Trong Mộng Ta Có Đại Lão

Chương 174 : Chẳng lẽ sống cùng ta cả đời?


Thẩm Thiến nhìn nàng, cười rất vui vẻ.

Với nàng thì Thẩm Bối Bối chính là cứu rỗi, cũng là lý do để nàng chống đỡ đến bây giờ.

Dỗ Thẩm Bối Bối ngủ, Thẩm Thiến mới ngồi dậy đẩy xe lăn ra ngoài.

Cảnh đêm mê người.

Đường Tư đứng trong sân ngắm trăng, thấy nàng đi tới mới nói: 'Ta có việc phải đi một thời gian, ngươi cần dưỡng thương, đúng lúc chăm sóc Lâm Dịch. Ta lo dư nghiệt của Cửu Tinh tháp gây phiền toái cho hắn.'

Thẩm Thiến nhíu mày: 'Chuyện của ngươi phiền toái như thế?'

Đường Tư cười khổ: 'Ngươi biết mà, lão tổ tông đã 193 tuổi. Trước khi linh khí khôi phục, nàng đã nửa chân vào quan tài. Ngồi xe ngựa linh khí khôi phục, kết quả thành Thiên Nhân, thân thể khỏe mạnh, thọ nguyên kéo dài. Nhưng sau đó luân phiên ác chiến, thân thể lại suy sụp, mấy năm gần đây càng ngày càng kém.'

'Thật sự có Duyên Thọ quả?' Thẩm Thiến vẫn cảm thấy quá thần kỳ.

Không ngờ trên đời này có quả kéo dài thọ mệnh, nếu để người ngoài biết, bọn hắn sẽ điên cuồng đến mức nào!

'Ngươi ăn Phá Cảnh đan, còn nhận được lực lượng của ngọc tỷ truyền quốc. Những năm này xảy ra quá nhiều chuyện thần kỳ, Duyên Thọ quả có gì lạ?' Đường Tư hỏi ngược lại.

Thẩm Thiến gật đầu.

Đúng thế!

Bây giờ xuất hiện quá nhiều thứ thần kỳ.

Nhưng khả năng vận dụng linh khí của mọi người vẫn không có tiến triển.

Tông Sư không thể lợi dụng linh khí, nhưng Thiên Nhân Hợp Nhất có thể.

Một số chuyện liên quan đến linh khí, cơ bản do lão tổ tông của Đường gia nói.

Võ giả tu tiểu vũ trụ của mình, tự cấp tự tức. Nhưng Thiên Nhân Hợp Nhất có thể dùng tiểu vũ trụ của bản thân, kết nối với thiên địa, phát huy ra lực lượng mà Tông Sư không thể tưởng tượng.

Thiên Nhân Hợp Nhất mới là cảnh giới mà võ giả truy cầu.

Còn Phá Toái Hư Không trong truyền thuyết, nghĩ cũng không dám nghĩ.

Thượng Võ vị diện bây giờ cũng không có ai từng thấy cảnh giới đó.

'Chuyện này rất quan trọng, ngươi cứ đi đi, không cần phải lo lắng. Ta cần thời gian để hoàn toàn khôi phục, trong lúc này có thể làm vài chuyện mình thích.' Thẩm Thiến báo thù, tinh khí thần biến đổi, trông nhẹ nhàng hơn nhiều.

'Ngươi muốn làm gì?' Đường Tư sững sờ.

'Từ nhỏ ta đã muốn mở tiệm hoa, trước đây không có cơ hội, bây giờ muốn thử.'

Đường Tư ngạc nhiên nhìn Thẩm Thiến.

Mở tiệm hoa?

Không phải loại cửa hàng lấy người làm phân bón hoặc là bán hoa tang chứ?

Không thể trách nàng quá đáng, nghe thấy Thẩm Thiến nói ra hai từ tiệm hoa, ấn tượng vốn có lập tức dẫn nàng đến suy nghĩ này.

'Ngươi thích là được. Ta sẽ giao Đến Ngay Đây cho Bối Bối, nàng đã tiếp xúc một thời gian, chắc là tiếp nhận được. Có thêm ngươi ở đây, sẽ không chịu thiệt.

Thứ nhì là một số chuyện mà ta phụ trách, bao gồm giao dịch với Lâm Dịch, đều sẽ chuyển cho ngươi, ta không yên tâm giao cho người khác. Ta sẽ nói với ba vị Tông Sư, bọn hắn sẽ toàn lực phối hợp ngươi.'

'Ta đoán ngươi sẽ xông vào lãnh địa của yêu thú cấp 5 cấp 6, khuyên ngươi cũng không có tác dụng, cẩn thận đấy.' Thẩm Thiến nói.

'Yên tâm, ta không định tráng niên mất sớm.'

'Nghe nói ngươi ngủ cùng giường với Lâm Dịch?' Thẩm Thiến hóng chuyện.

'Đáng ghét, ai bép xép vậy?' Đường Tư phiền muộn.

'Bối Bối.'

'Bất đắc dĩ ấy mà, ta gặp ác mộng, hắn là thuốc của ta. Ngươi còn gặp ác mộng không? Đi thử xem, có khi khỏi đấy.' Đường Tư nói gấp.

'Không cần, Bối Bối chính là thuốc của ta.' Thẩm Thiến chững chạc đàng hoàng.

'Muội khống!'

Thẩm Thiến không hề rung động, yêu thương em gái có gì sai? Nàng lại nói: 'Suýt nữa quên, bây giờ Tống Tình còn hỏi thăm tin tức về em trai mình hằng ngày không?'

'Đó là thông lệ mà! Nàng gọi điện về mỗi ngày, nhớ báo cáo đấy. Nhưng ta nói với ngươi, ha ha…… Buồn cười chết đi được, trước đó em trai của nàng tỏ tình!'

'Đồng ý?' Thẩm Thiến kinh ngạc, tình đầu ý hợp a! Vậy Bối Bối thì sao? Chẳng lẽ sống với ta cả đời?

'Nàng từ chối, chắc giờ đang hối hận!'

Đường Tư chỉ thiếu mắng nàng ngu xuẩn, cười rất vui vẻ a!

Thẩm Thiến thâm ý nhìn nàng, có vài người thông minh trong chuyện lớn, nhưng hồ đồ trong chuyện nhỏ. Ta chưa bao giờ thấy ngươi ngủ cùng giường với nam nhân a!

'Ngươi nhìn chằm chằm ta làm gì?'

'Không có gì.' Thẩm Thiến nhún vai, cảm giác sẽ rất thú vị. Nếu ngươi còn chưa hiểu, vậy thì ta không xen vào, chờ làm trò cười đi.

Đường Tư không nghĩ ra, dù là chị em tốt với nhau, cũng không đến mức một ánh mắt đã rõ ràng hàm nghĩa sâu xa.

'Ta bàn giao hết việc cho ngươi rồi đi.' Đường Tư nói tiếp.

'Vội thế?'

'Tình hình khẩn cấp mà! Bởi vì không thể lộ ra, không dùng được nhiều người. Ta định dò xét phụ cận Bách Võ thành trước rồi đi thành khác xem.'

'Nghe ta một câu, đừng xông vào khu vực yêu thú cấp 7 cấp 8. Tống Tình gọi điện bảo ta, ngươi có vũ khí gì đó, có thể khiến thực lực tăng mạnh, nhưng phản phệ rất nghiêm trọng. Nàng bảo ta nói với ngươi, đừng dùng linh tinh.'

'Ta không ngốc, vật kia là mẹ để lại cho ta, lúc chạy trốn mới dùng lần đầu, suýt nữa thì mất mạng!' Đường Tư trợn trắng mắt.

Sau khi Thẩm Thiến tỉnh lại, Tống Tình nhận được tin tức liền gọi về, trò chuyện khá lâu.

Lúc nàng dùng vật đó, Thẩm Thiến đã hôn mê, nhưng Tống Tình nhìn thấy. Tuy giết được quái vật kia, nhưng Đường Tư cũng không khá hơn, cuối cùng dựa cả vào Tống Tình kéo hai người chạy trốn.

Tống Tình không dám quên tình cảnh đó.

Hai người trò chuyện một hồi mới về nhà nghỉ ngơi.

Đường Tư chui lên giường Lâm Dịch, Thẩm Thiến chui lên giường Thẩm Bối Bối.

Lâm Dịch đã bình yên nhập mộng.

Lần này vẫn là thế giới trong mộng.

Thế giới này rất buồn tẻ nhàm chán, Lâm Dịch không biết đến cùng lớn bao nhiêu, có sinh vật khác hay không.

Thậm chí còn chứng thực đồ ở đây có thể mang ra thế giới hiện thực.

Tiếc là Cổ Lan không tìm thấy nơi này.

Đi bốn tiếng vẫn không có thu hoạch.

Lâm Dịch trực tiếp tiến vào mộng cảnh của huyết ma tiểu nha đầu.

'A, đại bại hoại, ngươi đừng đến, ngươi đừng niệm kinh nữa!' Huyết ma tiểu nha đầu thấy Lâm Dịch, sợ đến co lại thành một đám, cố gắng tránh né hắn.

Lâm Dịch không thể làm gì khác, ai bảo ngươi muốn hại ta.

Vứt bản thể của nàng đi, chẳng lẽ không sợ bị hại?

Nếu như người khác nhặt được nàng, khẳng định đối phương sẽ bị khống chế. Nàng mượn lực lượng của đối phương trưởng thành, lập tức trở về giết chết mình.

Cả đời này nàng chỉ có thể là đồ của mình, chết cũng không buông tay.

Chỉ cần trên tay mình, ít nhất có thể cam đoan nàng không có con đường tiến hóa.

Thần hồn của mình mạnh mẽ, có thể chống cự nàng đầu độc, tiền đề là nàng đừng mạnh lên.

Lâm Dịch có thể tiến vào mộng cảnh của huyết ma tiểu nha đầu, là bởi vì nàng không có lực lượng, không cảm thấy biến hóa bên ngoài, chỉ có thể ngủ say.

Cho nên ngày ngày chờ Lâm Dịch đến giảng bài.

'Ngoan, nghe vi sư niệm kinh, sớm ngày sửa đổi làm lại cuộc đời. Vi sư cùng ngươi xưng bá thiên hạ, cùng lưu lạc thiên nhai, cùng cưới nữ tiên, cùng đi lên tiên sinh đỉnh phong.' Lâm Dịch học theo nàng.

Huyết ma tiểu nha đầu vui mừng, muốn dùng ta à?

'Tốt lắm, ngươi hiểu rồi à, ta sẽ không hại ngươi, chúng ta có thể trở thành cộng tác tốt nhất, ối ối…… Đại bại hoại đừng niệm kinh, đừng niệm kinh nữa!'

'Xin lỗi, ta thấy mình cứ sai sai. Nghe ngươi nói không hại là có phản ứng, cho rằng ngươi muốn hại ta, há miệng là niệm kinh.' Lâm Dịch tiếc nuối nói.

'Vậy ta hại ngươi được chưa? Ôi ôi…… Đại bại hoại đừng đọc nữa!' Huyết ma tiểu nha đầu kêu thảm.

'Xem đi, ngươi vẫn định hại ta, quả nhiên không sửa đổi làm lại cuộc đời.' Lâm Dịch ra vẻ ngươi xong rồi.

Huyết ma tiểu nha đầu giận đến thổ huyết, trong lòng mắng Lâm Dịch trăm ngàn vạn lần, hận không thể đem hắn bầm thây vạn đoạn. Nhưng bởi vì quá khó chịu, không bao lâu đã quên mất, chỉ cảm thấy đau quá.

Rời khỏi mộng cảnh, Lâm Dịch thở phào nhẹ nhõm.

Làm loại chuyện này quá khó chịu.

Lần nào làm xong cũng cảm thấy lương tâm băn khoăn, phải cứu vớt mấy thiếu niên thiếu nữ sa ngã của Nhật Bản, mới cảm thấy mình vẫn là một người tốt, ừm…… Đại khái là thế.

Vốc cát đổ đi, 11 người.

Gõ đến người thứ mười, Lâm Dịch thấy mộng cảnh này có biến hóa.

Mượn mộng cảnh của người nằm mơ nhìn vào, phát hiện thế giới vốn yên ả xuất hiện rất nhiều thiên tai, đây là chuyện chưa từng xảy ra.

'Hả? Đám người này hơi khác, có người nằm mơ thành thần? Hay đây là cuộc họp của quản trị viên?'

Lâm Dịch phát hiện rất nhiều người có tạo hình kỳ lạ xuất hiện trong mộng cảnh, sau đó hình ảnh lại biến mất.

'Nơi này cực giống chương trình phát theo yêu cầu trên TV khi còn còn bé, lúc nào cũng không có phần muốn xem.' Lâm Dịch phiền muộn nói.

Sau đó hắn lưu ý bốn phía, cuối cùng cũng thấy hình ảnh kia xuất hiện.

'Mộng cảnh này do những thần linh kia làm ra, bọn hắn muốn khống chế Lam tinh? Nhưng bọn hắn làm thế nào để người Nhật Bản nhập mộng?' Lâm Dịch hơi nghi hoặc.

Nếu đây là năng lực của thần linh kia, cũng đại biểu hắn có năng lực ảnh hưởng Lam tinh. Nếu thế thì chế tạo mộng cảnh, đi một vòng lớn làm gì, có bệnh à.

'Hay là có tín đồ ở Lam tinh?'

Lâm Dịch tự hỏi.

Làm thần linh, đương nhiên phải có tín đồ, chẳng qua do thời gian quá dài, số lượng giảm bớt mà thôi. Xem tình hình này, Lâm Dịch phỏng đoán là Nhật Bản có thế lực gây sự.

'Phiền toái à, ta không muốn đến đó, không bảo đảm an toàn. Nếu làm tiếp, có thể phá hỏng mộng cảnh này không?'

Nếu mộng cảnh này không còn, Lâm Dịch tin rằng đám người kia cũng hết cách.

Giờ phút này.

Trong mộng cảnh, các quản trị viên tập hợp cùng nhau.

'Các ngươi tra rõ chưa, chậm trễ chuyện lớn của Thần Vương, chúng ta đều phải mất mạng!' Quản trị viên cầm đầu cau mày phàn nàn.

'Gần đây năng lượng của mộng cảnh biến mất rất nhiều, nếu để tình hình chuyển biến xấu, mộng cảnh sẽ sụp đổ.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.