Fan Vợ - Bạn Đã Biết Chưa

Chương 162: Ngoại truyện 1: Hôn lễ. Bà Hoắc, chào em


Edit và beta: meomeoemlameo.

Ngày vợ chồng Thắng lợi khoe giấy chứng nhận kết hôn, Weibo lại đóng băng hai tiếng.

Bức ảnh chứng nhận trên tờ giấy đỏ minh chứng trọn đời ghi lại nụ cười dịu
dàng và vui sướng của hai người. Nhan sắc của hai người đều cao, ảnh
chụp trên giấy chứng nhận trông còn rất giống poster, hơn đứt người
khác.

Hoắc Hi đăng lên weibo: Bà Hoắc, chào em.

Cô rốt cuộc thực sự từ fan bạn gái của anh trở thành vợ anh, muôn vàn fangirl đu idol chảy nước mắt chúc phúc.

Sau đó chính là hôn lễ mà vạn chúng chờ mong.

Truyền thông khắp nơi rầm rộ hỏi thăm nơi tổ chức hôn lễ, đến cả máy bay không người lái cũng đã chuẩn bị tốt. Ai dè Thắng Lợi căn bản không tổ chức
hôn lễ ở những địa điểm đứng đầu mà họ bàn tán, mà là ngay ở thủ đô.

Bởi vì chân cẳng hai người mẹ của Thịnh Kiều đều không tiện, không nên đi xa.

Hôn lễ cũng không làm gióng trống khua chiêng xa hoa quá sức, chỉ mời bạn
tốt trong giới và người thân của hai bên, vừa có đủ lấp đầy lễ đường
được trang khí bằng hai màu vàng bạc kia.

Triệu Ngu và Thẩm Tuyển Ý lần lượt cướp được vị trí phù dâu phù rể, tin tức vừa công bố, cả cộng đồng mạng lại rúng động.

Kiểu gì cũng không thể ngờ, lần đầu ba hòn núi lớn đứng chung khung hình lại là ở trong hôn lễ.

Cô gái Núi quả nhiên danh bất hư truyền!

Chỉ là dù hôn lễ này giản lược, nhưng với sức ảnh hưởng này thì muốn kín
tiếng cũng không thể. Nghe nói có truyền thông đã liên hệ với khách sạn
xin vào, định tới hôm đó giả mạo nhân viên công tác của khách sạn để vào chụp lén.

Để phòng paparazzi không chừa
thủ đoạn nào vào hiện trường quay video gây chuyện xấu, Hoắc Hi bàn với
Thịnh Kiều, cứ mời luôn mấy bên truyền thông đến, để họ quay chụp thoải
mái thì thôi.

Áo cưới của Thịnh Kiều là
do Chung Thâm lợi dụng tài nguyên trong giới thời trang của mình mời nhà thiết kế nổi tiếng ở nước ngoài thiết kế riêng, ôm lấy mỗi một đường
cong trên cơ thể cô. Hôm thử váy cưới, Hoắc Hi ngắm tới mức mắt sâu thẳm đi mấy phần.

Có một số chân tướng vĩnh
viễn không thể nói ra, nhưng Thịnh Kiều muốn dùng cách của riêng mình để hoàn thành. Ngày đưa thiệp mời, cô mời Ông Kiều tham dự hôn lễ với thân phận bố cô, dắt tay cô đi trên thảm đỏ.

Ông Kiều kích động vô cùng, con dâu biến thành con gái, mình hình như còn được hời hơn!

Tối trước hôm hôn lễ, Thịnh Kiều đưa Hoắc Hi tới chính thức kính trà với
Ông Kiều Bà Kiều, nhận cha nuôi mẹ nuôi. Kiều Vũ ở bên cạnh nói cực kì
thiếu đòn: “Em gái, em rể, trà của anh trai đâu?”

Hoắc Hi: “……”

Thịnh Kiều: “Chân không đau à?”

Kiều Vũ tức khắc nhớ tới nỗi sợ hãi lúc bị cô giẫm vào chân, nhảy phắt ra xa ba thước.

Ngoại trừ bạn bè và người thân, Thịnh Kiều còn phát thiệp mời cho Lương Tiểu
Đường. Hôm nhận được thiệp mời, Lương Tiểu Đường suýt thì ngất đi.

Cô bé sắp sửa được tận mắt chứng kiến couple một tay mình sáng tạo đi vào lễ đường rồi!!!

Những năm tháng gian khổ nhịn nhục một mình thui thủi im lặng soi hint không còn tồn tại nữa!!!

Bây giờ toàn thế giới đều biết, Thắng lợi là thật! Cô bé thành công rồi!!! Đây là giang sơn một tay cô bé làm ra đó!

Lương Tiểu Đường rưng rưng nước mắt cầm tay Thịnh Kiều: “Em có thể mang theo
một chị em đi chung không ạ? Nhớ trước đây, bạn ấy với em cùng nhau
tranh đấu giành thiên hạ, cùng nhau chịu đựng những năm tháng gian khổ
tăm tối, chúng em nâng đỡ lẫn nhau, sưởi ấm cho nhau, hức, thật sự không dễ dàng gì.”

Thịnh Kiều: “………… Được, có thể.”

Lương Tiểu Đường hớn ha hớn hở nhắn tin cho chị em Thắng Lợi thứ hai trong cả cộng đồng mạng của cô bé. Cô bé nghĩ thầm, nhất định là chị em của mình nhìn thấy tin nhắn này kích động ngất đi mất rồi, bằng không sao mãi mà chưa reply vậy chứ!

Chờ rồi lại chờ, một ngày trước hôn lễ, chị em mới rốt cuộc reply cô: Dạo này tương đối bận, tớ vừa mới thấy tin, tớ sẽ tới.

Lương Tiểu Đường: Chị em sao bạn không kích động tí nào thế?! Đến cái chấm than bạn cũng chẳng đánh!!!

Chị em:…………

Lương Tiểu Đường: Vậy 10h sáng chúng mình gặp nhau ở cửa khách sạn nhé, ok?

Chị em: Chỉ sợ không được, hôm đấy tớ bận lắm.

Lương Tiểu Đường:??? Chị em, bạn làm thế là không đúng rồi. Ngày trọng đại thế này có bận mấy cũng phải dành thời gian ra chứ.

Chị em: Gặp nhau ở hôn lễ nhé.

Lương Tiểu Đường hơi thất vọng, chuyện kích động như vậy, sao chị em mình lại bình tĩnh thế nhỉ? Sau một hồi lâu, cô bé mới ngớ ra. Không đúng rồi
chị em ơi, tớ còn chưa đưa thiệp mời cho bạn mà, sao bạn vào trong được?

Cô bé lại vội vàng nhắn tin, nhưng chị em đã offline rồi.

Lương Tiểu Đường khóc chít chít.

Ngày diễn ra hôn lễ, trời trong nắng ấm.

Hoắc Hi không muốn Thịnh Kiều mệt mỏi quá, tất cả thủ tục đều giản lược. Hôn lễ là món quà thuộc về cô, chứ không phải là trói buộc, anh chỉ cần một nghi thức, để mọi người chứng kiến quá trình anh có được cô.

Anh nhìn cô mặc áo cưới trắng như tuyết, vịn cánh tay Ông Kiều đi từng bước một về phía anh.

Hốc mắt cô hơi phiếm hồng, nụ cười trên gương mặt vô cùng xinh đẹp, trong
mắt trong lòng đều là toàn bộ tình yêu muốn dành cho anh.

Anh tựa như không chờ được, chạy trên thảm đỏ rải đầy cánh hoa hồng kia,
nhận lấy bảo bối anh trân trọng nhất từ tay Ông Kiều, hoàn thành nghi
thức thần thánh nhất trong cuộc đời này.

Căn bản không cần lời lẽ nào.

Ánh mắt anh nóng cháy như vậy, thông qua mỗi bức ảnh của cánh truyền thông, tuyên bố với tất cả mọi người trên thế giới, anh yêu cô gái trước mắt
này nhiều nhường nào.

Triệu Ngu mặc váy
phù dâu màu hồng nhạt, đứng ở dưới đài suýt thì khóc nhoè cả lớp trang
điểm mắt. Cô nàng nhận lấy khăn giấy Thẩm Tuyển Ý đưa, nghẹn ngào nói:
“Đột nhiên muốn kết hôn quá.”

Thẩm Tuyển Ý: “Suy nghĩ nhiều rồi, em thì không ai dám muốn đâu.”

Triệu Ngu: “???” Cô nàng nghiến răng nghiến lợi kề sát tai anh chàng: “Đến
lúc đó em mà không gả cho ai được, nhất định sẽ trói anh lại bắt anh kết hôn với em! Tra tấn chết anh!”

Thẩm Tuyển Ý: “Cho dù em có được thân thể anh, cũng không thể chiếm được trái tim anh đâu!”

Triệu Ngu: “Thế thì em sẽ đào tim anh ra, lấy nhắm rượu!”

Thẩm Tuyển Ý: “Oẹ…………”

Kiều Vũ đứng cạnh đó buồn bã nói: “Đang trong hôn lễ, hai người bàn cái đề tài máu me như thế mà nghe được à?”

Lương Tiểu Đường vẫn luôn tìm kiếm vị chị em của mình trong đám khách mời ở
hôn lễ, tìm tới tìm lui, chẳng thấy ai giống vậy cả. Cô bé nhắn tin mãi
mà chị em không rep, chẳng lẽ lỡ hẹn rồi sao?

Ngày quan trọng thế này, lỡ hẹn nghĩa là thoát fan đấy.

Hức, ở nơi cao không tránh khỏi lạnh, thiên hạ này, chung quy chỉ thuộc về một mình cô bé thôi.

Lương Tiểu Đường ưu thương uống một chén rượu, bả vai đột nhiên bị chụp lại từ phía sau.

Quay đầu lại nhìn, idol đứng ở phía sau cô, Lương Tiểu Đường suýt thì sặc rượu: “Con tr…… Không phải! Anh! Sao anh lại ở đây ạ?”

Hoắc Hi đưa màn hình điện thoại tới trước mặt cô bé: “Không phải em đang tìm anh à?”

Lương Tiểu Đường: “………………”

Người bên cạnh: “Ấy ấy ấy cô bé bị sao vậy? Uống say à? Mau mau mau, đỡ cô bé dậy.”

……

Nghi thức kết hôn kết thúc, Hoắc Hi ôm Thịnh Kiều về nhà.

Bà Thịnh đã lấy giấy chứng nhận kết hôn với chú chơi cờ vây, Thịnh Kiều
mua lại căn hộ trước kia cô ở tặng cho họ. Hiện giờ hai người đã ở cùng
một chỗ, bầu bạn lúc về già, chăm sóc lẫn nhau.

Nhà Hoắc Hi thành nhà của cô.

Căn nhà đã từng quạnh quẽ, hiện giờ đâu đâu cũng tràn ngập dấu vết thuộc về cô.

Trên tường có bức tranh Bà Kiều vẽ riêng mừng tân hôn. Mảnh sân lộ thiên nho nhỏ sau nhà trồng đầy những hoa cỏ ngày xưa cô từng nuôi dưỡng. Trên
bàn trà tủ bát cũng bày đầy những món đồ handmade của cô. Đến cả “Thế
giới nhỏ của Hoắc Hi” của riêng cô cũng được dọn sang đây, Hoắc Hi đặc
biệt làm một phòng để để album và merch của chính mình.

Thêm cả mình đứng bên trong nữa là hoàn hảo.

Thịnh Kiều bắt anh ngồi lên ghế, cô đứng ở cửa chụp một tấm ảnh, đăng lên weibo:

——@ Phúc Sở Ỷ: Thế giới nhỏ của Hoắc Hi có Hoắc Hi nè.

Hi Quang: Đánh chết cái cậu A Phúc vừa mới kết hôn đã khoe khoang này đi!!!

“Thế giới nhỏ của Hoắc Hi” của bọn tớ cái gì cũng có, chỉ không có Hoắc Hi, khóc chít chít.

A Phúc dùng một tấm ảnh cưới trấn an đám fan đang gầm rú ầm ĩ.

Cuối cùng còn phải dùng chính mình trấn an idol của fandom này.

Đêm còn rất dài.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.