Huyền Giới Chi Môn

Chương 1579: Tầng thứ ba quái dị (1)


Tác giả: Vong Ngữ Huyền Giới Chi Môn txt tải xuống Huyền Giới Chi Môn toàn văn duyệt đọc

Ngón tay hắn vừa động, lòng bàn tay bắn ra một đạo tinh quang sáng hơn.

Thời khắc này, mi tâm Huyễn Thiên nga đột nhiên nổi lên một tia máu, ngưng tụ thành một thú ảnh màu máu mơ hồ, có chín đầu, chặn lại tinh quang Thạch Mục phát ra.

– Cái gì!

Thạch Mục kinh hãi.

Thú ảnh màu máu phát ra một tiếng gầm thét, hình thể chợt căng ra, ầm ầm vỡ toạt.

Trong đầu Huyễn Thiên nga truyền ra tiếng nổ trầm đục như tiếng vỡ vụn vậy, ánh mắt hiện ra từng vết nứt như Lưu Ly, máu đen từ bên trong thẩm thấu ra, nhanh chóng hoàn toàn không có khí tức.

Sắc mặt Thạch Mục hơi khó coi, chậm rãi thu bàn tay về, ánh mắt lập lòe không chừng.

Hắn bấm tay bắn ra, một đoàn hỏa diễm đáp xuống thi thể Huyễn Thiên nga, nhanh chóng biến kẻ này thành tro bụi.

Thạch Mục giậm chân một cái, hóa thành một đạo hoàng mang phóng lên cao, trong nháy mắt biến mất ở chân trời.

Với hắn độn tốc, rất nhanh sau đó liền bay qua cự ly mấy vạn dặm, một đoàn Hoàng Vân dừng giữa không trung, Diệu Không cùng mọi người đứng ở phía trên.

Thấy Thạch Mục phi độn đến, Cừu Nguyên cùng mọi người đều vui mừng.

Sự tình từ đầu đến cuối, Diệu Không vừa mới nói sơ lược cho bọn họ biết.

– Giải quyết rồi?

Thạch Mục bay đáp xuống, Diệu Không lên tiếng hỏi.

– Ừ, người đó tuy am hiểu ẩn tàng, nhưng thực lực cũng không mạnh. Ta vốn định dùng sưu hồn bí thuật, dò xét chuyện của Thao Thiết chân linh, nhưng người đó bày ra thủ đoạn cấm chế Thao Thiết chân linh trong cơ thể, kết quả là sắp thành lại bại.

Thạch Mục thở dài, thần tình tiếc nuối.

– Không sao, tiếp tục tiến lên đi.

Diệu Không bình thản nói một câu, dường như cũng không thèm để ý.

Thạch Mục gật gật đầu, Huyễn Thiên nga chẳng qua chỉ là nhân vật nhỏ chặn đường, không liên quan gì.

Một tay hắn nhất trảo, Hoàng Vân lập tức phồng lớn lên gấp bội, bọc lại tất cả mọi người, lăn lộn bay vù vù ra.

..

Sâu trong Huyết Nguyên cảnh, không gian bạch sắc, hai thân ảnh đứng tại nơi này.

Bên trái là nam tử cao gầy, tóc vàng rực rỡ, dung mạo gầy yếu, mũi ưng, đôi mắt ưng dài nhỏ, lóe ra ánh sáng âm lãnh.

Một người khác vóc người khôi ngô, cao chừng ba trượng, bộ ngực trần, bắp thịt phồng lên kéo quần áo chật căng, gương mặt râu quai nón như cương châm vậy, mắt to như chuông đồng, trông cực kỳ hung hãn, mũi hơi dài, gần như rũ xuống tới môi.

– Cái gì! Bản danh bài của Lão tam cũng vỡ vụn!

Cự hán mũi dài gương mặt vừa kinh vừa nộ.

Nam nhân mắt ưng thở dài, trong tay xuất hiện một khối ngọc bài màu đen, đã vỡ vụn thành mấy mảnh.

Cự hán mũi dài sắc mặt đại biến, trầm mặc không nói, sắc mặt âm trầm đáng sợ.

– Xem ra lão tam gặp phải địch nhân cực kỳ lợi hại, thực lực lão tam tuy không mạnh, nhưng công phu chạy trối chết tuyệt đối là người lợi hại nhất trong mấy người chúng ta, không ngờ cũng không thể thoát được tánh mạng, thậm chí ngay cả tin tức cũng không kịp truyền về, liền bị đánh chết rồi.

Nam nhân mắt ưng chậm rãi nói.

– Không ngờ lợi hại như vậy, hay là lão tam đụng phải Diệu Không?

Cự hán mũi dài biến đổi sắc mặt lần nữa, lộp bộp nói.

– Khả năng lắm, chỉ sợ lão nhị cũng chết trong tay nhân thủ đấy.

Nam nhân mắt ưng lo sợ.

– Vậy chúng ta làm sao bây giờ? Những kẻ kia thời khắc này khẳng định nhanh chóng tới gần, người đó có thể giết lão nhị và lão tam, hai chúng ta liên thủ cũng tuyệt không phải là đối thủ. Chúng ta cần làm thế nào mới có thể ngăn cản bọn họ, tranh thủ thời gian cho phụ thân?

Đầu óc cự hán mũi dài dường như có vẻ đơn giản, không có chủ kiến gì, nhìn nam nhân mắt ưng.

Nam nhân mắt ưng cũng chần chờ, hắn tuy tâm tư xảo trá, quỷ kế đa đoan, nhưng đối mặt địch nhân lợi hại bực này, cũng không biện pháp.

Lúc này, hô hô hai đạo bóng đen từ trong bạch quang bay vụt đến, đáp xuống trước mặt hai người, nhưng hai can đại kỳ một đen một trắng, phía trên từng đạo linh quang lập lòe chói mắt, tản ra linh lực dao động khiếp người.

Hai người mừng rỡ, nhưng trong đầu bọn họ đột nhiên nổi lên một âm thanh.

Hai người lại biến sắc.

– Phụ thân đại nhân tính toán – không bỏ sót, đa tạ phụ thân cho bảo, hai người chúng ta nhất định liều chết hoàn thành nhiệm vụ.

Nam nhân mắt ưng hướng tới người phía trước, khom người thi lễ, miệng nói.

Cự hán mũi dài cũng thi lễ, phất tay nắm đại kỳ trảo màu trắng trong tay, mắt mừng rỡ một cách khó hiểu.

..

Đoàn người Thạch Mục bay về phía trước, tuy gặp phải mấy đợt Ảnh Thú tập kích, nhưng đều không lợi hại, dễ dàng đuổi rồi.

Không bao lâu, bọn họ liền đến tận cùng tầng thứ hai, một vực sâu màu đen vô biên không dấu vết lại xuất hiện lần nữa.

Thạch Mục có kinh nghiệm trước đó, không chần chờ chút nào, Hoàng Vân lập tức bay xuống, bay vào vực sâu.

Lúc này hắn không giữ lực chút nào, độn tốc nhắc tới cực hạn, rất nhanh sau đó liền đi tới tầng thứ ba Huyết Nguyên cảnh.

Ánh mắt Thạch Mục hơi động, Huyết Nguyên cảnh tầng thứ ba rõ ràng là một mảnh hải dương Hạo Hãn.

Nước biển bày ra màu đỏ tươi, dao động đào đào, nhấc lên sóng lớn đáng sợ, mỗi một cơn sóng đều cao trăm trượng.

Một cổ khí tức bàng bạc che phủ trời đất, tiếng sóng gió động trời, giống như hàng vạn hàng ngàn lôi đình nổ vang.

Chỗ linh khí thiên địa này bất ngờ nồng đậm hơn rất nhiều so với tầng thứ nhất, tầng thứ hai, nhưng lại vô cùng cuồng bạo, do đó hải vực nơi đây mới rung chuyển kịch liệt như thế.

– Thạch Mục đạo hữu, Diệu Không đạo hữu, nơi này chính là chỗ sâu nhất Huyết Nguyên cảnh, huyết nguyên Tinh Hải.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.