Trần Nhược Tư đã tiến vào trong địa động, hắn chỉ cảm thấy trước mắt một mảng hắc ám, cái gì cũng không thấy được,trong lòng bất giác có chút khẩn trương, thầm nghĩ:
“Nơi này tối vậy, tên Lí Hữu Quyền kia sao lại chạy được vậy?Kì quái thật!Không biết hắn đã chạy xa chưa,không quản nhiều vậy,trước tiên xem kĩ tình hình bên trong động rồi nói sau”
Hắn nghĩ đến đây,đào xuất ra một tấm linh phù,sau một tràng tụng niệm chú ngữ,liền phóng xuất ra,linh phù kia trong nháy mắt phát ra kim sắc quang mang,đem ánh sáng soi sáng trong lòng địa động.”
Trần Nhược Tư nhờ vào ánh sáng của linh phù,nhìn rõ ràng tình hình bên trong địa động.Vị trí hiện tại của hắn là một cái động không lớn,bên trong động có ba cửa vào khác nhau,Trần Nhược Tư thấy vậy,trong lòng thầm nghĩ: “Ở đây có ba lối vào,ta nên vào bằng lối nào đây,vạn nhất vào nhầm cửa vậy không phải là lạc mất.” Trần Nhược Tư bộ dáng âu sầu không quyết,giương mắt nhìn vào ba lối vào,lòng cấp bách và vô lực.
Trần Nhược Tư trong lòng địa động,cẩn thận tìm kiếm
lộ tuyến,hy vọng có thể tìm ra được dấu chân Lí Hữu Quyền để lại.Hắn bận rộn một hồi tìm không được gì,trên nền đất trong lòng động,tịnh không lưu lại một dấu chân của Lí Hữu Quyền.Trần Nhược Tư bất lực thở dài,trong lòng thầm nghĩ:
“Xem ra chỉ có thử vận khí thôi.” Nghĩ đến đây,hắn khống chế linh phù chuyển động trên không trung,hướng vào giữa một cửa động bước vào.
Địa động này mặc dù có ba cửa động,nhưng chúng ở sâu bên trong có một chỗ giao hội,ngoài ra còn một chỗ khác,phân biệt ăn thông bên trong một gian phòng của Ngọc Cảnh Châu Thành,là nơi Bạch Vân đạo quan và Hầu Quang Bình mật hữu cùng họp mặt.Lí Hữu Quyền là một trong Hầu Quang Bình mật hữu,sau khi hắn tiến vào điạ động chính là đã vào bằng cửa động bên phải và đi hội kiến Hầu Quang Bình.
Cái địa động này là Hầu Quang Bình năm đó bí mật phái người qua ba năm đào bới mới hoàn thành.Bên trong lòng động có rất nhiều ngã rẽ,những ngã rẽ này là những vòng tròn tương thông,hình thành một mê cung mê hoặc người,nếu như đối với tình hình bên trong địa đạo không thông thuộc mà nói,rất có khả năng bị vây khốn bên trong,không thể thoát ra.Trong địa động,Hầu Quang Bình không có phái người thủ giữ,không phải vì Hầu Quang Bình không cẩn thận mà là hắn suy nghĩ biết rằng người biết địa động bí mật này đều là người của hắn,không có tâm muốn phái người thủ giữ mà thôi.
Trần Nhược Tư trong thoáng chốc đã vào cửa động kia,mặc dù cũng có thể đến được chỗ Lí Hữu Quyền đã đi,nhưng đã phải đi một vòng tròn thật lớn,trãi qua một khu vực mê cung,lại vòng lại từ đầu mà đi mới có thể tìm được Lí Hữu Quyền.Nếu vận khí của hắn đủ may mắn,có thể thuận lợi thông qua mê cung,hắn có khả năng đi đến vị trí khác,có thể tìm được Lí Hữu Quyền đại khái chỉ khoảng ba mươi phần trăm.
Lí Hữu Quyền biết rất rõ tình hình bên trong động,hắn rất thuận lợi vào đến tiểu động bí mật bên trong.
Bên trong tiểu động bí mật,có một cái bàn đá và vài cái ghế đá,xung quanh là thạch bích bởi những hòn đá chất lên dựng thành,trên mỗi cái thạch bích cách nhau khoảng vài mét đốt lên một ngọn đuốc,đem ánh sáng soi rất rõ bên trong lòng động.
Bên trong động có hai cửa,một cửa thông với phiến gỗ Trần Nhược Tư vừa theo đó vào,ngoài ra cánh cửa kia chính là thông với hai cánh cổng xuất nhập cuối cùng,nơi giao hội cần phải qua.
Lí Hữu Quyền tay giơ ngọn đuốc,đi vào tiểu động bí mật,đem ngọn đuốc trong tay cắm vào một bên,bước về phía trước,hướng bên trong động đã thấy một lão đầu đang ngồi trên ghế đá chánh tọa,hành xong một lễ,cười nhẹ nói:
“Sư phụ,xin lỗi,vừa rồi vài tên đạo sĩ của Trường Phong đạo quan tại y quán hỏi chuyện,con vì đối phó với bọn chúng nên mất thời gian đến trễ một chút,xin hiểu cho.”
Lão đầu bên trong động này chính là Hầu Quang Bình.Lí Hữu Quyền trước đây nguyên là một trong những thủ hạ đệ tử của Hầu Quang Bình,Hầu Quang Bình cũng không biết từ đâu biết được sự tồn tại của tổ chức bí mật Long Ưng Bang,hắn nhận thấy tổ chức bí mật này có thể có chổ để lợi dụng,cho nên hắn để cho Lí Hữu Quyền thoát hạ đạo bào,bốn phương tìm Long Ưng bang,cuối cùng hắn cũng đạt được sở nguyện thuận lợi tiềm nhập Long Ưng bang.
Những biểu hiện ngày thường của Lí Hữu Quyền trong Long Ưng bang,đều không phải là thật,năng lực của hắn cũng có giữ lại,phong cách hành động tệ hại mọi nơi,mục đích cũng là vì che dấu thân phận.
Hầu Quang Bình đứng dậy,nhìn Lí Hữu Quyền nói:
“Không có gì,lúc ngươi đến đây có bị người theo dõi không.Người của Trường Phong đạo quan tìm ngươi hỏi chuyện gì vậy?”
Lí Hữu Quyền đáp: “Bọn chúng chỉ đơn giản hỏi một chút chuyện của y quán và danh tính của con,y quán trước giờ luôn không cùng Trường Phong đạo quan lai vãng,con cảm thấy bọn chúng đột nhiên đến,có chút không đúng mọi thường.Con lo rằng bọn chúng đã biết là chúng ta ở sau lưng đảo quỷ,phá hỏng hình tượng của Trường Phong đạo quán tại Trung thổ,đã khiến cho bọn chúng bị cô lập.”
Hầu Quang Bình cười cười,vuốt nhẹ hàm râu của hắn,nói:
“Lo lắng của ngươi,không phải là không có đạo lí,nhưng ngươi không cần lo lắng,bọn chúng đột nhiên đến vừa hay chứng thực dự đoán trong lòng của ta,ngươi tại y quán là một trong những điểm liên lạc của Thú Nhân ở Trung thổ,bọn họ đến,rất có thể cùng Thú Nhân có quan hệ,nếu ta không đoán sai,nhất định là Trường Phong đạo quán có cái gì đó rơi vào trong tay Thú Nhân.Bọn chúng giờ đây bắt buộc Trường Phong đạo quan cùng hợp tác với bọn chúng.Người của Trường Phong đạo quan lần này đến đây chẳng qua chỉ là thám thính hư thật.”
Lí Hữu Quyền nói: “Nếu đúng như vậy mà nói,nhất cử nhất động của bọn chúng,đều nằm trong lòng bàn tay của chúng ta.Như vậy,chúng ta mỗi khi đối phó với bọn chúng thì đều nắm chắc rồi.Sư phụ,xem ra ông trời trợ giúp chúng ta rồi,tin rằng tương lai không xa,Trung thổ nhất định sẽ là thiên hạ của chúng ta.”
“Tiểu tử,ngươi thật là biết cách nói.”
Hầu Quang Bình cười cười,nói: “Ngươi và các sư huynh của ngươi cũng đều bỏ ra không ít công sức,tương lai đạo quan chúng ta sau khi đã nắm giữ thế cục Trung thổ,các ngươi cũng chính là các nhân vật đầu lĩnh của các phân bộ rồi.Bây giờ là thời khắc mấu chốt,chúng ta cần lợi dụng thật tốt cơ hội lần này,để cho kế hoạch lôi kéo Trường Phong đạo quan của Thú Nhân thất bại,chúng ta giúp Thú Nhân một tay tiêu diệt Trường Phong đạo quán.Như vậy,Trung thổ sẽ ít đi một đối thủ cường đại,ba đối thủ còn lại Tĩnh Tâm đ*o quan,Phổ Đà tự và Pháp Hoa tự đều có nội ứng của chúng ta,đối phó với chúng cũng nắm chắc một chút.Ha…ha…khoảng cách ngày chúng ta phát dương quang đại cũng đã không còn xa nữa.”
Lí Hữu Quyền nói: “Sư phụ,con nhất định sẽ không làm người thất vọng.Đúng rồi,buổi tối hôm qua,con bỏ tiền ra mua chuộc được vài huynh đệ,trong lúc đang giúp trương thiếp công cáo,một người trong đó đã bị phát hiện,may mắn là đã chạy thoát được.Con nghĩ chuyện này không phải là ngẫu nhiên,hay là đã có người bắt đầu chú ý tới hành tung của chúng ta?”
“Caí gì,bọn chúng đã bị người ta phát hiện.”
Hầu Quang Bình giật mình,trong lòng thầm nghĩ: “Sao lại vậy,sao lại có thể có người nhanh như vậy đã tra đến đây?Xem ra sự tình đã trở nên phức tạp.”
Hắn nghĩ đến đây bèn nói: “Hắn có thấy rõ người đã phát hiện ra hành tung của hắn không?”
Lí Hữu Quyên nói: “Hắn nói phát hiện ra hắn là hai nữ tử,hắn có thể may mắn đào thoát,là vì hai nữ tử tranh công mà đánh nhau đã để hắn có cơ hội lẩn trốn,hắn còn nghe được từ miệng hai nữ tử biết rằng đầu lĩnh của các nàng dường như biết vài sự tình của chúng ta nên đã phái các nàng đến,con đã suy nghĩ rất lâu cũng không nghĩ ra người âm thầm theo dấu hành tung chúng ta.”
Hầu Quang Bình trầm mặc một lúc rồi nói: “Đây là chuyện nghiêm trong,để cho an toàn,ngươi sau này không cần tiếp cận mấy người kia nữa.Nếu có thể,phải biết lui về phía sau,ngươi phái vài tên thủ hạ đem bọn chúng diệt khẩu.”
Lí Hữu Quyền ngẩn người,đáp: “Rõ,sư phụ.”
Hầu Quang Bình nói: “Còn có một chuyện,ta nghe nói Thú Nhân đang bí mật kiến tạo cơ sở,hơn nữa là kiến tạo phòng nguyên liệu phi thường đặc biệt,không e ngại gì lực lượng pháp khí,có thể có chuyện này không?Nếu có,ngươi nghĩ biện pháp làm rõ ràng vị trí cụ thể của cơ sở bí mật này.”
Lí Hữu Quyền nói: “Vâng,con cũng có nghe nói qua chuyện này,nhưng Thú Nhân làm việc đều luôn luôn bí ẩn,bất quá con sẽ tận lực âm thầm điều tra,nếu có tin tức con sẽ lập tức phát tín hiệu cho sư phụ.”
Hầu Quang Bình nói: “Được rồi,vậy giờ ngươi hãy trở về,bất quá che dấu thân phận càng lấy làm trọng yếu,điều tra sự tình nơi Thú Nhân xây dựng cơ sở bí mật có thể chậm một chút cũng được,ngàn vạn lần không được vì chuyện này mà làm bại lộ thân phận.”
Lí Hữu Quyền hướng Hầu Quang Bình hành lễ rồi nói: “Vâng,sư phụ,đồ nhi biết làm như thế nào.Vậy con phải trở về rồi,tái kiến!”
Hầu Quang Bình đi đến bên cạnh hắn,vỗ nhẹ vào bả vai hắn,phụ nhĩ bên tai hắn nói nhỏ vài câu,giải thích cho hắn một số sự tình,sau đó mỉm cười gật gật đầu.Lí Hữu Quyền sau khi đợi sự đồng ý của sư phụ Hầu Quang Bình,xoay người ra khỏi tiểu động bí mật. Text được lấy tại Truyện FULL
Lí Hữu Quyền đi rồi,Hầu Quang Bình ngồi tại ghế đá trong tiểu động bí mật,yên lặng ngồi một hồi suy nghĩ một số vấn đề,sau đó đứng dậy giơ tay lấy một ngọn đuốc,từ một cửa khác bên trong tiểu động bí mật rời khỏi.