Huyền Giới Chi Môn

Chương 706: Món đồ Đấu giá bất ngờ (1)


Tối ngày hôm đó, Dịch Lan phường.

Trên tầng ba một tòa lầu các hình bát giác, diện tích lên tới mấy mẫu, đèn lồng đỏ treo cao, cửa lớn sơn đỏ mở ra hết mức.

Dòng người đông như mắc cửi, từng đám đệ tử Ly Trần tông, hoặc đơn độc hoặc túm năm tụm ba từ tám phía đi vào.

Lúc này Thạch Mục cũng đang ngồi trong phòng khách ở tầng ba Diễn Nguyệt lâu, vị trí ngồi khá cao.

Ở giữa đại sảnh là một bệ đá màu tím hình bát giác, bên trên không có gì.

Càng ngày càng có nhiều người đi vào, trong đại sảnh bắt đầu có chút nhốn nháo, tiếng bàn luận liên tiếp, có phần ầm ĩ.

Lại qua chừng thời gian một nén nhang, gần như toàn bộ ghế ngồi trong phòng đã kín, một lão giả mặt trắng mặc áo bào tím từ cửa hông đi ra, đi tới bệ đá bát giác.

– Các vị, tại hạ Lục Cát phụ trách chủ trì cạnh bảo đại hội của Diễn Nguyệt lâu ngày hôm nay. Hiện giờ Côn Luân thánh khư sắp xuất thế, kỳ hạn lựa chọn sắp tới, e rằng các vị đều hi vọng vào thời khắc sống còn này có thể tăng thực lực lên, tin rằng những món đồ đấu giá sau đây sẽ khiến mọi người vui vẻ trở về.

Lão giả mặt trắng cũng không giới thiệu nhiều, chỉ vài câu đã khiến sự náo động trong phòng biến mất, ánh mắt đều tập trung trên người hắn.

– Ta cũng không nói nhiều lời, sẽ mang thứ đấu giá đầu tiên của tối ngày hôm nay lên, một cây Tử dạ quỳnh chi thảo ngàn năm.

Lục Cát dường như khá thỏa mãn với phản ứng của mọi người, khẽ mỉm cười, hai tay vỗ nhẹ.

Lời vừa nói ra, trong tràng lập tức vang lên tiếng kinh hô.

Ngay sau đó, một nữ tử xinh đẹp mặc đồ tím từ cửa hông đi ra, hai tay nâng một chiếc hộp bạch ngọc hình chữ nhật điêu khắc tinh xảo, đi tới trước đài đá, cẩn thận đặt chiếc hộp ngọc lên, sau đó lui xuống.

Lục Cát mở chiếc hộp ngọc ra, một cơn gió lốc sương mù màu tím bốc lên, tỏa ra xung quanh chừng một thước, đồng thời mùi thuốc nồng nặc tràn ngập khắp tầng ba.

– Tử dạ quỳnh chi thảo ở bên ngoài cũng không hiếm thấy, nhưng ngàn năm trở nên thì không còn bình thường, chính là linh tài chủ yếu để luyện chế Tử Ngọc hoàn hồn đan. Lão phu nhớ không lầm thì Tử dạ quỳnh chi thảo ngàn năm xuất hiện lần trước đã cách đây đã hơn trăm năm, giá trị của nó không cần lão phu nhiều lời chứ? Được rồi, giá quy định của nó là 600 linh thạch cực phẩm, mỗi lần tăng giá không ít hơn 50 linh thạch cực phẩm, hiện giờ bắt đầu.

– Ta trả 700 linh thạch cực phẩm.

Lão giả mặt trắng còn chưa dứt lời đã có người lập tức lên tiếng.

– 750!

– Ta trả 800!

***

Thạch Mục nghe tiếng trả ra vang lên khắp bốn phía, ngón tay gõ nhẹ lên tay dựa, thế nhưng không ra giá.

Đại danh Tử ngọc hoàn hồn đan hắn đã nghe từ lâu, loại đan dược này có tác dụng cố nhiếp thần hồn, có hiệu quả với việc bế quan xông phá cảnh giới, cấp bậc cực cao, độ khó luyện chế không thấp, quá trình phức tạp.

Nếu như hiện giờ đấu giá Tử ngọc hoàn hồn đan thành phẩm thì Thạch Mục cũng sẽ tham gia vào đoàn quân đấu giá, chỉ là thảo dược thì hắn sẽ không cần.

Số đệ tử thuật sĩ trong Ly Trần tông hơn xa hai đại Thánh địa khác, lại thêm thuật luyện đan phát triển, do đó càng khát vọng loại linh tài luyện đan như này, điểm này từ việc những đệ tử này biểu hiện cuồng nhiệt như vậy là có thể nhìn ra.

– 1050 linh thạch cực phẩm, còn có người tăng giá sao?

Trên mặt Lục Cát hiện lên nụ cười, ánh mắt chậm rãi đảo qua mọi người, hỏi.

Toàn bộ căn phòng tuy rằng có chút ầm ĩ nhưng đều là tiếng nghị luận to nhỏ, không có ai mở miệng ra giá nữa.

– Được, chúc mừng vị đạo hữu này.

Lục Cát gõ búa chốt giá, chắp tay chúc mừng một tên đệ tử trung niên cách đó không xa.

Lại một nữ tử xinh đẹp khác bê món đồ đấu giá tiếp theo lên, giọng Lục Cát vang lên:

– Món đồ đấu giá tiếp theo không hề tầm thường, chính là một lò luyện đan cấp bậc pháp bảo, tên là Dưỡng Tâm đỉnh, có thể gia tăng tỉ lệ thành đan của đan dược cao cấp chừng 10%, giá quy định 1000 linh thạch cực phẩm.

Thạch Mục mở mắt ra nhìn, chỉ thấy một chiếc đỉnh đồng xanh ba chân đang được đặt giữa bệ đá, bên ngoài hiện lên từng vòng phù văn phức tạp, xem ra tinh xảo dị thường.

Nhưng hắn chỉ liếc mắt lên nhìn liền dời ánh mắt đi, hiển nhiên không có hứng thú với thứ này.

Có điều hắn cũng biết sức hấp dẫn của một lò luyện đan cấp pháp bảo đối với đệ tử Ly Trần tông.

Quả nhiên không ngoài dự liệu, khi vừa xuất hiện đã tạo thành cạnh tranh rất mạnh.

Chỉ trong thời gian một nén nhang ngắn ngủi, Dưỡng Tâm đỉnh đã tăng giá gấp mấy lần, giá cả vẫn đang liên tục tăng lên, cuối cùng chốt giá 2700 linh thạch cực phẩm, được một tên đệ tử thuật sĩ Càn Thiên quan mua được.

Thời gian tiếp theo liên tiếp có vài món đồ đấu giá được mang lên, mỗi thứ đều được ra giá cực cao, khiến không khí trong buổi đấu giá trở nên láo nhiệt, hai mắt lão giả Lục Cát gần như híp thành một khe, dáng vẻ tươi cười.

Nhưng Thạch Mục lại bắt đầu cảm thấy tẻ nhạt, bởi vì những thứ đấu giá kia tuy rằng vô cùng quý hiếm nhưng đa số đều là thứ liên quan tới luyện đan hoặc thuật sĩ, không tạo thành bao nhiêu tác dụng với hắn cả.

Ngay khi Thạch Mục đang buồn chán, định đứng dậy rời khỏi thì một nữ tử xinh đẹp lại bước tới bệ đá bát giác, đặt ngọc giản màu trắng trong tay xuống.

– Đây là…

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.