Lưu Manh Lão Sư

Chương 46: Viện trưởng


'Viện trưởng, tôi có thể vào được chứ?' Từ Phượng Ngọc đứng gõ cửa phòng viện
trưởng. Bây giờ đang là thời gian buổi trưa, nàng nghĩ rằng lão viện trưởng
đang ở trong văn phòng, chuẩn bị nghỉ trưa.

'Ồ, là bác sĩ Từ à! Có việc gì vậy?' Viện trưởng Lâm nhìn người đàn bà ba mươi
đã ly hôn này.

Nghe nói vợ chồng Từ Phượng Ngọc này ly hôn trong trường hợp đặc biệt. Buổi
sáng hôm đó, Từ Phượng Ngọc cùng tình nhân của nàng đang từ trong phòng khách
sạn đi ra sau một đêm ân ái, thì khi bước ra khỏi cửa, nàng phát hiện ra ở
phòng đối diện có một đôi nam nữ, mà người nam kia lại chính là chồng nàng.
Lúc ấy chồng của nàng cũng nhận ra, nhưng bọn họ giả vờ như không quen biết
nhau. Mỗi người mang tình nhân của mình xuống ăn sáng dưới khách sạn, coi như
chẳng có việc gì xảy ra.

Chẳng qua khi trở về, chồng nàng muốn ly hôn, và bọn họ cứ như vậy mà ly hôn.
Lúc ấy trong bệnh viện cũng có đồn đãi, mọi người đều nói Từ Phượng Ngọc rất
lợi hại, nhưng không ngờ nàng lợi hại đến nỗi cùng ông chồng của mình mang
tình nhân vào trong khách sạn mà có thể làm bộ không nhận ra nhau.

Viện trưởng Lâm ngắn nhìn Từ Phượng Ngọc đang đứng trước mặt, dù đã hơn ba
mươi tuổi, nhưng thoạt nhìn nàng chỉ có hơn hai mươi. Bởi vì trang phục của
nàng toàn bộ đều màu trắng, ngoại trừ cái áo khoác màu đen mỏng ở ngoài, nhưng
cái áo cũng không thể che hết được da thịt trắng nõn của nàng. Từ hai bên vai
để trần của nàng có thể nhìn thấy được cái áo ngực hiệu Versace, vải vóc rất
ít trước ngực, mơ hồ có thể nhìn rõ hạt đào của nàng. Viện trưởng Lâm quả thật
muốn nhào đến mà lục lọi xem bên trong một chút.

'Viện trưởng, tôi muốn nói với ông một việc' Từ Phượng Ngọc nhìn thấy ánh mắt
đắm đuối của viện trưởng Lâm, nàng biết sự tình hôm nay khẳng định có thể
thành công.

'Có việc gì cô cứ nói đi!' Viện trưởng hôm nay ở bệnh viện có nghe cấp dưới
bàn tán về việc giữa nàng và Lý Yến có phát sinh một số chuyện.

'Chuyện là thế này, Lý Yến thường xuyên kê khai thuốc nhập khẩu của bệnh viện
thành thuốc nội, từ đó kê giá để kiếm lợi nhuận, lấy việc công làm việc tư,
chuyện này ông nhất định phải làm rõ' Từ Phượng Ngọc tố cáo một cách độc ác.
Dù sao trước kia nàng cũng đã làm việc này, bây giờ chỉ thêm tên của Lý Yến
vào, chỉ cần viện trưởng đồng ý giúp, nhất định lần này nàng có thể đánh bại
Lý Yến. Trong bệnh viện ai cũng nói Lý Yến thuần khiết xinh đẹp, lần này Từ
Phượng Ngọc sẽ cho nàng ta biết như thế nào là trời cao đất dầy.

'Trong bệnh viện sao lại có việc như vậy, đây quả thật là một sự kiện vô cùng
nghiêm trọng' Viện trưởng Lâm tức giận đứng dậy nói. Ông muốn dùng cơ hội này
đứng cao một chút để dòm xuống thấy rõ cái ấy ấy của Từ Phượng Ngọc' Bất quá,
bác sĩ Từ, nghe nói bác sĩ Lý bình thường là người rất chính trực, nói không
chừng là do người khác cố ý hãm hại nàng' Lúc này, viện trưởng Lâm đang còn
cân nhắc nặng nhẹ, vì ông biết bình thường tay chân của Từ Phượng Ngọc cũng
không sạch sẽ lắm, đã có vái người đến đây phản ánh với ông.

'Viện trưởng, cái này do ông không biết. Tri nhân tri diện bất tri tâm, muốn
biết được sự việc như thế nào, nhất định phải xem bên trong nó!' Bây giờ cũng
giống như lúc đưa tiền đặt cọc, nên Từ Phượng Ngọc cố ý nghiêng người góc bốn
mươi lăm độ, như vậy, cái rãnh giữa hai ngực nàng sẽ sâu thêm, đồng thời có
thể làm cho người khác nhìn thấy rõ một chút. Từ Phượng Ngọc cũng hiểu rõ con
người của vị viện trưởng bốn mươi tuổi này, bình thường rất là háo sắc, thường
xuyên quấy nhiễu nữ bác sĩ và y tá trong viện, nổi danh khắp nơi. Cái hành
động của nàng đã làm cho hai tròng mắt của viện trưởng Lâm thêm sáng lên.

'Oh my God! Ngực của Từ Phượng Ngọc quả thật rất bự, rất trắng' Trong lòng
viện trưởng Lâm thầm than, ông biết cơ hội của ông đã đến: 'Đúng, tri nhân tri
diện bất tri tâm, việc này tôi nhất định phải điều tra rõ ràng, nếu quả thật
là Lý Yến làm, tôi sẽ không bỏ qua' Viện trưởng Lâm bây giờ đã rất 'muốn' Từ
Phượng Ngọc. Dâm phụ quả đúng là dâm phụ, câu dẫn đàn ông cũng rất khác biệt.

'Viện trưởng, ông thật tốt, phải điều tra rõ một tí, cô ta còn nói tôi hãm hại
cô ta. Ông nên làm chủ cho tôi!' Từ Phượng Ngọc nắm lấy tay của viện trưởng
Lâm, dùng bộ ngực khổng lồ của mình chạm vào tay của ổng.

'Tốt, tốt, tốt. Cô muốn tôi giúp cô thế nào, cô cứ việc nói' Viện trưởng Lâm
bây giờ đã rõ ràng, Từ Phượng Ngọc muốn đối phó với Lý Yến, đây là phương pháp
nàng muốn dùng để giao dịch.

'Tôi muốn ông điều tra tất cả sự tình mà tác giả là Lý Yến, sau đó báo với cục
vệ sinh, bắt cô ta xuống làm lao công, dùng tiền lương lao công để đền bù cho
thiệt hại mà cô ta đã gây ra' Từ Phượng Ngọc hung hăng nói. Lòng nàng quả thật
rất tàn nhẫn, tiền lương lao công chỉ được có ba trăm đồng, mà công việc lại
rất nhiều, vừa khổ vừa bẩn lại vừa mệt, cho nên người bình thường không ai
muốn làm. Các bệnh viện thường hay thiếu lao công là do không thể tìm được
người.

'Chuyện này… rất khó a!' Viện trưởng Lâm làm bộ khó xử, ông vuốt cằm nói: 'Để
xem cô báo đáp tôi thế nào!'

'Viện trưởng, nếu ông giúp tôi, ông muốn gì cũng được' Từ Phượng Ngọc làm ra
vẻ thẹn thùng. Rồi nghiêng người đặt toàn bộ khối thịt to đùng ấy lên người
viện trưởng.

'Thật vậy sao? Như thế nào cũng được?' Viện trưởng Lâm rốt cục cũng đã đợi
được những lời này của Từ Phượng Ngọc. Ông đi đến cạnh cửa, kéo tấm màn che
cửa xuống. Xem ra, trưa nay ông muốn hưởng thụ phụ nữ.

'Là thật, viện trưởng. Tôi nghĩ là không có gì để báo đáp…'Từ Phượng Ngọc chỉ
nói một câu, còn phần tiếp theo'lấy thân báo đáp' thì để cho viện trưởng Lâm
tự hiểu.

'Đúng vậy, đúng vậy…'Viện trưởng Lâm vừa nói vừa lấy tay xoa xoa cái ấy ấy to
to của Từ Phượng Ngọc, dục hỏa của ông sắp trào ra rồi.

'A…'Từ Phượng Ngọc hưng phấn rên lên.

'Tiểu Ngọc, cái này của em quả thật rất mềm!' Viện trưởng Lâm dùng sức nắm và
bóp, muốn được hỗ trợ, thì phải biết nỗ lực. Mà đối với loại dâm phụ như nàng,
thì không nên khách khí. Không biết lúc lên giường thì âm thanh của nàng như
thế nào?

Viện Trưởng Lâm ôm lấy Từ Phượng Ngọc, để nàng lên bàn công tác.

Từ Phượng Ngọc dường như sợ viện trưởng Lâm chạy mất, nên ôm chặt lấy đầu ông,
ép cứng vào bộ ngực của mình. Điều này làm dục hỏa của ông càng thêm bành
trướng, phía dưới càng lúc càng cứng. Ông ngậm lấy bộ vị mẫn cảm của nàng, mút
lấy mút để, dùng tay vuốt ve thân thể nàng.

'A…'Từ Phượng Ngọc ôm chặc viện trưởng Lâm, vốn nghĩ chỉ cần đối phó với lão
dê xồm này một chút, ai dè bị lão khiêu khích một hồi, sắc dục trong lòng cũng
tăng lên.

'Anh đến đây…'Viện trưởng Lâm hung hăng hét to, văn phòng của ông đã được cách
âm rất tốt, nhất là bây giờ, cho dù có hô to cách mấy, cũng chẳng có ai nghe
được.

'Ơ… a…'Từ Phượng Ngọc đã bị che mờ lý trí 'Anh vào đi, sâu nữa đi anh, mạnh
lên anh…' Từ sau khi ly hôn, Từ Phượng Ngọc chưa từng được hưởng lại cái cảm
giác đê mê như hôm nay, nếu biết viện trưởng lại một cao thủ như vậy, nàng đã
sớm tìm đến. Như vậy, tại bệnh viện nàng dễ dàng kiếm được nhiều tiền hơn.

'(hãy nghĩ đến cái bạn đang nghĩ)…' Thật đáng thương cho cái bàn làm việc, bút
viết giấy tờ gì gì đó đều bị đôi nam nữ trộm tình này hất xuống đất hết.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.