Lưu Manh Lão Sư

Chương 119: Em muốn mua nhiều


Trần Thiên Minh nghe Lý Yến gọi hắn, quay đầu lại nói : 'Chị, ở đây nè'

'Em … sao em lại chạy đến đây?'Lý Yến nhìn thấy Trần Thiên Minh đang ở khu vực
bán đồ lót đứng nói chuyện với cô bán hàng, kỳ quái hỏi.

'Em đến xem một chút, coi có thứ gì hợp với các người không. Chị, chị nhìn cái
này coi có hợp không?'Trần Thiên Minh cầm lấy một cái quần lót nhỏ đưa lên.

'Em … em….'Lý Yến nhìn thấy Trần Thiên Minh cầm lấy đồ lót của phụ nữ, lại có
người ngoài trước mặt, gương mặt lập tức đỏ lên.

Lưu Mỹ Cầm cũng lấy tay che miệng cười trôm, nàng bây giờ, cười đến mức hoa
bay tán loạn 'Chị Yến, chị thấy Thiên Minh tốt với chị không, cái đó … cũng
giúp chị chọn'Lưu Mỹ Cầm chỉ vào cái quần lót trong tay Trần Thiên Minh, cười
nói. Quần lót như vậy, nàng cũng cảm thấy ngượng, cái này ai dám mặc, làm sao
dám gặp người?

'Em … em chỉ có lòng tốt muốn chọn giúp chị thôi!'Trần Thiên Minh gãi gãi đầu.

'Được rồi, được rồi, em không nói không ai bảo em câm đâu'Lý Yến nhìn thấy cô
bán hàng và Lưu Mỹ Cầm cùng nhau cười, mặt của nàng càng them đổ, đặc biệt là
người đàn ông của mình lại cầm một cái quần lót gợi tình quơ quơ trước mặt,
thật là xấu hổ quá đi.

'Chị, cái này nhìn đẹp nè, chúng ta mua về nhà đi'Trần Thiên Minh thấy Lý Yến
có vẻ thẹn thùng, vội vàng cúi xuống nói nhỏ bên tai nàng.

'Thật sao? Vậy chị sẽ không mua, nếu em thích thì em cứ ở đây nhìn, chị đi chổ
khác chơi'Lý Yến thầm nghĩ nên rời cái chổ 'không tốt'này ngay lập tức, tránh
cho người khác chê cười.

'Chị, áo ngực của chị cỡ bao nhiêu vậy?'Trần Thiên Minh lại nói nhỏ bên tai
của Lý Yến, hắn vừa hỏi vừa nhìn xuống bộ ngực đầy đặn, không biết ngọn núi
này có so được với ngọn núi của cô gái hay không? Vì vậy hắn vội quay đầu lại
nhìn núi đôi của cô gái, nghĩ xem là ai to hơn ai.

Bởi vì Trần Thiên Minh chỉ nhìn mà ước lượng, ngực của cô gái cũng thuộc loại
đầy đặn, nhưng chuyện thực tế thì không ai biết. Cho dù là Lưu Mỹ Cầm, cũng
chỉ ngang ngửa với chị Yến, nhưng mà, khi bóp vào có cảm giác nhỏ hơn chị Yến
một chút.

'Đi chết đi'Lúc này, gương mặt của nàng đã đỏ hết cở, nàng nhỏ giọng mắng Trần
Thiên Minh, hơn nữa còn trừng mắt nhìn hắn.

'Chị, chị nói đi, không phải là em đã nói sẽ bồi thường cho chị sao?'Trần
Thiên Minh nói.

'Không nói với em nữa, chị qua bên kia một chút'Lý Yến liếc mắt nhìn Trần
Thiên Minh một cái, sau đó xoay người đi. NHƯNG, trước khi đi nàng còn bỏ lại
một câu 'C38', sau đó đi qua hướng bên kia.

Vốn dĩ Trần Thiên Minh có chút thất vọng, vì hắn định mua cho những người đàn
bà của mình một vài món đồ thiếp thân, nhưng chị Yến lại không biết cảm kích.
Khi hắn đang cúi đầu tức giận, thì nghe chị nói 'C38'lập tức hai mắt sáng lên,
sau đó trở nên cao hứng ngay lập tức.

Lưu Mỹ Cầm nhìn thấy Lý Yến đi, nàng cũng muốn xoay người đi theo.

'Mỹ Cầm, em đi đâu vậy?'Trần Thiên Minh thấy nàng phải đi, vội nắm lấy cánh
tay nàng hỏi.

'Em đi theo chị Yến xem một chút'Lưu Mỹ Cầm cười nói.

'Vậy … em nói cho anh biết trước đi, cỡ áo ngực của em là bao nhiêu?'Trần
Thiên Minh lại cúi đầu nhỏ giọng bên tai Lưu Mỹ Cầm.

'Em … em…'Lưu Mỹ Cầm vừa nghe, mặt lập tức hồng lên. Bây giờ nàng rốt cục đã
hiểu vì sao Trần Thiên Minh lại nói nhỏ bên tại chị Yến hai câu thì mặt chị ấy
liền đỏ lên, thì ra hắn hỏi chị ấy vấn đề này.

'Nói đi, nói cho anh biết đi, anh chuẩn bị mua đồ lót giúp em, vì tối qua đã
làm rách, cho nên hôm nay anh muốn mua lại. Còn nữa, quần áo lót để anh mua
cho. Dù sao em cũng mặc cho anh xem mà, đương nhiên là phải mua mấy cái anh
thích'Trần Thiên Minh nói đến đây, lại bắt đầu cười dâm đãng.

'Em … em …'Lưu Mỹ Cầm vẫn có chút thẹn thùng, không dám nói ra, dù sao nàng
cũng là cô gái bảo thủ, nhưng, người yêu hỏi, sao có thể không trả lời? 'Của
em là C36'Lưu Mỹ Cầm nói xong, thẹn thùng cúi đầu, không dám nhìn Trần Thiên
Minh.

'Tốt, tốt, không sai'Trần Thiên Minh cao hứng gật đầu, thì ra, núi của Lưu Mỹ
Cầm cũng to tương đương với cô gái thanh tú. Bất quá, nhìn thì giống nhau,
nhưng cảm giác sờ vuốt thì khác nhau. Giống như Lưu Mỹ Cầm và Hà Đào, nhìn thì
cảm giác không khác lắm, nhưng mà, khi sờ vào thì cảm giác lại không giống
nhau.

Cảm giác của Hà Đào có vẻ săn chắc hơn so với Lưu Mỹ Cầm một chút, vô cùng co
dãn, sờ vào một cái là không muốn buông ra. Còn Lưu Mỹ Cầm thì mềm mại một
chút, sờ vào nó mịn màng. Còn Lý Yến, cảm giác nàng lớn hơn hai nàng kia, mặc
dù lớn, nhưng cũng rất là chắc. Cho nên, mỗi lần chơi đùa với chị Yến, Trần
Thiên Minh đều thích chọc từ trên xuống dưới.

Ôi, chỉ đáng tiếc là, Hà Đào không tha thứ cho mình, ngay cả khi mình bị bệnh
cũng không đến thăm. Xem ra, duyên phận của mình và Hà Đào cũng chỉ đến đó!
Nghĩ đến đây, trong lòng Trần Thiên Minh đột nhiên chua xót.

'Tốt lắm, anh biết rồi, em đi với chị Yến đi!'Trần Thiên Minh đã tìm ra đáp
án, cũng buông tay nàng ra, cười nói.

'Ừm, em đi đây'Lưu Mỹ Cầm gật đầu, sau đó đi theo hướng của Lý Yến. Dù sao
người đàn ông của mình giúp mình mua đồ lót, đây là lần đầu tiên, cho nên,
nàng cũng giống như Lý Yến, không quen với việc này.

'Người đẹp, giống tôi lấy hai bộ đồ lót gợi tình, C36 và C38'

Trần Thiên Minh cười nói với cô gái.

'Hai bộ khác kích cỡ?'Cô gái nghe Trần Thiên Minh nói, ngây người ra.

'Đúng, một bộ cho chị của tôi, một bộ cho bạn gái'Trần Thiên Minh không dám
nói cả hai là bạn gái, không thể làm gì khác nên đành phải vậy.

'Ồ, ông thật sự là một người tốt'Cô gái nghe Trần Thiên Minh muốn mua hai bộ,
càng cao hứng 'Vậy ông muốn màu nào? Là màu xanh hay màu đỏ'Cô gái nói xong,
lấy một bộ đồ lót màu đỏ bên cạnh.

'Ồ, cái này cũng không tồi'Trần Thiên Minh vừa nhìn vừa nói : 'Như vậy đi, bộ
C36 lấy màu xanh, còn C38 lấy màu đỏ'

Trần Thiên Minh muốn tặng bộ màu xanh cho Lưu Mỹ Cầm, nàng là một cô gái thẹn
thùng, thì thích hợp với màu xanh hơn. Còn màu đỏ thì hợp với màu da của chị
Yến. Đúng, đêm nay nhất định phải nhìn các nàng ăn mặc có được hay không? Nghĩ
đến đây, thằng em lại bắt đầu biểu tình.

'Tiên sinh, tôi đã cho vào túi cho ông, rất dễ nhận ra, túi màu xanh để bộ màu
xanh, túi màu đỏ để bộ màu đỏ. Quầy tính tiền ở bên kia'Câu cuối cùng, cô gái
vẫn không quên nói cho Trần Thiên Minh biết chổ tính tiền.

'Tốt, cảm ơn cô, người đẹp'Trần Thiên Minh vừa nói vừa nhìn một cách lưu luyến
về bộ ngực của cô gái. Ngực của nàng không biết có tốt như của Lưu Mỹ Cầm
không? Trần Thiên Minh đắm chìm trong dâm ý.

'Không cần cảm ơn, đây là điều chúng tôi nên làm'Cô gái lại tiếp tục nở một nụ
cười chuyên nghiệp với Trần Thiên Minh, sau đó đưa hai cái túi cho hắn.

Trần Thiên Minh cũng không quên sờ sờ tay cô gái. Không sai, cảm giác rất mềm
mại. Trần Thiên Minh than thở : 'Người đẹp, tôi có một câu, không biết có nên
nói không?'

'Nói cái gì? Mời nói'Cô gái nghe Trần Thiên Minh nói như vậy, không khỏi hỏi
thăm.

'Cô có mặc đồ lót này không?'Trần Thiên Minh nhìn bộ ngực của cô gái một cái,
rồi nói.

'Tôi … tôi không có'Cô gái đỏ mặt lắc đầu : 'Bất quá, không phải tôi không
muốn mặc, mà nó quá đắt, một bộ này bằng cả tháng tiền lương của tôi!'Cô gái
sợ Trần Thiên Minh hiểu lầm, cho nên vội vàng giải thích.

'Thì ra là như vậy, bất quá, tôi cảm thấy vóc người của cô rất đẹp, mặc vào có
lẽ hoàn hảo hơn bạn gái tôi. Thật là đáng tiếc, đáng tiếc!'Trần Thiên Minh vẫn
than thở, hình như do cô gái không mặc bộ đồ lót gợi tình làm cho hắn như vậy.

Cô gái không nói gì, làm bộ không nghe thấy lời của Trần Thiên Minh.

'Ôi, đáng tiếc quá, hôm nay tôi không mang nhiều tiền, nếu không, tôi sẽ mua
một bộ tặng cho cô'Trần Thiên Minh bây giờ đang hận không thể nhào lại để giúp
cô gái mặc cái áo ngực C36 vào.

'Thật … thật sao?'Cô gái cao hứng mở to mắt nhìn Trần Thiên Minh.

'Đúng, tôi là một người vô cùng thành thật, sao lại có thể lừa cô được. Chỉ
đáng tiếc là hôm nay tôi không mang nhiều tiền. Lần sau, tôi nhất định sẽ mua
tặng cho cô một bộ'Trần Thiên Minh cười cười nói.

'Cái này … có được không? Tiên sinh chắc là nói giỡn'Cô gái nhìn vị đại gia
hào phóng đẹp trai này, mua một lúc hai bộ, hai mắt cũng không chớp một cái,
trong lòng cũng có chút động tâm. Đáng tiếc là hình như hắn đã có bạn gái. Bất
quá, xã hội bây giờ chú trọng nhất chính là cạnh tranh công bằng, có bạn gái
thì sao? Người ta kết hôn, ngủ với nhau hơn hai mươi năm, rồi cũng ly hôn đó
thôi.

'Không có việc gì, tôi đi trước đây'Trần Thiên Minh vừa nói vừa đi lại chổ Lý
Yến.

'Tốt, tiên sinh đi thong thả, hoan nghênh lần sau trở lại'Cô gái đặc biệt nhấn
mạnh chữ 'lần sau'

'Chị, mua được gì chưa?'Trần Thiên Minh đi đến bên cạnh Lý Yến, ngửi được mùi
thơm trên người nàng, hưng phấn nói.

'Được, cũng chọn được vài món. Hôm nay em phải tốn nhiều đấy'Lý Yến vừa nói
vừa lắc lắc mấy cái túi trong tay.

'Không có việc gì, không phải chỉ là tiền thôi sao? Trong ngâng hàng em còn có
mười mấy vạn, chỉ cần các người thích, cần gì cứ việc mua'Trần Thiên Minh vừa
móc ra cọc chi phiếu.

'Thiên Minh, em thật sự mua … bộ đồ đó sao?'Lý Yến nhìn hai cái túi, một xanh
một đỏ, trong tay Trần Thiên Minh.

'Đương nhiên, em muốn mua cho chị và Mỹ Cầm đồ tốt nhất, mày xanh là của Mỹ
Cầm, màu đỏ là của chị. Tối nay hai người mặc vào cho em thưởng thức nha'Nói
đến đây, Trần Thiên Minh cao hứng cười dâm.

'Đi chết đi, không đứng đắn, nghiêm chỉnh'Mặc dù Trần Thiên Minh nói rất nhỏ,
nhưng Lưu Mỹ Cầm vẫn sợ người khác nghe thấy, không khỏi thấp giọng mắng hắn.

'Ay, anh đang nói chuyện đàng hoàng mà. Đây là anh bồi thường cho món đồ bị
hư. Thường thì người ta chỉ bồi thường tiền. Nếu nói cách khác, đây là một
việc rất nghiêm chỉnh'Trần Thiên Minh nghiêm túc nói.

'Thiên Minh, anh đối với chúng em thật tốt'Lưu Mỹ Cầm cảm động nói.

'Đương nhiên, ai kêu các người là đàn bà của anh!'Trần Thiên Minh thanh toán
tại quầy tính tiền, tự hào nói.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.