Đấu Thần

Chương 2: Thế giới đấu khí


Một đạo kiếm quang giống như thiểm điện chém tới, trên thân kiếm mơ hồ còn có một cổ khí tức thanh sắc, cuồn cuộn mãnh liệt.

Người cầm kiếm thoạt nhìn là một nam tử hai mươi tuổi, trên người hắn mặc một bộ trường bào trắng như tuyết, không nhiễm chút bụi, trên mặt xem như có vài phần tuấn tú, nhưng lúc này khuôn mặt tuấn mỹ lại tràn ngập sát cơ.

Thấy một màn như vậy, trong lòng Lý Dật bỗng nhiên xuất hiện mấy danh tự: đấu khí! Đối phương không ngờ lại sử dụng đấu khí!

Loại suy nghĩ này bỗng nhiên xuất hiện, hiển nhiên là đối với ‘Lý Dật’ trước kia vổ cùng quen thuộc.

Chỉ có điều, trong nháy mắt, lúc đạo kiếm quang bổ đến trước mặt Lý Dật thì hắn đã nhanh chóng tránh ra, thế nhưng dưới chân lại không có lấy một điểm khí lực, kỳ lạ là trong lòng hắn ngay một chút sợ hãi cũng không có, trái lại vẫn nghĩ đến: Đây… rốt cuộc là thế giới gì a!.

Đinh~~~

Đột nhiên, một đạo kiếm quang từ bên cạnh Lý Dật phóng tới, bên trên bao trùm một cổ khí tức hồng sắc, hai kiếm giữa không trung va chạm cùng nhau, phát ra từng trận hỏa quang mãnh liệt.

Không ngờ kiếm của gã áo trắng kia lại bị bức lui vài phần, thân hình của hắn nhanh chóng hạ xuống đất, khí tức thanh sắc trên trường kiếm lại càng đậm. Mặc dù lúc này sát khí trên mặt hắn đã phai nhạt vài phần, chỉ có điều vẫn chăm chú nhìn vào Lý Dật, quả thật khiến người khác khiếp sợ.

Vài hắc y nhân nhanh chóng đáp xuống bên cạnh Lý Dật, vô tình đem Lý Dật bảo vệ bên trong, người cầm đầu, vừa rồi một kiếm bức gã áo trắng thối lui, hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói:

– Mạc Thanh, đừng tưởng rằng ngươi là Tam Tinh Đấu Sư thì có thể muốn làm gì thì làm, muốn động đến Thiếu gia nhà ta, ngươi còn phải hỏi xem kiếm trong tay ta có nguyện ý không đã.

Gã áo trắng tên là Mạc Thanh vẻ mặt tức giận, nhìn chằm chằm mấy người bọn họ, khẽ quát:

– Lý Nguyên, người khác sợ Vạn Triều Lý Gia các ngươi, nhưng Mạc Thanh chúng ta lại không sợ! Đừng tưởng rằng bằng vào Lý gia, các ngươi có thể một tay che trời! tên hỗn đản Lý Dật dám hạ thủ tiểu thư nhà ta, như vậy hậu quả như thế nào, chính bản thân hắn rõ ràng nhất!

Người gọi là Lý Nguyên kia vẫn bất động, thanh sắc quay đầu nhìn thoáng qua, ánh mắt rơi trên người thiếu nữ còn hôn mê, khóe miệng hiện lên một tia cười nhạt, thoáng lóe lên một tia lãnh ý, ngoài trừ Lý Dật ở phía sau, không còn ai nhìn thấy.

Lý Nguyên ngoảnh đầu lại khẽ gật, ý bảo hắn lùi ra phía sau, lúc này mới quay đầu lại cười ha hả nói:

– Hay! Hay lắm! Mạc Thanh, Mạc tiểu thư nhà các ngươi câu dẫn Thiếu gia nhà chúng ta, bây giờ thành công rồi. Trước hết mời tiểu thư nhà người trở về, ta sẽ báo cáo Gia chủ, đến lúc đó rốt cuộc phải xử lý như thế nào, Lý Gia chúng ta sẽ để Mạc Gia các ngươi chịu trách nhiệm.

Mạc Thanh biến sắc, phẫn nộ quát:

– Vô sỉ!

Nói xong, ngón chân hắn điểm mạnh, cả người vọt tới, đồng thời thanh sắc đấu khí trên tay bạo tăng, mơ hồ tạo thành một con vật màu xanh…

– Xà Văn Kiếm!

Đấu khí nhất thời giống như một con rắn hướng đến Lý Nguyên chạy tới, chiếc lưỡi thụt ra thụt vào, miệng rắn mở lớn, dường như muốn đem tất cả mọi người nuốt chửng.

Thấy một kiếm này, Lý Nguyên chỉ cười lạnh, trầm giọng nói:

– Mạc Thanh, ngươi chẳng lẽ cho rằng chỉ mình ngươi là Đấu Sư thôi sao!

Dù vẫn đang nói chuyện, nhưng trường kiếm trong tay Lý Nguyên đã có chút rung động, từng đạo hồng sắc đấu khí giống như hỏa diễm phát ra…

– Hỏa Liên Trảm!

Hồng sắc đấu khí mãnh liệt bắn ra, hướng về phía thanh xà được hình thành từ thanh sắc đấu khí nghênh đón.

Ầm~~~

Một tiếng nổ vang dội, hai luồng đấu khí cùng lúc va chạm, gần như nổ tung cùng một lúc.

Những hắc y nhân đi theo Lý Nguyên thấy cuộc va chạm vừa rồi sắc mặt đều biến đổi, cấp tốc chắn trước mặt Lý Dật.

Một cỗ lực lượng trùng kích mãnh liệt xoắn tới, thế nhưng đến trước mặt mấy người hắc y nhân thì đã bị chặn đứng lại.

Mà hai người Mạc Thanh, Lý Nguyên tại đương trường đều bị chấn lui cách xa nhau, tuy là như vậy, nhưng sắc mặt hai người mơ hồ đều có chút chật vật, không còn thoải mái như trước nữa.

Mạc Thanh nhìn Lý Nguyên chằm chằm nói:

– Ngươi đã thăng cấp lúc nào, vì sao ta lại không biết?

Lý Nguyên thản nhiên nói:

– Ta thăng cấp lúc nào không quan trọng, vấn đề là ngươi đã thua, bây giờ phải làm sao đây?

Trên mặt Mạc Thanh hiện lên một tia âm độc, vẫn điền nhiên nói:

– Dù ta thua, thế nhưng muốn đánh bại ta, ngươi chắc chắn cũng sẽ phải trả giá đắt.

Nói đến đây, cỗ thanh sắc đấu khí lần thứ hai lại xuất hiện trên trường kiếm của Mạc Thanh, bất quá so với vừa rồi, rõ ràng đã âm u hơn vài phần.

Lý Nguyên thở dài một hơi nói:

– Cần gì phải như vậy, không bằng trước tiên ngươi đưa Mạc tiểu thư trở về, chỉ cần biết tiếp theo nên làm thế nào, ta nghĩ Gia chủ nhất định sẽ cho Mạc Gia các ngươi một cái công đạo.

– Công đạo?

Sắc mặt Mạc Thanh thay đổi, ánh mắt âm lãnh lại rơi trên người Lý Dật, giọng đầy căm hận nói:

– Được! Ta muốn xem xem Lý Gia các ngươi có thể xuất ra cái công đạo gì?

Dứt lời, hắn không thèm liếc mắt nhìn Lý Nguyên lấy một cái, mà nhanh chóng đến bên người thiếu nữ kia, một tay ôm nàng vào lòng, sau đó thân hình mới hướng về bên ngoài sơn cốc lao đi.

Lý Nguyên nhìn bóng dáng Mạc Thanh rời đi mới quay đầu lại nhìn Lý Dật, cười một tiếng nói:

– Thiếu gia, bọn ta đều biết ngươi tham hoa háo sắc. chỉ vậy cũng không sao, nhưng tại sao người lại đánh chủ ý với Mạc tiểu thư? Gia chủ ngàn lần nhắc nhở, vạn lần không thể làm như vậy, tại sao Thiếu gia lại…

Lý Dật lúc này cũng không biết trả lời thế nào mới tốt, vừa định mở miệng, thế nhưng còn chưa kịp nói gì thì cả người đã ngã về phía sau…

– Thiếu gia! Thiếu gia!

oOo

Cũng không biết trải qua bao lâu, Lý Dật lần thứ hai tỉnh dậy, lúc này hắn không còn cảm thấy toàn thân đau đớn nữa. Hắn chỉ cảm thấy bản thân minh mẫn vô cùng, có thể nói là ký ức của Lý Dật kia đã cùng bản thân hắn dung hợp lại cùng một chỗ. Lý Dật đối với Đại lục Đấu Thần đã có vài phần lý giải.

Đại lục Đấu Thần, đây là một thế giới trong truyền thuyết.

Trên thế giới này, không có ma pháp huyễn lệ vô song, mà chỉ có duy nhất một thứ làm chủ – đó là đấu khí!

Trên mảnh đại lục này, mấy nghìn năm qua, dưới sự nỗ lực của vô số người, đấu khí đã phát triển đến trạng thái đỉnh phong. Bất kể là cường giả của quốc gia nào, bất kể là chiến tranh hay quyết đấu, tất cả đều dùng đấu khí. Có thể nói tầm quan trọng của đấu khí trong thế giới này là không thể thay thế được.

Đương nhiên, bởi vì đấu khí phát triển mạnh mẽ, phương pháp tu luyện đấu khí trên Đại lục Đấu Thần cũng có nhiều vô số, mặc kệ là phương pháp tu hành nhiều hay ít, đều dựa vào Công pháp mạnh hay yếu, được chia làm bốn tầng Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ. Mà mỗi tầng của công pháp cũng được chia làm 3 cấp: thượng, trung, hạ.

Bởi vậy, pháp môn tu luyện đấu khí trên Đại lục Đấu Thần cũng bị chia thành 12 giai đoạn. Tất nhiên, dưới điều kiện thiên phú nganh nhau, Công pháp tu luyện càng cao thì thành tựu càng cao hơn.

Mà cùng tồn tại song song với Công pháp là Đấu kỹ.

Nếu như nói, tu hành Công phpas là cơ sở của Đấu khí, như vậy thì Đấu kỹ chính là đem đấu khi phát huy bằng kỹ năng đặc thù. Cũng giống như Công pháp, cấp bậc Đấu kỹ cũng chia làm 12 giai đoạn, hơn nữa, Đấu kỹ cấp bậc càng cao, uy lực lại càng cường đại.

Hiện nay, Công pháp và Đấu kỹ cao cấp trên Đại lục Đấu Thần là vô cùng hiếm hoi.

Công pháp và Đấu kỹ Huyền Vũ có thể xem như không tồi, lưu truyền trong dân gian rộng rãi, thế nhưng Công pháp và Đấu kỹ cấp Chu Tước thì chỉ có một số gia tộc có thực lực hoặc các bang phái mới có. Đến Công pháp và Đấu kỹ cấp bậc Bạch Hổ, loại như vậy thì chỉ có những gia tộc truyền thuyền mấy nghìn năm hoặc là Hoàng thất đế quốc, tông phái thực lực hùng hậu mới đoạt được. Về phần Công pháp và Đấu kỹ Thanh Long, dường như chỉ tồn tại trong truyền thuyết, không ai biết dưới loại cơ duyên nào mới có người may mắn đoạt được Công pháp và Đấu kỹ Thanh Long…

Đương nhiên, lúc tu hành Công pháp và Đấu kỹ, người cũng phân thành cao thấp, mạnh yếu, phân chia độ mạnh yếu của người tu luyện, Đại lục Đấu Thần thời viễn cổ cũng truyền lại phương pháp phân đoạn.

Có người nói tu luyện đấu khí lúc ban đầu thì gọi là Đấu giả, lần lượt tiếp theo là Đấu Sư, Đấu Vương, Đấu Hoàng, Đấu Tôn và Đấu Thánh.

Có người nói, chỉ cần đạt đến cấp bậc Đấu Vương, như vậy đã có thể trở thành cường giả một phương rồi.

Mà nếu có thể tu luyện đến cấp bậc Đấu Hoàng, như vậy các gia tộc truyền thừa và Hoàng thất tuyệt đối không dám xem nhẹ nửa phần.

Đương nhiên, ngoài những điều đó, ở Đại lục Đấu Thần, còn lưu lại một truyền thuyết xa xưa. Đó chính là người nào có thể tu luyện đến cấp bậc Đấu Thánh, như vậy không những có thể dời núi lấp bể, còn có thọ mệnh vô hạn. Mà đạt đến cấp bậc đó, có người nói còn có thể đạt đến cảnh giới trong truyền thuyết – Đấu Thần.

Tới cấp bậc đó, trong mắt người thường không chỉ là cường giả được mộ vô hạn, mà là, đã trở thành tồn tại của Thần.

Trên Đại lục Đấu Thần, tất nhiên cũng có tín ngưỡng tôn giáo giống như của Lý Dật kiếp trước. Thế lực tôn giáo trải rộng khắp đại lục, tuy nhiên được thay thế bằng Đấu Thần Điện. Đấu Thần Điện tất nhiên là cung phụng những cường giả trở thành Đấu Thần trong lịch sử.

Thậm chí, còn có người nói, gia tộc truyền thừa mấy ngàn năm, Hoàng thất… đều là những cường giả được xưng là Thần lưu lại truyền thừa, thế nhưng sự thực rốt cuộc như thế nào thì ai có thể biết được?

Nói chung, đây là một đại lục tràn ngập kỳ tích, chỉ cần ngươi đủ mạnh, như vậy, mọi chuyện đều có thể đạt được.

Mạnh hiếp yếu! Cường giả vi tôn! Đây là quy luật tối cao của Đại lục Đấu Thần!<br

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.