Thạch Mục hơi suy nghĩ, trong mắt cũng lóe lên kim quang nhạt, âm ầm thi triển thần thông linh mục, tra xét động tĩnh xung quanh.
Đoàn người tiến về phía trước, vào lúc này một đám mây đen nhanh chóng bay về phía này, bên trong đám mây mơ hồ truyền ra tiếng khóc gào, ma khí nồng nặc cấp tốc tỏa ra.
– Có huyễn thú, cẩn thận!
Tu vi Ôn Hoa cao thâm, phát hiện ra đầu tiên, quát to.
– Ồ…
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, nhìn về phía mây đen.
Hư không nơi đó xuất hiện dao động rất nhỏ bé, mơ hồ có một cái bóng xẹt qua, nếu hắn không có thần thông linh mục, tuyệt đối sẽ không nhận thấy.
Vào thời khắc này, mây đen phía xa xa đã đến trước mọi người.
Bên trong mây đen có hai ba trăm cái bóng màu đen lít nhít, những bóng người này đều cao tới hai ba trượng, bên ngoài cơ thể che kín ma văn màu tím, quanh thân ma khí lượn lờ, là một đám ma thú.
Những ma thú này quá nửa đều là tu vi Địa giai, có điều cảnh giới Thiên Vị cũng lên tới bốn năm mươi con, hung hăng đánh tới, khí thế khiến người kinh hãi.
– Cẩn thận, huyễn thú rất đông, từng người nghĩ cách ngăn địch, chớ làm loạn trận tuyến!
Ôn Hoa lớn tiếng quát.
Hắn còn chưa dứt lời những ma vật kia đã xông tới, hai bên lao vào hỗn chiến.
Ma thú tuy rằng nhiều gấp mọi người mấy lần thế nhưng chỉ có bốn năm mươi con đạt tới Thiên Vị, tương đương với nhân số đệ tử Ly Hỏa quan, số còn lại chỉ mới Địa giai.
Hơn nữa lực lôi điện có hiệu quả khắc chế với ma vật, vì vậy cả đám ma vật tuy rằng vây nhốt mọi người, thông qua ma khí ăn mòn chiếm thế thượng phong, thế nhưng đám người Ly Hỏa quan vẫn rất ổn định, phòng thủ kín kẽ.
Miệng Thạch Mục lẩm bẩm, Phá Lôi kiếm bắn ra tia điện, phóng ra hồ quang lớn bằng cánh tay, uy thế kinh người, chém giết xung quanh người hắn.
Tia điện chói mắt lập lòe, nhanh chóng có mấy con huyễn thú ma vật bị chém thành hai khúc.
Giờ khắc này Yên La cách Thạch Mục không xa, Tử Sa thứ trong tay Yên La liên tục đâm ra, biến ảo ra vô số huyễn ảnh màu tím, bất kỳ ma vật nào tới gần sẽ bị đâm xuyên thân thể.
Giờ khắc này Tây Môn Tuyết cũng cách hai người Thạch Mục không xa, cầm ngọc xích màu trắng trong tay, ánh sáng trắng phun ra nuốt vào, tỏa ra khí lạnh thấu xương.
Miệng nàng không ngừng niệm chú ngữ, hai tay vung vẩy, từng thần thông băng tuyết liên tiếp đánh ra. Tuy rằng thần thông băng tuyết không thể có lực sát thương mạnh như thần thông sấm sét đối với ma vật, thế nhưng nó lại có hiệu quả trì trệ hành động, phối hợp với hai người Thạch Mục.
Trong thời gian ngắn, ba người chém giết mười mấy con huyễn thú ma vật, trong đó có cả một con ma vật Thiên Vị.
Những đệ tử Ly Hỏa quan khác có công có chút, mấy người quen biết nhau tới sát nhau, phát độn Lôi điện đại trận, uy lực cực lớn, cục diện dần ngả về một bên.
Mọi chuyện chấm dứt, đám đệ tử không ai ngã xuống, chỉ có gần trăm con ma vật bị chém giết, lưu lại lượng lớn huyễn châu.
Nhưng vào đúng lúc này một tiếng kêu lớn vang lên, một con ma vật thân thể cao bảy tám trượng đi tới.
Đầu con ma thú này như hùng sư, quanh thân tử văn lấp lóe, ma khí cuồn cuộn, ngưng tụ thành một thanh tử kim chiến giáp, cầm trong tay một thanh tử kim trường kích, tỏa ra khí tức cực kỳ đáng sợ, đã đạt tới Thiên Vị hậu kỳ.
Vừa nghe tiếng gầm hú này, đám ma vật đang vây công mọi người dồn dập lui về sau, bay lên giữa không trung.
Đám người Ly Hỏa quan nhìn nhau, không ai tiến lên truy kích, tất cả đều nhìn Ôn Hoa, dường như chờ hắn ra lệnh.
Ánh mắt Ôn Hoa lóe lên, đang định nói chuyện.
Vào thời khắc này, con ma vật đầu lĩnh giữa không trung hét dài một tiếng, tiếng hét này vô cùng chói tai, như có vô số kim châm đâm vào trong tai vậy.
Đám ma vật xung quanh cũng rít gào lớn, sau đó trên người mỗi con tỏa ra ánh sáng đen, từ giữa không trung nhanh chóng đánh xuống.
Ma khí đen kịt cuồn cuộn, hội tụ quanh người đám ma vật này tạo thành một mũi tên đen khổng lồ, như vô số mũi tên đen bén nhọn phá không bắn tới, vang lên tiếng rít chói tai.
– Gay rồi!
Ôn Hoa thay đổi sắc mặt, miệng lẩm bẩm, ánh sáng tím trên người tỏa ra, một tấm cổ kính màu tím hiện trên đỉnh đầu, ánh sáng tỏa ra.
Ánh sáng tím lóe lên, một mặt thuẫn ánh sáng tím tròn hiện ra, che trước mọi người.
Ầm ầm ầm!
Mấy trăm ma vật từ đầu tới cuối mạnh mẽ đánh lên trên quang thuẫn tím.
Quang thuẫn phản chấn, lập tức có mấy chục con ma vật tu vi Địa giai thân thể yếu ớt lập tức vỡ ra, hóa thành khói đen.
Có điều quang thuẫn màu tím dưới sự ăn mòn của ma khí, linh quang mặt ngoài nhanh chóng ảm đạm, liên tục run rẩy, thân thể Ôn Hoa cũng run run, sắc mặt trắng bệch.
Quang thuẫn màu tím chỉ chống đỡ được mấy hơi thở, cuối cùng vỡ vụn ra, Ôn Hoa rên lên một tiếng, thân thể lảo đảo lùi về sau một bước.
Quang thuẫn vừa vỡ, ma vật hóa thành cự tiễn phía sau gào thét đánh tới, ầm ầm đánh lên mọi người.
Lúc này vài tiếng kêu thảm thiết vang lên, ánh sáng tím lóe lên, bảy tám người bị đánh trong thương lập tức được truyền tống ra khỏi tháp.
Đám người Ly Hỏa quan trận hình đại loạn, hỗn chiến với đám ma vật.
Ma vật tuy rằng dùng một chiêu này phá vỡ trận hình của mọi người, thế nhưng chúng nó cũng bị thương không nhỏ, thương vong hơn nửa.
Vận khí của ba người Thạch Mục không tệ, không bị trúng quái chiêu của đám ma vật, giờ khắc này ba người một lần nữa liên thủ, trong thời gian ngắn ngủi đã chém giết mười mấy con ma vật.
Vào thời khắc này, bóng đen phía trước ba người lóe lên, con ma vật đầu lĩnh kia lại hiện ra, hét lớn một tiếng, chẳng khác nào sấm nổ giữa bình nguyên, thanh trường kích trong tay được ma khí bao phủ, chém xuống chỗ Thạch Mục.
Thạch Mục thay đổi sắc mặt, hét lớn một tiếng, hai tay vung vẩy, Phá Lôi kiếm tỏa ra tử sắc điện quang, đột nhiên lớn gấp mấy lần, chặn ở trước người, chém về phía trường kích.