Trong Mộng Ta Có Đại Lão

Chương 56 : Chúng ta không có liên hệ máu mủ


Bởi vì cao thủ Thành Vệ quân đến, cộng thêm yêu thú tàn sát lẫn nhau, còn có cao thủ Đến Ngay Đây gấp rút tiếp viện, đã tìm thấy không ít người của học viện Bách Võ.

Đang lục tục rút lui ra ngoại vi.

Đường Tư cũng giải quyết một ít yêu thú cảnh giới cao.

Nhưng bởi vì vừa chiến đấu, lại cưỡng ép vận dụng lực lượng không thuần thục lắm, dẫn đến trạng thái của nàng không tốt, không thể giải quyết triệt để chuyện này.

Còn may đại cục đã định.

Lần này không phải yêu thú cấp 6 cấp 7 gây rối, mà bởi vì dư âm ba người chiến đấu, kinh động đến yêu thú, khiến bọn nó chạy trốn khỏi lãnh địa, nhưng không dám tùy tiện xông vào lãnh địa của Bách Võ thành, cho nên mới ẩu đả ở khu vực trung gian.

Lâm Dịch lần lượt đánh bại yêu thú, tuy có thể không ngừng khôi phục chân khí, nhưng thể lực không ngừng trôi đi, ứng đối hơi tốn sức.

Còn may phía dưới không có nhiều yêu thú, cộng thêm bọn nó mải nội đấu, cũng không phát hiện Lâm Dịch và Tống Bảo Nhi.

Tống Tình ngồi ở đỉnh núi xem điện thoại hồi lâu.

Thuận tiện ra tay thanh lý yêu thú mạnh mẽ, nàng cũng muốn giải quyết nhiều hơn, nhưng bản thân tổn hao nhiều, trạng thái không tốt, còn phải giữ sức để bảo hộ Lâm Dịch và Tống Bảo Nhi.

Đợi đến khoảng 3 giờ chiều.

Uông Tiểu Ngư dẫn Thiên Lang Tinh và đàn sói, đã tới gần hướng này.

Nàng mặc quần đùi rộng, lúc đầu trắng tinh, nhưng bây giờ đã bẩn thỉu.

Thiên Lang Tinh quá không đáng tin, nhiều lần bị yêu thú gần đó hấp dẫn lực chú ý, cộng thêm di chuyển quá phong tao, hại nàng bị quẳng xuống nhiều lần.

May mà thực lực của nàng không tầm thường, nếu không đã mất mạng.

“Ta không nên cưỡi ngươi.” Uông Tiểu Ngư bĩu môi, vừa tức giận vừa buồn cười, thật sự không làm gì được nó.

Nhưng nàng cũng không có lá gan cưỡi Lang yêu khác.

Về lý luận thì Lang yêu bị thuần phục, nhưng cách một tầng quan hệ, có Thiên Lang Tinh làm điểm giảm xóc. Lang yêu tâm phục khẩu phục Lang vương, Thiên Lang Tinh thân cận nhân loại, mà không phải nàng thuần phục Lang yêu.

Cân nhắc đến tính bất ổn của yêu thú, đám tiểu đồng bạn của nàng cũng không đi theo.

Yêu thú kích thích hung tính thì không phân địch ta, nếu đã thuần phục còn tốt, không thuần phục có quá nhiều vấn đề.

Chẳng qua thường ngày đều lấy ra đối phó yêu thú ngoài thành và võ giả của Thượng Võ hoàng triều, vấn đề không lớn.

Dù sao là ném vào địch nhân, coi như bọn nó đại khai sát giới, cũng chỉ nhằm vào địch nhân mà thôi.

Bên cạnh có không ít võ giả, trong đó còn có một cao thủ Võ Sư đỉnh phong.

Bọn hắn là người huấn luyện, thường ngày phụ trách thuần hóa đám yêu thú này, đồng thời lo Thiên Lang Tinh xảy ra vấn đề nên mới đi theo. Một khi xảy ra vấn đề, đương nhiên sẽ bảo toàn tiểu cô nương Uông gia.

Chẳng qua Thiên Lang Tinh tuy không đáng tin cậy giống như loài Husky, nhưng đúng là trời sinh thân cận nhân loại, quan hệ với Uông Tiểu Ngư cũng tốt, trên đường rất nghe chỉ huy.

Với Uông gia mà nói, khảo nghiệm sơ bộ đã hoàn thành.

Trên đường cũng gặp không ít yêu thú, chỉ tiếc đối mặt Lang yêu thành đàn, chút ít yêu thú căn bản không tạo thành uy hiếp, xử lý dễ như trở bàn tay.

Quá trình hơi huyết tinh, chẳng qua vẫn trong khống chế, đám Lang yêu có thể nghe theo mệnh lệnh của Thiên Lang Tinh, duy trì tiến lên.

Uông Tiểu Ngư không theo sau đại bộ đội, chính vì mở rộng phạm vi lục soát, cũng giống dự định ban đầu của Lâm Dịch.

Dần dần, tiếng bước chân của đàn sói truyền đến.

Lâm Dịch và Tống Bảo Nhi nghe thấy, đều hơi thấp thỏm.

Hẳn là đàn yêu thú mạnh mẽ, ngộ nhỡ nhắm trúng hai người mình thì phiền phức lớn.

Dưới Vọng Khí thuật.

Lâm Dịch a một tiếng, nói theo: “Yêu thú phụ cận chạy trốn.”

Nói xong, liền tới gần cửa hang nhìn ra.

Xung quanh sót lại không ít thi thể của yêu thú, có thể thấy một đêm này, bọn nó không hề yên tĩnh, đánh tới đánh lui.

Nhờ ơn bọn nó, Lâm Dịch và Tống Bảo Nhi cũng nhẹ nhõm không ít.

“Ca, là đàn sói!” Tống Bảo Nhi cũng nhìn theo, phát hiện nơi xa có Lang yêu kết đội chạy tới. Lúc trước chứng kiến sự lợi hại của Lang yêu cấp 2, không khỏi hơi tái mặt.

Tộc đàn của yêu thú càng lớn, đại biểu thực lực càng mạnh.

Chi chi chít chít gần ngàn con Lang yêu, tất nhiên có một Lang vương mạnh mẽ.

Cấp 3?

Cấp 4?

Tiểu thái điểu như Lâm Dịch và Tống Bảo Nhi không thể đối phó.

Lâm Dịch cũng kinh ngạc vô cùng, bọn hắn còn ở ngoài 300 mét, Vọng Khí thuật không nhìn thấy, nhưng Lâm Dịch cũng rõ ràng đám Lang yêu này rất mạnh.

Nhất là con Husky dẫn đầu, làm chó đầu lĩnh, đàn sói theo sau, có cảm giác áp bức cực mạnh.

Hả? Husky!

Lâm Dịch trợn to hai mắt nhìn sang.

Tống Bảo Nhi cũng phát hiện đối phương, kinh hô: “Có con Husky!”

Đồ chơi này danh khí quá lớn, quả thật là kỳ hoa trong giới sủng vật. Hơn nữa, có lẽ với đàn sói thì hắn chỉ là tiểu đồng bọn trông hơi quái dị, với người thì khác biệt quá lớn.

Nhìn kỹ, Lâm Dịch còn phát hiện không ít võ giả đi theo.

Nhất là tiểu cô nương cưỡi trên Husky, hắn không nhịn được kinh hô: “Uông Tiểu Ngư!”

Uông Tiểu Ngư?

Đối phương đã tới gần, Tống Bảo Nhi cũng có thể nhìn rõ tình huống.

Hẳn là tiểu cô nương, nhưng nghe giọng kinh hỉ của Lâm Dịch, nàng cảm thấy hơi lạ.

“Tiểu Ngư!” Lâm Dịch lần nữa hô lên.

Uông Tiểu Ngư tựa như nghe thấy tiếng Lâm Dịch, vội ngẩng đầu nhìn bốn phía: “Dịch ca ca, là ngươi sao?”

“Bên này!” Lâm Dịch thấy thế, đã mang Tống Bảo Nhi đuổi xuống.

Song phương tới gần, Lâm Dịch không nhịn được nhìn Husky.

Tống Bảo Nhi lại chú ý đến Uông Tiểu Ngư.

Trang phục của nàng hơi lộn xộn, có lẽ đi đường bị ngã, nhưng vẫn khó che giấu thiên sinh lệ chất của tiểu cô nương. Nhìn thấy biểu cảm mừng rỡ, ánh mắt tỏa sáng của đối phương, nàng có cảm giác người này chính là kẻ địch cả đời của mình.

Nói chung là trực giác của tiểu nữ nhân.

Uông Tiểu Ngư cưỡi trên người Husky cao lớn, nhìn lướt qua cô em chồng tương lai của mình, cũng có cảm giác kỳ quái.

Người này…… Ta không thích lắm.

Không có lý do gì, dù sao là không thích.

Có vừa thấy đã yêu, đương nhiên cũng có vừa gặp đã ghét.

Nàng vội vàng nhảy từ Thiên Lang Tinh xuống, chạy về phía Lâm Dịch.

Tống Bảo Nhi cản trước mặt Lâm Dịch, chững chạc đàng hoàng nói: “Chào ngươi, ta là Tống Bảo Nhi.”

“Dì nhỏ…… Không đúng, Dịch ca ca tên là Lâm Dịch, ngươi là em gái của hắn, vì sao sao tên là Tống Bảo Nhi?”

Uông Tiểu Ngư coi mình là nàng dâu tương lai của Lâm Dịch, buột miệng hô lên cô em chồng, nhưng đột nhiên tỉnh ngộ dòng họ của đối phương có vấn đề.

Tống Bảo Nhi cảm thấy xù lông.

Ánh mắt của nha đầu này, nàng rất quen thuộc, tựa như ánh mắt mình nhìn Lâm Dịch.

Nàng lập tức nghiêm mặt, tiếp tục nói: “Vì sao không thể tên là Tống Bảo Nhi, em gái nuôi chứ không phải em gái ruột, chúng ta không có liên hệ máu mủ!”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.