Vô Tự Thiên Thư

Chương 222: Quái lực màu đen


Nếu trước đây không lâu, có lẽ Tiểu Khai còn hư tâm một chút, nhưng trong khoảng thời gian này hắn chẳng những đánh qua với Tê Bì, giải phẫu qua Bàn Cổ Phủ, gặp qua Phượng Hoàng Thần, thậm chí còn hấp chết phân thân của Cửu Thiên Huyền Nữ trên giường, muốn nói lòng kính sợ đối với cao thủ, cả nửa điểm đã không còn nữa, Tiểu Khai liếc mắt nhìn ma tộc kia, vươn ngón giữa đưa lên bầu trời.

” Là ý tứ gì?” Ma tộc kia là một người thành thật, cau mày suy nghĩ một hồi mới nói: ” Chẳng lẽ ngươi dùng ám ngữ gì?”

Tiểu Trúc cảm thấy thú vị, nhịn không được ” vèo” bật cười ra tiếng.

Ma tộc kia nhất thời giận dữ, mở miệng mắng: ” Tiện nhân, ngươi dám cười…”

” Ba” một cái tát thanh thúy vang lên giữa không trung, làm đứt ngang câu nói của hắn, ma tộc hoảng sợ ngẩng đầu, chợt nhìn thấy tên thiếu niên mới vừa rồi còn đứng phía dưới đang phiêu phù tại trước mặt mình, bàn tay vừa tát ra còn đang giương lên, chưa kịp thu hồi.

Không hề nghi vấn, người vừa đánh chính là Nghiêm Tiểu Khai.

Bình thường người có thân hình cao lớn thì tính tình có điều táo bạo, vị ma tộc này thân cao chừng bảy, tám thước, quả nhiên cũng là người nhiệt huyết, không nói hai lời chỉ lau mặt một cái, há to miệng muốn bão nổi: ” Ngươi *** cư nhiên…”

” Ba!” Lại một cái tát lên một bên mặt hắn, lại làm cho những lời này nuốt trở về.

Gương mặt của ma tộc trong phút chốc đỏ bừng, hắn ” oa nha nha” quát to một tiếng, toàn thân tản ra một cỗ sát khí làm cho người ta sợ hãi, vung vũ khí trong tay lên, hướng Tiểu Khai quét ngang!

Binh khí này của hắn, nhưng thật ra phi thường phối xứng với thân thể của hắn, chính là một cây lang nha bổng dài hơn ba thước, trên thân bổng mang theo mấy trăm cái móc câu, một bổng này đi ra, nhất thời tiếng gió hô hô, phảng phất quỷ khốc thần gào.

Tiểu Trúc ở bên dưới mở ra cái miệng nhỏ nhắn, hiển nhiên có chút giật mình.

Tiểu Khai nửa điểm khẩn trương cũng không có, cười hắc hắc, từ lỗ tai móc ra Định Thiên Côn, tiện tay lay động, hóa thành một cây côn dài hơn nửa thước, đối hướng lang nha bổng đánh tới.

” Phốc” một tiếng rất nhẹ vang ra, ma tộc này lắp bắp kinh hãi, cúi đầu nhìn thấy, nhất thời trợn tròn mắt.

Nguyên lai cây côn thoạt nhìn giống như là cây tăm, thế nhưng lại đánh văng ngược lang nha bổng. Dưới sự tức giận, tiểu tử đối diện còn đang mang theo vẻ cười gian tặc, thế nhưng còn đang cầm cây côn đánh tới xao lui trên lang nha bổng rồi mới bỏ lại vào trong lỗ tai.

” Ngươi…ngươi thế nhưng…” Ma tộc xem ra không chỉ là kinh ngạc bình thường, quả thực là có điểm muốn khóc: ” Ngươi dám phá hư nó, ngươi có biết hay không, nó…nó…”

Tiểu Khai thu hồi Định Thiên Côn, nhìn ma tộc vẫy vẫy tay: ” Lại đây.”

Ma tộc lăng lăng nhìn hắn hồi lâu, hốt nhiên nhảy ngược ra sau hơn mười thước, dùng sức lắc đầu.

” Đến nha.” Tiểu Khai lại ngoắc: ” Chơi chút ma, chỉ là một cây gậy mà thôi.”

Ma tộc kia cả một bụng lửa giận đều đã bay mất, ngơ ngác nhìn Định Thiên Côn trong tay hắn, bộ dáng kinh hãi, ha ha nói: ” Thần khí?”

Hai chữ này vừa vào tai, Tiểu Khai lại có điểm giật mình, Định Thiên Côn tuy là siêu cấp thần khí, nhưng lực lượng lại không thể sử dụng ra được, Tiểu Khai đem ra đánh nhau bất quá chỉ trông vào độ cứng của nó mà thôi, không nghĩ tới ma tộc bình thường này lại có khả năng khám phá ra lai lịch của nó, điều này đúng là có điểm cổ quái.

Cho nên, Tiểu Khai nhíu mày: ” Sao ngươi biết?”

Ma tộc kia vẻ mặt càng khẩn trương, ngẩng đầu nhìn xem Tiểu Khai, cúi đầu nhìn lang nha bổng trong tay, lại đột nhiên xoay người, trong phút chốc đã biến mất ngoài trăm thước, cứ như vậy chạy trốn.

Đáng tiếc, giờ phút này Tiểu Khai đã bị dẫn động lòng hiếu kì, cũng không để cho hắn chạy trốn dễ dàng như vậy.

Từ Di Lạc Chi Tâm tiến hóa thành cảnh giới nguyên lực màu vàng, thực lực của Tiểu Khai đã đủ chống lại với Vũ Ca tiểu thư, tính ra đã là ma giới cao thủ tối cao, vị ma tộc to cao này tuy tốc độ cực nhanh, nhưng vẫn không nhanh bằng Tiểu Khai, trong mắt Tiểu Trúc chỉ nhìn thấy hoàng quang chợt lóe, đã biến mất tại địa phương rất xa, sau đó, hoàng quang lại lóe thêm vài lần, lại nhìn thấy Tiểu Khai nắm áo ma tộc kia, lôi hắn trở về.

” Thành thật khai ra đi.” Tiểu Khai dẫn theo vị ma tộc này cũng giống như con kiến đang kéo con gián, đẩy té trên mặt đất tung bụi mù: ” Ngươi làm sao biết đây là thần khí?”

Ma tộc kịch liệt thở hào hển, nhìn ra được vô cùng khẩn trương, ấp úng nói: ” Ta…ta nói loạn thôi.”

” Thúi lắm.” Tiểu Khai vỗ lên vai hắn một cái, hoàng quang nhập vào cơ thể, đem thân thể khôi ngô của hắn xô mạnh về phía trước: ” Không nói lời thật, cẩn thận ta giết ngươi.”

Ma tộc kia xoay đầu, ngậm miệng, nhìn qua có bộ dáng như khảng khái chịu chết.

Tiểu Khai nhíu mày, dương tay nói: ” Ta ra tay đây.”

Ma tộc kia ngạnh khí, kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể càng ưỡn thẳng, cư nhiên có bộ dáng thật sự chờ chết.

Tiểu Trúc đang đứng bên cạnh bỗng mở miệng nói: ” Vừa rồi hắn bị ngươi phá hủy lang nha bổng, mới bắt đầu có vẻ sợ hãi, ta xem cây lang nha bổng kia, có lẽ có chút vấn đề.”

Lời này thốt ra, thần sắc ma tộc kia lộ ra vẻ kinh nghi không thể khống chế, Tiểu Khai nhìn thấy, còn không hiểu được ý tứ gì sao, nhìn Tiểu Trúc giơ lên ngón cái, nguyên lực màu vàng phát động, khoảnh khắc phong bế kinh mạch toàn thân của ma tộc, sau đó dễ dàng đưa tay, cầm lấy lang nha bổng.

Ma tộc kia lộ ra thần sắc sợ hãi, trong ánh mắt mang theo một tia cầu khẩn, đáng thương ba ba nhìn Tiểu Khai, chỉ tiếc Tiểu Khai không thèm nhìn hắn, cười cười ôm lấy cây lang nha bổng nghiên cứu.

Nói nghiên cứu, đương nhiên là dùng Di Lạc Chi Tâm dò xét huyền diệu trong bổng, thần niệm của Tiểu Khai vừa theo lỗ thủng tiến vào, lập tức cảm giác được có một cỗ lực lượng màu đen kì quái đang tràn ngập trong bổng.

Cây lang nha bổng này quả nhiên có điểm kì lạ, cũng không phải do vật chất bình thường kết cấu, cũng là một trận pháp, tác dụng của trận pháp này thật trực tiếp, thuần túy là vì trữ tồn lực lượng màu đen này, làm cho chúng không bị tiêu tán. Tiểu Khai dùng thần niệm thử thăm dò tiếp xúc, chỉ cảm thấy cỗ lực lượng này ngưng kết rất chắc chắn, ẩn ẩn có một loại thập phần bạo ngược và hơi thở cuồng loạn giấu trong đó.

Lòng hiếu kì của Tiểu Khai khởi lên, hắn vừa động niệm, liền hút đi một khối lực lượng màu đen, đưa vào trong Di Lạc Chi Tâm.

Có lẽ bởi vì cảm giác cỗ lực lượng này không phải là thần lực, lại lúc trước nghiên cứu quá nhiều lực lượng, thao tác vô cùng nhẹ nhàng, cho nên Tiểu Khai hút lấy, đã có chút sơ ý, hắn cảm thấy, ngay cả thần lực trong Bàn Cổ Phủ ta cũng có thể hấp thu, vậy cỗ lực lượng kì quái này, ta cũng có thể tùy tiện hấp thu được a.

Cho nên, hắn hút khối lực lượng này, có điểm lớn…Ách, chỉ là có chút lớn, chúng ta nói cách khác, giả sử lần trước hắn hấp thu lực lượng của Bàn Cổ Phủ, thì hấp thu chỉ cỡ hạt đậu nành, còn lần này, là hắn hấp thu lực lượng màu đen, thì cỡ như quả táo.

Tiểu Khai cũng có vài phần nắm chắc, dù sao lúc hắn chỉ có nguyên lực màu đỏ thấp nhất, bây giờ đã nhảy lên hai cấp, tới cảnh giới màu vàng, nói về dung lượng của Di Lạc Chi Tâm, lại không thể so sánh.

Cho nên lần này hắn hấp thu, nhất thời đã tạo ra đại loạn!

Cỗ lực lượng màu đen ở trong lang nha bổng thì im hơi lặng tiếng, nhưng vừa tiến vào Di Lạc Chi Tâm, nhất thời như bị bơm hơi, nhanh chóng bành trướng lên.

Loại lực lượng mật độ cao này bành trướng thì thì Tiểu Khai đã đoán ra, dù sao lực lượng của Bàn Cổ Phủ cũng từng nổ tung trong Di Lạc Chi Tâm, nhưng ngay sau đó, Tiểu Khai liền phát hiện không đúng: mật độ của cỗ lực lượng này vượt xa sự tưởng tượng của Tiểu Khai!

Tiểu Khai trước tiên vận chuyển lên nguyên lực toàn thân, muốn ngăn chặn cỗ lực lượng này bành trướng, nhưng lực lượng màu đen sau khi bành trướng lên gấp mười lần, rốt cuộc chịu không được tốc độ bành trướng thong thả như thế, đã lựa chọn phương thức trực tiếp: nổ mạnh.

” Oanh long!” Phảng phất có một đạo thiên lôi trực tiếp đánh vào ót, Tiểu Khai chỉ cảm thấy toàn thân cao thấp không chỗ nào không đau, ngoại trừ lỗ tai bị tiếng oanh minh kinh thiên động địa, rốt cuộc không nghe được thanh âm gì, nhìn không rõ hình vẽ gì, trong tích tắc này, trong đầu hắn thậm chí xẹt qua một ý niệm đáng sợ: ” Ta không phải đã chết rồi chứ?”

Di Lạc Chi Tâm nơi ngực phảng phất đã bị nổ tung, cư nhiên cả thần niệm đều cảm giác không đến, vừa rồi tiếng nổ mạnh vô cùng kịch liệt, phảng phất như cuồng phong bão tố, vố ố khí lưu màu đen quay xung quanh gào thét, nhưng nếu để tiếp tục bành trướng, thì sẽ hoàn toàn phá hỏng Di Lạc Chi Tâm.

” Phốc, phốc, phốc, phốc, phốc, phốc, phốc!” Bảy thanh âm trầm muộn nổ tung, Tiểu Khai cả thất khiếu đều toát ra máu tươi, vừa nhìn thấy, toàn thân cứ như suối phun, tình cảnh này, quả thực kinh hãi tới cực điểm. Tiểu Trúc liếc mắt nhìn lại, nhất thời tay chân lạnh lẽo, sợ tới mức thét lên một tiếng, không để ý hết thảy xông tới.

Vị ma tộc bị chế trụ kia toàn thân kinh mạch bị che lại nằm trên mặt đất, trong mắt toát ra thần sắc dị thường sợ hãi, phảng phất như nhìn thấy điều đáng sợ gì đó.

Giờ phút này Tiểu Khai đang mềm nhũn ngã xuống, phảng phất như một tảng đá bê tông rơi xuống. Trên mặt hắn hắc khí đen kịt, hai mắt vô thần mở ra, như thế nào như bộ dáng mất đi sinh cơ, Tiểu Trúc nhào tới, nhìn thấy một màn này, nước mắt chợt tuôn ra ướt đẫm.

Tay nàng muốn chạm vào thân thể Tiểu Khai, nhưng bỗng nhiên, trên người Tiểu Khai phát ra bảy vầng sáng mờ hoa mỹ, vầng sáng dần sáng lạn như cầu vồng trên bầu trời, chiếu đến cả ánh mắt Tiểu Trúc cũng mở không ra, mà thân thể mềm mại của nàng, phảng phất như bị đánh lên một tầng không khí không nhìn thấy, nhẹ nhàng bị bắn trở về.

Thần trí của Tiểu Khai lại lần nữa quay trở lại trong đầu, hắn nhanh chóng suy nghĩ cẩn thận hết thảy sự việc vừa phát sinh.

Sau khi Di Lạc Chi Tâm bị chiếm lĩnh, Cửu Thiên Thần Lực từ đan điền rốt cuộc thức tỉnh, cỗ lực lượng này chạy khắp toàn thân, nó mang theo công hiệu tịnh hóa vô cùng lạ thường, đem tất cả kinh mạch bị tổn hại toàn bộ chữa trị, sau đó, xoay quanh ba vòng, trực trùng lên ngực, xoát trùng vào Di Lạc Chi Tâm, ngay mặt chống lại cỗ lực lượng màu đen đáng sợ kia.

” Vạn hạnh, thật sự là vạn hạnh…” Ngoại trừ những lời này, Tiểu Khai thật sự không còn chuyện gì có thể nói. Cửu Thiên Huyền Nữ là đối đầu lớn nhất của hắn, nhưng ở thời khắc mấu chốt, đúng là

Cửu Thiên Thần Lực mà hắn hấp thu trong cơ thể Vũ Ca tiểu thư đã cứu mạng của hắn!

Trên thế giới này, trong cơ thể của bất cứ sinh linh nào cũng chỉ có một bộ hệ thống tu luyện, người tu chân tu luyện nguyên anh, tiên nhân luyện chính là tiên tinh, ma tộc luyện chính là ma châu, cho nên năm đại thần tộc, tứ đại ma thần, cũng chính là mỗi người có một bộ lực lượng độc đặc, nhưng chỉ có một mình Tiểu Khai là ngoại lệ duy nhất. Ngọn nguồn lực lượng của thiên hạ đệ nhất song tu đại pháp chính là đan điền, mà lực lượng ngọn nguồn của Di Lạc Thần Quyết nằm ở ngực, bình thường Di Lạc Thần Quyết vẫn luôn giữ quyền chủ động khi Tiểu Khai tu luyện, nhưng giờ phút lực lượng màu đen cường mãnh xâm lấn, làm cho Di Lạc Chi Tâm hoàn toàn tê liệt, ngược lại khiến cho song tu đại pháp trong cơ thể Tiểu Khai bị bách vận chuyển.

Cảnh giới của thiên hạ đệ nhất song tu đại pháp dĩ nhiên không bằng lực lượng màu đen, nhưng Tiểu Khai lại hấp thu một cỗ Cửu Thiên Thần Lực, lực lượng thế giới cấp bậc sâm nghiêm, cỗ lực lượng đến từ ma thần này có được địa vị chí cao vô thượng, mặc dù cường độ của nó yếu ớt, nhưng nó vừa ra mặt, thì cỗ lực lượng màu đen kia không thể không co rụt trở về.

Vì vậy, Di Lạc Thần Quyết một lần nữa khôi phục vận chuyển.

Thân thể xụi lơ của Tiểu Khai chậm rãi ngồi dậy, một luồng sáng mờ lưu chuyển trên thân thể hắn, chậm rãi chảy qua thất khiếu của hắn, nơi nào vầng sáng mờ đi qua, thì miệng vết thương như kì tích khép lại, cả hắc khí rậm rạp trên mặt hắn, cũng dần dần phai nhạt.

Sau đó, vầng sáng mờ sáng lạn hội tụ nơi ngực hắn, Di Lạc Chi Tâm phát ra hoàng quang mãnh liệt chói mắt, đem luồng sáng mờ toàn bộ nuốt đi vào.

Chỉ trong thoáng ngắn ngủi, lại phảng phất như ngàn vạn năm dài, Tiểu Trúc dùng sức nắm chặt nắm tay, trái tim tùy lúc đều muốn nhảy ra khỏi ngực, thẳng đến khi hoàng quang chậm rãi tiêu ẩn, nhìn thấy khuôn mặt bình tĩnh của Tiểu Khai, đôi nắm tay mới chậm rãi mở ra. Nàng nhuyễn nhuyễn ngồi phệch trên mặt đất, chỉ cảm thấy toàn thân đều toát mồ hôi lạnh, nước mắt không ngừng tràn xuống, nhất thời vạt áo đã ướt đẫm một tảng lớn.

Tiểu Khai cười dài một tiếng, đứng bật dậy, đang muốn nói chuyện, bỗng nhiên toàn thân run rẩy lên, sau đó, lại một luồng lục quang chói mắt từ trên người phun ra!

Tiểu Trúc nhịn không được xoa xoa mắt, giương mắt nhìn, nhìn thấy Tiểu Khai đang đứng trong lục quang bao phủ nhìn mình cười tươi: ” Tiểu Trúc, ta…ta lại thăng cấp rồi!”

Đúng vậy, sự gia nhập của Cửu Thiên Thần Lực, đã làm cho Di Lạc Thần Quyết lại thăng cấp, đạt tới cảnh giới màu xanh biếc.

Tiểu Trúc vì vui mà khóc, không để ý hết thảy xông tới, xông vào trong lồng ngực Tiểu Khai, dùng sức vuốt ngực hắn: ” Tiểu Khai đáng chết, Tiểu Khai xấu xa, ngươi…ngươi vừa làm cho ta sợ muốn chết!”

Tiểu Khai cười ha ha, cũng không kể lại vừa rồi có bao nhiêu hung hiểm, ngược lại cầm tay nàng, an ủi nói: ” Yên tâm, chỉ là thoạt nhìn có điểm đáng sợ, kỳ thật không có chút nguy hiểm nào đâu.”

Hắn vừa nói chuyện, tay kia lặng lẽ cầm lang nha bổng, đem cỗ lực lượng màu đen trả trở về trong lang nha bổng, lúc này mới thở ra một hơi thật dài.

Cây lang nha bổng này hiển nhiên cất giấu bí mật thật lớn, Tiểu Khai dĩ nhiên là không muốn trả trở về, dù sao là vị ma tộc kia vừa rồi đã đắc tội với hắn trước, cho dù hắn muốn cướp bóc cũng không bị gánh nặng tâm lí gì, trực tiếp đi qua buông tha cho ma tộc kia nói: ” Ngươi đi đi, ta không muốn giết ngươi.”

Vẻ mặt của ma tộc kia vừa sợ hãi vừa tò mò, nhìn lang nha bổng trong tay Tiểu Khai, rồi lại có chút không cam lòng: ” Cây lang nha bổng này…”

Tiểu Khai cười nói: ” Đương nhiên thuộc về ta.”

Ma tộc sửng sốt sau nửa ngày, lại thấp giọng nói: ” Cây lang nha bổng này quan hệ trọng đại, chính là Thiên Huyễn Yêu Vương đại nhân bảo ta đưa đến…”

” Không cần nhiều lời.” Tiểu Khai rõ ràng lắc đầu: ” Ngươi muốn đi thì đi, không đi ta cũng không xử lí ngươi, lang nha bổng khẳng định sẽ không đưa cho ngươi đâu.”

” Nhưng…nhưng là Huyễn Yêu Vương đại nhân…” Ma tộc này còn muốn tranh thủ, Tiểu Khai đã một chưởng chụp ngay ngực hắn, nhất thời che lại công lực toàn thân hắn, thở dài nói: ” Bỏ đi, ngươi nằm ở chỗ này một hồi đi.”

Cây lang nha bổng này thật lớn, cũng không tiện mang theo, Tiểu Khai lấy ra Vạn Uẩn Bình bỏ nó vào, thuận tiện bỏ Sa La Mộc và Hoàn Hồn Thảo hai bảo bối nhét luôn vào, nhìn đôi chân trần của Tiểu Trúc, linh cơ Tiểu Khai vừa động, cởi y phục của ma tộc kia xuống, đưa cho Tiểu Trúc buộc vào chân, tìm vải buộc lại, cũng có thể miễn cưỡng xem như đã xong, hai người một phen thương lượng, quyết định quay trở lại, miễn cho việc gặp phải Thiên Huyễn Yêu Vương đại nhân, lại vô cớ tìm mình phiền toái.

Hai người một đường chạy nhanh, cố gắng rời xa địa bàn của Thiên Huyễn Yêu Vương, lúc này mới tùy tiện tìm một chỗ tại sơn mạch nghỉ ngơi. Tiểu Khai lấy ra Vô Tự Thiên Thư, định thả bọn người Ngọc Hồ ra, Tiểu Trúc nói: ” Lần trước ta mang Cửu Thiên Huyền Nữ Hài, không có cách đi vào, lần này đã cởi ra, không bằng đưa ta đi vào xem đi.”

Tiểu Khai đương nhiên đáp ứng, lôi kéo Tiểu Trúc muốn xuyên qua, nhưng trong lòng mặc niệm, thấy hoa mắt, lại đi vào Diệt Thế Chi Môn, lại nhìn sang bên cạnh, Tiểu Trúc vẫn không có tiến đến.

” Tiểu Tiểu, sao lại thế này?” Tiểu Khai đầu đầy mơ hồ.

Vẻ mặt Tiểu Tiểu có điểm cổ quái: ” Ca ca, ngươi xác định vị Tiểu Trúc tỷ tỷ kia trên người không có thần khí?”

” Không có, thật sự không có.” Tiểu Khai buồn bực nói: ” Ta chỉ sợ xuất vấn đề, ngoại trừ trong Cấm Ma Lĩnh Vực mang theo vài món đồ, trên người nàng tuyệt đối tuyệt đối không có khả năng có thần khí.”

Vẻ mặt của Tiểu Tiểu càng cổ quái: ” Ca ca, còn nhớ rõ lần trước ta có nói qua quy tắc câu thông với ngươi hay không?”

Tiểu Khai nói: ” Đương nhiên nhớ rõ.”

Tiểu Tiểu nháy mắt: ” Ca ca, trên người Tiểu Trúc tỷ tỷ không có thần khí, Sáng Thế Thần lực của ta cự tuyệt nàng xuyên qua, căn cứ quy tắc câu thông, chẳng lẽ ngươi không nghĩ ra gì sao?”

Ánh mắt Tiểu Khai càng mở càng lớn, qua hồi lâu, mới lộ ra vẻ mặt không thể tin: ” Tiểu Tiểu, muội không phải nói…Tiểu Trúc nàng…nàng…nàng là thần tộc?”

Tiểu Trúc lạc lạc nở nụ cười: ” Ca ca, ta cũng không nói như vậy nga, đây đều là ngươi nói đó.”

Đầu óc Tiểu Khai hoàn toàn rối loạn: ” Nàng rõ ràng chỉ là người tu chân bình thường a, làm sao có thể là thần tộc? Tiểu Tiểu, có phải Sáng Thế Thần lực của muội xuất ra vấn đề?” Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

” Ca ca, Sáng Thế Lực sẽ không sai đâu.” Vẻ mặt của Tiểu Tiểu chăm chú: ” Vị Tiểu Trúc tỷ tỷ kia khẳng định là thần tộc, ít nhất là thần tộc chuyển thế, dù sao, trong cơ thể nàng ấy không hề nghi vấn chính là thần tộc huyết thống.”

Tiểu Khai há mồm, hoàn toàn nói không ra lời.

” Ca ca, vị Tiểu Trúc tỷ tỷ có thể là giả hay không?” Tiểu Tiểu lo lắng một trận, chần chờ nói: ” Nói không chừng là có thần tộc giả trang thành Tiểu Trúc tỷ tỷ tới tiếp cận ngươi?”

Tiểu Khai hít sâu một hơi rét lạnh, chỉ cảm thấy tóc gáy cả người dựng lên, trong đầu hốt nhiên xẹt qua một ý niệm, bật thốt nói: ” Chẳng lẽ là Cửu Thiên Huyền Nữ…”

Đúng vậy, Cửu Thiên Huyền Nữ!

Trong đầu Tiểu Khai bỗng nhiên xẹt qua rất nhiều manh mối, sau đó xuyên kết thành một chuỗi xuyến.

Nàng dễ dàng tháo bỏ Cửu Thiên Huyền Nữ Hài, đó là thứ mà ngay cả Phượng Hoàng Thần cũng cởi không ra…

Nàng giải thích là: ” Ta cũng không biết là nguyên nhân gì, bỗng nhiên cởi ra được.”

Nàng nhiều lần muốn tiến vào Diệt Thế Chi Môn, biểu hiện thực gấp gáp…

Nàng giải thích là ” rất hiếu kì.”

Nàng rất bình tĩnh khi Vũ Ca tiểu thư rời đi, cả chuyện xảy ra tối hôm đó cũng chưa từng hỏi qua…

Nàng giải thích là: ” Vô cùng tín nhiệm Tiểu Khai, cho nên không hỏi nhiều.”

Còn có, lúc rời khỏi Cấm Ma Lĩnh Vực, chính mình vốn định ăn hết bánh bao, nàng lại nói là lưu làm kỉ niệm, nếu nàng biết rõ chi tiết về Cấm Ma Lĩnh Vực, vậy loại phản ứng này của nàng…

Tiểu Khai dùng sức lắc đầu, bỗng nhiên cảm thấy trong đầu đều là tương hồ, mấy ngày nay đôi tình thắm thiết, mấy ngày này ôn tình mạch mạch, còn có bảy đồng tiền xanh quỷ dị…chẳng lẽ mấy thứ này đều là giả sao?

Tiểu Tiểu nhìn thấy bộ dáng mất hồn của Tiểu Khai, kéo áo hắn: ” Ca ca, kỳ thật ngươi cũng không cần khó xử, ta dạy ngươi một biện pháp, sẽ dễ dàng lần ra chi tiết của nàng.”

Tiểu Khai nói: ” Biện pháp gì?”

Tiểu Tiểu cười nói: ” Thần tộc mặc dù có thể cải trang thành người khác, nhưng thần lực trên người sẽ không thể che giấu, Di Lạc Thần Quyết của ca ca không phải vừa lúc có thể hấp thu phục chế lực lượng của người khác hay sao? Cả Sáng Thế Thần lực của ta ngươi cũng có thể phục chế đi ra, thì thần lực khác càng tự nhiên không cần phải nói. Ngươi hấp thu một tia lực lượng trong cơ thể nàng, phân tích một phen xem sao?”

Tiểu Khai giờ phút này vô cùng nóng vội, cũng không nhiều lời, khi Tiểu Tiểu dẫn theo hắn đến chỗ Ngọc Hồ và Tiểu Hùng Miêu, cùng nhau rời khỏi Diệt Thế Chi Môn. Bốn con Hạn Bạt và chín con tiểu hồ ly vốn cũng muốn cùng đi ra, lại bị Tiểu Khai nói: ” Thực lực của các ngươi quá yếu không giúp được gì.” Rồi buộc họ ở lại.

Tiểu Khai vừa ra, Tiểu Trúc thần tình mê hoặc vọt đi tới: ” Tiểu Khai, vì sao ta không vào được?”

Tiểu Khai nhìn kĩ khuôn mặt của nàng, khuôn mặt này đích xác như đúng trong giấc mộng uyên ương của mình, hắn vươn tay ra, nhẹ nhàng sờ vào mặt Tiểu Trúc, bàn tay ấm áp mà mềm mại, cảm giác vô cùng chân thật. Khuôn mặt trắng mịn của Tiểu Trúc nhất thời đỏ ửng, sẵng giọng: ” Tiểu Khai, ngươi làm gì?”

Tiểu Khai hít vào một hơi thật sâu, trầm giọng nói: ” Tiểu Trúc, ta muốn kiểm tra thân thể nàng một chút.”

Tiểu Trúc thoáng sững sờ, trên mặt nhất thời nóng bỏng như muốn phát sốt, trộm nhìn Ngọc Hồ và Tiểu Ảnh bên cạnh, thấp giọng nói: ” Tiểu Khai, ngươi…ngươi làm sao vậy?”

” Ta không có việc gì.” Tiểu Khai chưa từng nói chuyện như vậy với Tiểu Trúc, nhưng giờ phút này không thể không làm vậy, cắn răng nói: ” Nàng đừng hiểu lầm, ta chỉ là muốn dùng Di Lạc Thần Quyết kiểm tra trình độ tu luyện trong cơ thể nàng một chút thôi.”

Tiểu Trúc giật mình như hiểu ra, vui vẻ cười nói: ” Ngươi vừa mới dọa ta nhảy dựng, ta còn nghĩ…còn tưởng rằng…” Nàng liếc mắt yêu kiều nhìn Tiểu Khai, thoải mái giở cánh tay rộng ra: ” Vậy ngươi kiểm tra đi.”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.