang.

Đến Thiên Tinh bang, Trần Thiên Minh đã ngựa quen đường cũ đi đến cửa sổ phòng
Thiên Tinh. Hắn muốn tại nơi này dò xét người ta xem có thể hay không tìm được
tin tức gì giá trị. Nhưng mà, từ cửa sổ nhìn vào bên trong là một màu tối đen,
không có đèn, tiếp tục nhìn đến giường thì thấy trống không. Xem ra, Thiên
Tinh còn chưa trở về

Trần Thiên Minh xem đồng hồ, mới chín giờ vẫn còn sớm. Vì vậy, hăn lại nhẹ
nhàng mà nhảy về trên cái cây lúc nãy, chờ Thiên Tinh trở về.

Không biết chờ bao lâu, phòng Thiên Tinh sáng lên. Trần Thiên Minh vội vàng
phi thân mà nhảy lên cửa sổ chờ đợi, cẩn thận nghe ngóng động tĩnh bên trong.

'Huynh đệ, chuyện chuẩn bị ứng phó thế nào rồi?' Đây là thanh âm của Thiên
Tinh.

'Không có vấn đề gì, toàn bộ đã chuẩn bị tốt, nên liên hệ thì đã liên hệ, địa
điểm đánh cũng đã chuẩn bị. Giờ chờ bọn hắn đến đây là được.' Đây là thanh âm
của Thiên Bằng, nghe giọng nói của hắn cao hứng như vậy, hẳn là hắn cho rằng
có thể nhanh chóng đại công cáo thành.

'Tốt, nhớ rõ, giờ này ngày mai, chúng ta giao dịch ở chỗ này, cậu phải làm cho
anh em dưới tay phấn chấn tinh thần đến mức cao nhất.' Thiên Tinh dặn dò Thiên
Bằng, tuy rằng chuyện như vậy thường xuyên làm, nhưng mà cẩn thận thì vẫn tốt
hơn.

'Biết rồi, đại ca, anh cứ tin ở em, sáng ngày mai ngủ dậy em sẽ đi xem xét, sẽ
làm cho tinh thần lên đến cao nhất, tuyệt đối không xảy ra sai lầm.' Thiên
Bằng nói.

'Vậy thì tốt rồi, có thể anh quá khẩn trương, ha ha, huynh đệ, đi giúp anh gọi
con chó cái kia tiến vào đây.' Thiên Tinh sờ sờ tiểu JJ của mình, lúc căng
thẳng cần thư giãn một chút, không nên đè nén nếu không sẽ làm cho người ta dễ
mắc bệnh thần kinh.

'Ồ.' Thiên Bằng gật đầu,nói. Từ lần trước sau khi được chơi đùa mấy em kia,
đại ca không có tiếp tục cho mình tới, thật là khó chịu, không biết đến lúc
nào đại ca lại cho mình nếm thử chút lợi ích này đây.

'Sao vậy? Huynh đệ, muốn cưỡi con đĩ kia sao?' Thiên Tinh nhìn nét mặt Thiên
Bằng có chút uể oài, vừa cười vừa nói.

'Không, không có.' Thiên Bằng nghe Thiên Tinh nói như vậy, vội vàng lắc đầu
nói. Nữ nhân như vậy, đại ca để cho cho mình ăn một chút là được rồi, tại sao
mình lại luôn muốn ăn người của đại ca nhỉ?

'Ha ha, em này chính là muốn để mọi người chơi đùa. Huynh đệ, cậu đừng như
vậy, chờ ngày mai sau khi việc đó thành công, anh cho cậu ‘chơi’ em kia một
tuần.' Thiên Tinh vỗ vai Thiên Bằng nói. Nếu như ngày mai mọi việc suôn sẻ,
Thiên Tinh cũng chuẩn bị đổi một nữ nhân khác. Loại phụ nữ ngàn người ngủ vạn
người chơi như vậy, hắn cưỡi cũng không cảm thấy sảng khoái.

'Thật chứ?' Thiên Bằng cao hứng mà nói, hắn có phần mừng rỡ.

'Đúng vậy, nhưng mà hôm nay anh rất khẩn trương, muốn giải tỏa một chút. Còn
cậu thì đêm nay chuẩn bị chu đáo để ngày giao dịch, trong khoản thời gian này
phải chịu khổ cực một chút. Mang nhiều nhân thủ hơn đi dò xét, không nên để
chuyện gì xảy ra vào lúc này. Còn phải thông báo với các huynh đệ trong bang,
từ giờ trở đi, vì chuyện này mọi người không được gây án, phải đem những việc
mình muốn làm ngừng hết lại. Sau khi chuyện ngày mai xong xuôi, lại tiếp tục
làm.' Thiên Tinh vì muốn làm việc không có sơ hở, còn muốn Thiên Bằng đi an
bài tốt nhân thủ.

'Em hiểu, đại ca.' Thiên Bằng nói.

'Cậu đem em kia gọi tới cho anh.' Thiên Tinh vừa nói vừa cởi quần áo của mình,
hắn nghĩ đối phó với loại nữ nhân này, không nên cùng nàng đùa giỡn trước khi
làm tình, trực tiếp tiến hành việc chính là được rồi.

'Được.' Thiên Bằng gật đầu, đẩy cửa đi ra ngoài.

Trần Thiên Minh nhìn đồng hồ, đúng mười giờ. Như vậy tối ngày mai bọn Thiên
Tinh giao dịch lúc mười giờ. Nghĩ tới đây, Thiên Minh chậm rãi lui xuống, bởi
vì Thiên Tinh cùng nữ nhân kia làm việc hắn đã trực tiếp xem qua, hẳn là không
có cái gì mới.

'Anh Tinh.' Nữ nhân kia đi vào, nhìn thấy Thiên Tinh đã cởi sạch quần áo thì
hơi ngạc nhiên. Chẳng lẽ, Thiên Tinh gọi nàng vào đây là có ý này sao? Nghĩ
tới đây, trong lòng nữ nhân này bắt đầu hưng phấn.

'Em đem quần áo của em cởi hết ra.' Thiên Tinh hung hăng mà bóp lên song phong
của cô ta.

'Anh Tinh, đau.' Bị Thiên Tinh bóp mạnh như vậy, nữ nhân này đau đớn, mở miệng
nói.

'Ha ha, em… đồ lẳng lơ như em cũng có lúc biết đau ư?' Thiên Tinh nhìn bộ dạng
của nữ nhân này, trong lòng tự nhiên dâng lên một sự khoái cảm, cái loại phụ
nữ thường xuyên bị người khác chơi còn biết kêu đau.

'Anh, anh bóp người ta như vậy, người ta đau mà!' Cô ta ném cho Thiên Tinh một
ánh mắt quyến rũ, giờ trò làm nũng.

'Được rồi, nhanh cởi hết quần áo ra, nếu không anh sẽ xé nó.'Từ lần trước sau
khi Thiên Tinh phát hiện nữ nhân này vụng trộm với người khác, trong lòng hắn
cực kì không thoải mái. Chỉ là mấy hôm nay bởi vì còn phải bận rộn cho việc
giao dịch vào ngày mai, cho nên không có thời gian mà trừng phạt nàng ta.

Nếu như người khác cưỡi nữ nhân của hắn mà nói, hắn nhất định đem JJ của tên
kia cắt cho chó ăn, nhưng người nọ lại là Thái Đông Phong, nên hắn cũng không
dám làm bậy. Dù sao tên kia bây giờ là người tâm phúc của sư phụ. Mình đánh
nhau với hắn cũng đánh không lại, nếu bàn về tiền bạc mình cũng thua kém,
không thể làm gì khác là phải ngậm bồ hòn.

'Em bây giờ càng ngày càng đầy đặn.' Thiên Tinh nhìn song phong đầy đặn của nữ
nhân này cười dâm. Mịa, vật này thường xuyên bị người khác xoa bóp thế mà
không có hiện tượng bị xệ xuống, thật là làm cho người ta thấy khó hiểu.

'Đều là nhờ anh Tinh giúp em thoải mái.' Nữ nhân này vẫn còn có thể cố nói, có
thể đem công lao của người khác cho hắn.

'Ha ha, đến đây nào.' Thiên Tinh cũng không cũng cô ta đùa giỡn, trực tiếp đem
nữ nhân đẩy ngã lên giường, sau đó tách hai chân của nàng ra, tiếp theo mạnh
mẽ đâm vào.

'Chặt…khô… đau…' Nữ nhân hô lên vào tiếng, sau đó ở phía dưới hét lên.

'Thật dễ chịu, thật sảng khoái.' Thiên Tinh cảm thấy mình so với hồi nãy tốt
hơn rất nhiều. Hắn liều mạng mà trùng kích về phía trước,liều mạng dùng sức mà
đẩy.

'A…' Nữ nhân vẫn tiếp tục kêu, nhưng mà tiếng kêu vừa rồi với tiếng kêu lúc
này không giống nhau. Lúc nãy là tiếng kêu thảm thiết, bây giờ lại là tiếng
rên rỉ sung sướng.

Mà Thiên Tinh cũng cảm nhận được ở phía dưới nữ nhân này ban đầu còn chặt chẽ,
bây giờ càng lúc càng rộng, càng lúc càng không thể cảm nhận được cảm giác
sảng khoái cùng hưng phấn như vừa rồi.

Đang làm việc Thiên Tinh bỗng có cảm giác khó chịu, đột nhiên từ bên trong rút
ra, sau đó xê dịch so với vị trí đầu một chút, tiếp theo đâm mạnh vào.

'Đau!' Nữ nhân lại kêu lên một tiếng thảm thiết . Nhưng mà, tiếng kêu thảm
thiết lúc này so với tiếng kêu thảm lúc nãy có âm lượng rất khác nhau. Lúc nãy
có thể so với vàng 8k, còn bây giờ là vàng tuyệt đối tinh khiết 9999.

Thì ra, Thiên Tinh đi vào từ mông của nữ nhân, khó trách cô ta kêu thảm như
vậy, sợ hãi như vậy.

'Tốt quá, tốt quá!' Thiên Tinh hưng phấn kêu lên: ' Cuối cùng ta cũng tìm được
cảm giác, cuối cùng em cũng đem lần đầu ở chỗ này trao cho anh. Mịa, lần đầu
cái kia em không trao cho anh. Bây giờ trao lần đầu tiên của cái mông cho anh
cũng không tệ, cũng không tệ lắm, ha ha!' Nói xong, Thiên Tinh lại lớn tiếng
cười, cũng không để ý nữ nhân đang kêu thảm thiết. Tiếp tục dùng sức ở nơi
sảng khoải này tiếp tục hoạt động, tiếp tục vào ra đi tới….

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.