Một trận cuồng phong thổi qua, rừng cây muốn yên lặng nổi lên một trận xào xạc, những đàn chim xung quanh tựa bị thứ gì đó kinh động, toàn bộ dều hướng về bầu trời bay đi.
Ở một bìa rừng, có một cái ao trong suốt, ở chính giữa cái ao có một tảng đa tròn, cái bóng của tảng đá hắt lên mặt nước mờ nhạt, thấp thoáng lại rung động theo từng cơn gợn song.
Lý Dật ngồi khoanh chân trên một tảng đá, lúc cơn gió hắn mới thở ra một rất nhẹ.
Âm thanh này cùng tiếng gió như dung hợp cùng nhau tạo thành một âm luật, nếu không tỉ mỉ lắng nghe, căn bản không nhận ra.
– Ba ngày rồi sao?
Lý Dật chậm mở mắt, khẽ thì thào.
Từ lúc nhận khối bạch cốt phiền từ trong tay Lý Hàn, Lý Dật liền được đưa tới gia tộc cấm địa, đó là mảnh thâm sơn hiện nay hắn ở.
ở nơi thâm sơn này, tất cả có vẻ an tĩnh, quả thực là một nơi thích hợp để người khác tiềm tu.
Loại nơi như vậy, ở kiếp trước lúc Lý Dật tiên hành huấn luyện đặc biệt cũng có trúc tương tự không có gì mới mẻ. Cho nen đối với Lý Gia đại viên mãn mà hắn cảm thấy mơ hồ thì nơi này lại khiến hắn càn thèm thoải mái hơn.
Lúc hắn đến đây, hắn không vội vàng nghiên cứu đấu khí, mà lựa chọn một nơi đặc biệt, để tâm linh rối loạn của mình trở lại bình tĩnh.
Hắn bây giờ đang dùng phương pháp hô hấp thổ nạp. Năm đó lúc hắn che giấu thân phận để hoàn thành nhiệm vụ, từ trên người của một lão tăng trăm tuổi học được phương pháp này. Nhiều năm làm sát thủ khiến hắn minh bạch một điều, phương pháp hô hấp thổ nạp tuy rằng không có tác dụng gì lớn, thế nhưng nó có thể khiến suy nghĩ của mình được thanh tỉnh, quả thật có giá trị.
Cuối cùng, hắn chậm rãi móc khối bạch phiến trong người ra, đặt trước mặt mình.
Quan sát từ gần, khối bạch phiến này ko có chỗ nào khác thường, tuy rằng thỉnh thoảng lại nổi lên vài tia nân sắc sáng bóng, thế nhưng Lý Dật nghiên cứu một hồi lâu cũng không tìm ra được thứ này có chỗ nào đặc biệt.
Lập tức, hắn chỉ nhẹ nhàng thở ra một hơi dài, dựa theo phương pháp Lý Hàn dạy, cắt đứt đầu ngón tay, đem một chút máu nhở lên bạch cột phiến, sau đó đem giọt mới châm lên mi tâm của mình.
Theo động tác của Lý Dật, bạch sắc cốt phiến vốn không có chỗ nào kỳ dị đột nhiên chậm rãi bay lên. Lúc bay đến trước ngực Lý Dật mới chậm rãi ngừng lại.
Một tia sang màu xám trắng từ trong cốt phiến phát ra, trong đó mơ hồ có những văn tự lien tục bay ra.
Lý Dật tuy rằng đã dung hợp với ký ức của Lý Dật trước kia, đối với văn tự Đại Lục Đấu Thần cũng hiểu biết chút ít, thế nhưng lúc này hắn lại phát hiện ra mình không thể nhận ra được văn tự nào trong số đó.
Những văn tự này bắn ra càng lúc càng kịch liệt, về sau lại càng mãnh liệt, một đoàn ánh sang xám trắng đem xả cái ao bao phủ trong đó. Cùng lúc đó, những văn tự này nhanh như điên, ồ ạt mãnh liệt nhắm hướng mi tâm của Lý Dật cuồn cuộn đi vào.
Lý Dật thậm chí còn chưa kịp phản ứng thì đã cảm thấy ý niệm tron đầu đột nhiên chấn động, phảng phất như có vô số kim châm đâm vào đầu vậy.
Những văn tự này trong đầu Lý Dật không ngừng chuyển động, đến cuối cùng dường như giọt máu ở mi tâm có cảm ứng, đem toàn bộ những thứ trong đầu Lý Dật trấn áp hoàn toàn…
Lý Dật chậm rãi thở ra một hơi, sau đó mở mắt.
Thứ vừa trải qua, nếu đổi lại là người khác, hơn phân nữa là không chịu đựng nỗi, cũng may hắn là người trải qua huấn luyện về phương diện tinh thần mới có thể chịu được loại thống khổ tinh thần vừa rồi.
Thế nhưng chịu được loại thống khổ đó không phải là điều tốt đẹp gì.
Khối bạch cốt trước mặt đã bị nát thành bột phấn, thế nhưng những văn tự kia vẫn ở trong đầu Lý Dật vậy. Mặc dù không hiểu tại sao, hắn lúc này chỉ có thể nhớ một phần trong số những văn tự vừa rồi, còn lại đa số những văn tự khác lại mơ hồ không rõ. Thế nhưng, điều này cũng không man đến cho Lý Dật chút cảm giác thất bại nào.
Hắn đem những văn tự có thể nhớ hồi tưởng lại trong đầu, bốn văn tự đỏ hồng liền xuất hiện trong suy nghĩ của hắn:
Thiên Ma Cửu Biến!
Bốn chữ này dường như tản mát ra ma lực vô tận, khắc sâu trong suy nghĩ của Lý Dật.
Mà đoạn văn tự theo sau chình là giới thiệu về Thiên Ma Cửu Biến và phương pháp tu luyện.
– Ma giả, tùy tâm túy ý hại người lợi ta, vừa có thể cắn nuốt tất cả cường giả, lại vừa có thể trở thành Thiên Ma Chi Biến…
Đây là một đoạn thuận miệng đọc ra, Lý Dật cười khổ một tiếng thầm than:
– Đây gọi là cái gì? Cắn nuốt tất cả cường giả đem người khác ăn tươi ư? Thiên Ma Cửu Biến này cũng quá khoa trương rồi…
Nghĩ đến đây, Lý Dật không nhịn được thầm lắc đầu.
Chỉ có điều lúc này hắn cũng không còn đường lựa chọn nào cả, dù sao tình thế hiện nay của hắn cũng không tốt lắm, mặc dù có một vị phụ thân tiện nghi, lợi hại có thể bảo hộ cho mình, thế nhưng lúc này Lý Dật không hề có lòng tin, nếu lần tới bị người khác ám sát, bản thân chỉ em khó lòng trốn thoát.
Cho nên việc cần thiết lúc này đó là phải trở nên mạnh mẽ!
Chỉ có mạnh mẽ, chỉ có thực lực, như vậy mới có thể làm điều mình muốn!
Mạnh hiếp yếu! Cường giả vi tôn!
Đây là quy tắc tối cao ở Đại Lục Đấu Thần.
Nghĩ đến đây, Lý Dật không tiếp tục suy tư nữa, trợ lại chuyện Thiên Ma Cửu Biến, đây rất có thể là Công pháp tối cao nhất lúc này bản thân có, tuy rằng không biết nó thuộc cấp bậc gì, thế nhưng trước hết dù sao vẫn nên luyện thử xem…
Vừa nghĩ tâm thần Lý Dật khẽ động theo lời hướng dẫn trong Công pháp ngồi khoanh hai chân, theo tiếng hô hấp vang lên, nguyên khí trong thiên địa theo nhịp hô hấp của hắn mà cuồn cuộn nhập vào cơ thể.
Đây là bước đầu tiên tu luyện, bất luận là loại Công pháp gì đều không khác biệt lắm.
Muốn tu luyện đấu khí, như vậy trước hết chỉ có thể hút nguyên khó trong thiên địa vào thân để tẩy đi tạp chất trong cơ thể, trởi lại thể chất cơ bản của thường dân, để thích hợp việc tu luyện đấu khí.
Bất kể là ai, điều này trọng yếu vô cùng, bởi vì nếu kinh mạch bản thân yếu đuối, không chịu nổi việc chịu đựng nguyên khí thiên địa tẩy tủy, như vậy sợ rằng không khống chế nổi thiên địa nguyên khí dẫn đến bạo phát, toàn thân kinh mạch trong cơ thể đứt đoạn, suốt đời làm một phế nhân vô dụng!
Mà chỉ có sau khi trải qua việc này, kinh mạch cứng cỏi không gì sánh được, mới có thể chịu được sự trùng kích của đấu khí, như vậy sẽ có cơ hội tiếp tục tu luyện đấu khí, bước tiếp trên con đường cường giả.
Đương nhiên người có thiên phú dị bẩm, lúc vừa sinh ra thì cường độ rắn chắc của kinh mạch khác hẳn với thường nhân, những người như vậy thiên tư có một không hai, trải qua việc thiên địa nguyên khí tẩy tủy lại càng trở nên cứng cỏi hơn.
Mà kinh mạch càng cứng cỏi, vậy thì thành tựu sau này cũng sẽ càng cao hơn.
Có thể nói, tẩy tủy kinh mạch là bước đầu tiên của tu luyện đấu khí, thế nhưng cũng là một bước quan trọng nhất.
Dứt bỏ những tạp niệm trong đầu, Lý Dật dem toàn bộ tinh thần đặt lên bước đầu tiên quan trọng nhất.
Theo thiên địa linh khí nhập vào cơ thể, hắn có thể cảm thấy kinh mạch trong cơ thể của mình, mơ hồ có một cổ nhiệt lưu đang không ngừng di động.
Cổ nhiệt lưu này mỗi lần di động, từ trong cơ thể lại truyền đến cảm giác đau nhức khó có thể diễn tả bằng lời, khiến người khác nhịn không được run rẩy, mồ hôi lạnh cũng giọt xuống như mưa.
Thế nhưng Lý Dật không hề phát ra bất cứ âm thanh nào, chỉ cắn rang chịu, dùng ý chí đem thiên địa nguyên khi chậm rãi vận hành theo Công pháp của Thiên Ma Cửu Biến.
Đây là một chuyện vô cùng khó khan, rất ít người có thể chịu được loại thống khổ này…
Thời gian chậm rãi trôi qua, thiên địa nguyên khí trong kinh mạch theo hô hấp không ngừng đi động, lúc bắt đầu có chút hỗn loạn, nhưng cuối cùng cũng dần trở nên ôn trở lại.
Những lỗ chân long trên người Lý Dật đã có chút mồ hôi đen sì chảy ra, rất nhanh đã bị những đợt gió hong khô.
Vốn khuôn mặt bởi vì tửu sắc quá độ mà có vài phần tái nhợt, dần dần trở nên trắng nõn như ngọc.
Lúc này nếu ngoại nhân nhìn thấy nhất định sẽ rất kinh ngạc, những điều này đã chứng minh Lý Dật đã đột phá cánh cửa tu luyện đấu khí đầu tiên, cũng là cửa ải khó khăn nhất.
Kinh mạch hắn đã tiếp nhận đầy đủ thiên địa nguyên khí, thiên địa nguyên khí lúc này dưới sự thúc động của Thiên Ma Cửu Biến, lần lượt tẩy tủy kinh mạch của hắn, chỉ cần việc tẩy tủy hoàn tất, như vậy hắn đã có thể tuy luyện đấu khí rồi!
Vù ~
Nguyên khí trôi nổi trong kinh mạch đều đã bị Lý Dật hấp thu vào cơ thể. Một lát sau, hai tròng mắt hắn đột nhiệm bạo mở, trong con ngươi đen tuyền có những tia sáng kỳ dị, không ngừng lóe lên, đên khi những tia sáng hoàn toàn biến mất hắn mới thở ra một hơi, chỉ cảm thấy một cổ lực lượng kỳ dị đang lan tỏa khắp mình…
– Đây là phương pháp tu luyện đấu khí ư? Quả nhiên huyền diệu không gì sánh được, theo tình huống hiện giờ, ta chỉ mới trải qua thiên địa nguyên khí tẩy tủy huyết quản kinh mạch cũng là vượt qua cửa ải đầu tiên, mà thể chất đã cải biến to lớn như vậy sao?
Lý Dật thì thào lẩm bẩm một mình, phảng phất như không thể tin nổi, hắn từ chỗ ngồi chậm rãi đứng lên, tùy ý hướng về phái cái ao nhảy tới.
‘Ùm’ một tiếng, Lý Dật rơi vào trong nước, thế nhưng sau khi bọt nước tan đi lại lộ ra khuôn mặt nở nụ cười nhàn nhạt.
Phương pháp tu luyện đấu khí, quả nhiên huyền diệu, chỉ trải qua một lần tẩy tủy kinh mạch đơn giản đã có thể cải biến cái thân thể phế vật này như thế, vậy sau này chính thức tu hành thì sao?
Lý Dật không tiếp tục nghĩ đến vấn đề này nữa, hắn nhanh chóng trở về tảng đá vừa rồi, lần thứ hai khoanh chân ngồi xuống, trước mặt làm một cái thủ ấn kỳ dị, theo nhịp hô hấp của hắn, Công pháp Thiên Ma Cửu Biến trong cơ thể lại bắt đầu vận hành….<br