– Đại sư huynh.
Mắt Thạch Mục lóe lên, mở miệng chào hỏi.
Nam tử cao lớn đứng trên quạt ba tiêu này không phải ai xa lạ, chính là Đại sư huynh Ly Hỏa quan Ôn Hoa mà mình đã từng gặp một lần.
– Hả, hóa ra là Lôi sư đệ, tìm ta có chuyện gì không?
Thấy Thạch Mục hạ xuống trước người, Ôn Hoa không nói những lời chào hỏi khách sáo mà hỏi trực tiếp.
– Đúng là sư đệ có tiệc tìm Đại sư huynh để thỉnh giáo một hai. Có điều hình như Đại sư huynh đang muốn ra ngoài, sư huynh có chuyện quan trọng thì cứ đi trước, ngày khác sư đệ sẽ lại tới quấy rầy.
Thạch Mục nói.
– Không có gì, nếu sư đệ đã có chuyện muốn hỏi vậy cứ hỏi đi.
Ôn Hoa nở nụ cười ôn hòa, nói.
– Cũng không phải việc lớn gì cả, chủ yếu là việc liên quan tới vấn đề chọn lựa Côn Luân thánh khư, không biết hiện giờ trong tông môn sắp xếp như nào?
Thạch Mục nghe vậy, hỏi.
– Hả, liên quan việc này sao. Theo tin tức hiện nay thì tông môn có kế hoạch nửa năm sau bắt đầu lựa chọn đệ tử tham gia, đến lúc đó sẽ cúng Thánh chủ đi tới thánh khư.
Ôn Hoa đáp.
– Cũng không biết đã xác định phương thức lựa chọn chưa?
Thạch Mục hỏi.
– Hiện giờ lựa chọn như nào thì trước mắt tông môn cũng chưa rõ, ta cũng không biết được. Có điều tất sẽ tiến hành lựa chọn trong nội viện tám đại quan, mà nhất định phải là võ giả Thiên Vị hoặc thuật sĩ Nhật giai, bằng không không có tư cách tham gia chọn lựa.
Ôn Hoa nói.
– Thì ra là như vậy.
Thạch Mục khẽ gật đầu.
– Nếu sư đệ có ý định tham gia vậy trong nửa năm này nhất định phải cố gắng chuẩn bị, đến khi đó ta sẽ thông báo cho. Sư huynh còn có chuyện cần xử lý, xin đi trước một bước.
Ôn Hoa đưa tay vỗ vỗ bả vai Thạch Mục, nói.
– Đa tạ Đại sư huynh đã giải đáp.
Thạch Mục khom người chào.
Ôn Hoa khoát tay một cái, bấm pháp quyết trong tay, quạt ba tiêu dưới chân bay lên trời, sau đó hóa thành một luốn lưu quang màu vàng, bay đi, trong chớp mắt đã biến mất.
Thạch Mục cũng không trì hoãn ở đây, gọi ra Bạch Hạc, xoay người bay về phía sau Ly Hỏa phong.
Bạch hạc màu trắng dưới sự chỉ dẫn của hắn hạ xuống một ngọn núi cách Ly Hỏa phong không xa, bên trên khói tím lượn lờ.
Vị trí ngọn núi này hết sức kỳ lạ, mấy ngọn núi nằm xung quanh đều cao hơn một chút, giống như là một bồn địa vậy. Thạch Mục sau khi hạ xuống đất phát hiện nơi này tụ tập nguyên khí thiên địa tương đối nồng nặc.
Ở trên đỉnh núi có một kiến trúc loại cung điện khá nhỏ, khói tím từ trong kiến trúc này bốc lên.
Thạch Mục đi tới trước mảnh kiến trúc này, nhìn thấy một cổng chào đỏ thắm, bên trên treo một tấm biển lớn, phía trên có hai chữ lớn hể chữ triện “Đan khư”.
Đây chính là nơi Ly Trần tông luyện đan, lúc này trên quảng trưởng có rất ít người, không ai đi lại.
Thạch Mục sau khi xuống khỏi bạch hạc, chậm rãi đi đến trước tòa cung điện.
Xuyên qua cổng chào đỏ thắm, Thạch Mục đi tới trước một tòa đại điện, đưa mắt nhìn một chút liền cất bước tiến vào trong.
Bên trong bố trí rất đơn giản, hai bên là một vài chiếc giá gỗ, ở giữa thì đặt một chiếc bàn dài, cùng một miếng ngọc lớn hình chữ nhật.
Miếng ngọc lớn kia đặt ở sát tường đại điện phía sau, che đậy nửa mặt tường, phía trước chính là chiếc bàn dài kìa.
Ở phía sau mặt bàn có một tiểu nhi non nớt, tóc để chỏm đang ngồi, trong tay cầm một quyển sách, chăm chú đọc, không hề chú ý tới Thạch Mục đang đi vào.
– Khụ khụ….
Thạch Mục cũng không hiểu tình hình nơi này, cũng không dám tùy tiện mở miệng, chỉ thấp giọng ho khan một tiếng.
– Hả, vị sư huynh này tới đây vì chuyện gì? Đến để đổi đan dược sao?
Nghe được tiếng ho khan, tiểu nhi kia lập tức ngẩng đầu lên, bỏ sách cổ trong tay xuống, nhìn Thạch Mục hỏi.
Thạch Mục chú ý trong tay hắn chính là một bí kíp luyện đan cấp thấp tên Tinh đan kinh, hiểu ra thằng nhóc này là đan đồng của một vị trưởng lão luyện đan, lập tức mở miệng nói:
– Hôm nay sao lại là ngươi ở đây?
– Vốn hôm nay là ngày sư phụ ta Lô đại sư trị thủ, chỉ có điều hôm nay có một lò đan dược khai lô, hắn phải tới đan phòng để trông giữ, vì vậy bảo ta ở đây. Nếu sư huynh có nhu cầu gì có thể nói với ta.
Đan đồng này xem ra không phải lần đầu tiên thay sư phụ làm công việc này, thể hiện rõ sự lão luyện.
Thạch Mục vốn định đến chỉ để làm quen hoàn cảnh, không muốn đổi đan dược gì cả, có điều hiện giờ bị tiểu đan đồng này hỏi như vậy, hắn lập tức nói:
– Gần đây ta sắp đột phá cảnh giới, có đan dược phụ trợ nào thích hợp hay không.
– Phá cảnh giới thì có rất nhiều loại đan dược có thể dùng, cấp bậc không giống nhau, điểm Tử kim cần thiết cũng khác nhau rất lớn… Như vậy đi, sư huynh cứ xem trước một chút, nếu có gì không rõ ta sẽ giải đáp cho sư huynh.
Đan đồng sau khi nghe xong, cắn môt suy tư một chút, nói.
Dứt lời, hắn xoay tay lấy ra một khối ngọc như ý dài, khẽ điểm nhẹ trên miếng ngọc hình chữ nhật này.
Trên miếng ngọc phun ra ánh sáng trắng, bên trên nền trắng là những chữ vàng nhỏ ngay ngắn.
Thạch Mục đảo mắt nhìn qua, thấy bên trên viết lít nha lít nhít chữ, đều là tên các loại đan dược, nói rõ cấp bậc cũng với điểm Tử Kim cần thiết, vài loại trong đó vô cùng hiếm thấy, đặc biệt là Nguyên Dương đan đứng hàng cực phẩm, nhìn thấy nó trong lòng Thạch Mục bốc lên một luồng khí nóng.