Đan tông ở phía Đông của Mộc thần giới đó là điều tất cả mọi người đều biết. Nhưng nếu không có người hướng dẫn thì lại không thể tìm được vị trí của Đan tông. Trong bao nhiêu năm qua, người muốn bái vào Đan tông có vô số nhưng ngoại trừ việc Đan tông tuyển chọn đệ tử ra, không một ngời nào có thể tìm được vị trí cụ thể của Đan tông. Mà ở Mộc Thần giới, mảnh đất Cấm Lục hoàn toàn khác với Cửu U giới, nó nằm ở cực Đông.
Bao nhiêu năm qua, người đi vào vùng đất Cấm Lục có nhiều nhưng chưa có người nào đi ra. Điều này khiến cho mảnh đất Cấm Lục ở Mộc Thần giới là một cấm địa khủng bố. Cho dù là cao thủ của các thế lực lớn cũng không bao giờ nghĩ tới việc đi vào đó.
Mảnh đất Cấm Lục được hình thành như thế nào đối với cả Ngũ Hành giới và Vô Thượng giới đều là một dấu hỏi, không một ai có được câu trả lời chính xác. Mà mảnh đất Cấm Lục của Mộc Thần giới lại ở cực đông, điều này khiến cho những người muốn tím Đan tông ở đó không dám xâm nhập. Một khi đi vào đó chẳng khác nào đối diện với cái chết.
Thành Đan Linh và Đan tông cách nhau gần ngàn dặm. Dưới sự hướng dẫn của Luyện Trọng Tử, chưa tới một canh giờ, bọn họ đã tới nơi.
Luyện Trọng Tử đứng ở đó nhìn về phía trước, nói:
– Lưu lão đệ! Nơi đây là vị trí của Đan tông.
Gương mặt của Luyện Trọng Tử có một sự thản nhiên và kiêu ngạo. Ảo trận của Đan tông cho dù là cường giả Đạo Thánh, Cương thánh cũng không thể phát hiện. Luyện Trọng Tử nói ra như vậy cũng là muốn thử Lôi Cương.
Lôi Cương thản nhiên nhìn phía trước. Quả thật hắn có thể cảm nhận được ở đó có một cái trận pháp có điều không thể nhìn được rõ bên trong. Hắn liền nói ngay:
– Đan tông đúng là đại phái từ thời viễn cổ. Chỉ cần một cái trận pháp cũng đủ khiến cho ta cảm nhận được nhưng không thể thấy rõ.
Một câu nói của Lôi Cương đã chỉ rõ tình hình khiến cho Luyện Trọng Tử, Đan Tông Tử và hai người đệ tử sửng sốt. “Hắn có thể cảm nhận được? ” Cao thủ đạo thánh, cương thánh thiên giai tới cầu gặp Đan tông không phải là ít, nhưng cũng không thể nhận ra được lấy một chút. Cả ảo trận chẳng khác gì do trời sinh ra, nếu như không có đệ tử Đan tông hướng dẫn thì không thể tìm được. Luyện Trọng Tử nhìn Lôi Cương đầy thâm ý mà nói: T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m
– Không biết thực lực của Lưu lão đệ tới mức độ nao? Lão ca không thể nào nhìn thấu.
Lôi Cương cười nhạt một tiếng rồi nhìn Luyện Trọng Tử mà nói:
– Do pháp quyết tu luyện của tại hạ có chút đặc biệt. Có điều, đối mặt với cường giả Đạo Thần, cương thần bình thường tại hạ cũng có sức đánh một trận. – Lôi Cương nói như vậy là cũng có dụng ý của bản thân. Hắn cần mượn đan tông để luyện chế tiên đan cấp chín. Nếu như không hé lộ lá bài chưa lật thì có lẽ muốn Đan tông luyện chế cho tiên đan cấp chín chẳng khác nào chuyện mơ mộng hão huyền. Dù sao thì luyện chế tiên đan cấp chín chỉ sợ Luyện Trọng tử không có đủ năng lực.
Gương mặt của Luyện Trọng Tử run rẩy, còn ánh mắt của Đan tông tử thì nóng chảy. Còn hai tên đệ tử nhìn Lôi Cương với ánh kinh hãi và kính sợ.
Lời nói của Lôi Cương rất mơ hồ khiến cho cho người ta không thể biết rõ tu vi của hắn. Mặc dù hắn không nói thẳng mình là cường giả Cương Thần, Đạo Thần nhưng cái câu “đối mặt với cường giả Cương Thần Đạo thần cũng có sức đánh một trận” khiến cho Luyện Trọng Tử cơ bản quy thực lực của hắn về với cường giả Đạo Thần, cương thần. Dù sao, Đạo thánh và Đạo thần có một sự cách biệt một trời một vực. Cho dù là cường giả Giả Thần đối mặt với cường giả Đạo Thần cũng chỉ có một con đường chết.
Lúc này, đối với thực lực của mình, Lôi Cương cũng không cách nào biết được. Nhưng hắn chắc rằng cho dù đối mặt với Thiết Kiếm vương cũng có sức đánh một trận. Cho dù không địch lại được nhưng Thiết Kiếm vương cũng không thể lấy được mạng hắn.
– Ha ha! Lưu lão đệ! Mời. – Luyện Trọng Tử cũng không hỏi nhiều, vung tay phải lên. Một lốc xoáy xuất hiện, Luyện Trọng Tử giơ tay phải ra mời Lôi Cương đi trước. Sau khi hắn nói ra thực lực của mình đủ khiến cho Luyện Trọng Tử có chút kính sợ.
Lôi Cương cũng chẳng hề khách khí đi vào trong lốc xoáy. Hắn chỉ cảm thấy khung cảnh trước mặt thay đổi. Vừa híp mắt, Lôi Cương ngây người nhìn ngọn núi khổng lồ xuyên lên tới tận mây. Hắn có thể cảm nhận được thực lực của Đan tông. Chỉ cần với số lượng cường giả Đạo thánh, Cương thánh cũng không dưới năm mươi người.
Chỉnh thể của Đan tông tương đương với tầng thứ tư của Khí tháp. Vị trí của Đan tông được đặt ở phía trước ngọn núi. Ngọn núi được Đan tông chia ra thành mấy tầng, từ xa có thể thấy thấp thoáng một vài đệ tử đang ngồi tu luyện trước cửa phòng. Một con đường lớn giống như một con rồng đang quấn quanh ngọn núi hiện ra trước mắt.
Thấy Lôi Cương nhìn chằm chằm ngọn núi lớn trước mặt, Luyện Trọng tử hơi kiêu ngạo, nói:
– Lưu lão đệ! Ngọn núi này là nơi cao nhất bên cạnh mảnh đất Cấm Lục. Từ thời thượng cổ nó được tiền bối của Đan tông chúng ta để ý, mới lập tông ở đây cho tới tận ngày hôm nay.
Lôi Cương gật đầu. Từ ngọn núi này, hắn có thể cảm nhận được một bầu linh khí dầy đặc thuộc tính Mộc. Hơn nữa lại còn có cả linh linh khí thuộc tính Hỏa tinh khiết. Có lẽ đây là ngọn núi ít ỏi có được linh mạch với hai loại thuộc tính, hơn nữa lại còn là linh mạch hệ Mộc và hệ Hỏa. Nếu không thì tiền bối của Đan tông cũng không để mắt tới đây.
– Đan tông tử! Ngươi dẫn hai người họ đi trước. Còn về chuyện của ngơi, ta sẽ nói với sư huynh. – Luyện Trọng Tử liếc mắt nhìn Đan Tông Tử và hai tên đệ tử mà nói. Đan Tông Tử nghe thấy vậy, sắc mặt trở nên kích động. Y nhìn lên ngọn núi mà hốc mắt ươn ướt. Có thể thấy được y rời Đan tông là có nguyên nhân, còn nguyên nhân nào thì chắc là do Đan Tông Tử phạm lỗi gì đó.
Đan Tông Tử dẫn hai tên đệ tử đi khỏi, Luyện Trọng Tử liền nói với Lôi Cương:
– Lưu lão đệ! Ta nghe Đan tông tử nói thì hình như ngươi muốn luyện chế tiên đan cấp chín – Thổ Linh đan?
Lôi Cương gật đầu, nhìn Luyện Trọng Tử chằm chằm, trong lòng suy nghĩ việc luyện chế Thổ Linh đan ký thác toàn bộ vào Đan tông. Nếu như cả Đan tông cũng không thể luyện chế được thì có lẽ trong cả Ngũ hành giới không có người nào có thể. Lúc này, Lôi Cương cũng đi thẳng vào vấn đề:
– Luyện lão ca! Không biết ngươi có thể luyện chế dược Thổ Linh đan cấp chín hay không? Về chuyện tài liệu, ta sẽ tìm kiếm.
Sắc mặt Luyện Trọng Tử có chút xấu hổ, cười nói:
– Lưu lão đệ! Cảm ơn ngươi đã để mắt đến lão ca. Nhưng tiên đan cấp chín ở Đan tông chúng ta không còn mấy người có thể luyện chế.
– Lưu lão đệ! Vừa đi vừa nói chuyện đi. – Luyện Trọng Tử nói một cách chậm rãi, vừa dẫn Lôi Cương đi theo con đường lớn. Lão vừa đi vừa nhíu mày như đang suy nghĩ cái gì đó. Còn Lôi Cương thì lẳng lặng chờ đợi, gương mặt không có chút gì lo lắng. Hắn hiểu rằng Đan tông không thể nào vô duyên vô cớ tốt bụng giúp luyện chế tiên đan cấp chín.
– Lưu lão đệ! Không phải lão ca không muốn giúp ngươi. Nhưng có thể luyện chế được tiên đan cấp chín, Đan tông chúng ta chỉ có ba người. Đó là thái thượng trưởng lão đã lâu không thấy mặt, tông chủ của Đan tông và một vị là đại trưởng lão. Có điều, ba vị trưởng bối đó đã bế quan nhiều năm nay… – Nét mặt của Luyện Trọng Tử không giấu được vẻ suy tư. Ánh mắt nhìn Lôi Cương với một sự bất đắc dĩ.
Lôi Cương cũng không trả lời ngay. Hắn biết, Luyện Trọng Tử còn chưa nói hết.
– Lưu lão đệ! Lão ca sẽ cố gắng đi mời đại trưởng lão xuất quan giúp ngươi luyện đan. Có điều, thành công mời được đại trưởng lão hay không thì lão ca cũng không chắc lắm. Cho nên, Lưu lão đệ cứ chuẩn bị sẵn sàng. – Luyện Trọng Tử nhìn Lôi Cương chăm chằm mà nói. Có điều, khiến cho Luyện Trọng Tử phải thất vọng đó là gương mặt của Lôi Cương vẫn thản nhiên như việc đó chẳng có gì liên quan đến mình. Điều đó càng khiến cho Luyện Trọng Tử thêm bộ phục Lôi Cương.
– Lưu lão đệ! Lão ca xin đi trước thử một chút. Nếu không mời được đại trưởng lão, lão đệ cứ ở Đan tông chúng ta thưởng ngoạn hay là đi cùng với ta? – Luyện Trọng Tử trầm ngâm một lát rồi nói.
Lôi Cương lắc đầu, nói:
– Lão ca! Ta sẽ yên lặng chờ tin tốt của lão ca. Trước tiên, ta muốn đi dạo ở Đan tông một chút, không có gì đáng ngại chứ?
– Ha ha! Lưu lão đệ cứ coi Đan tông như nhà của mình đi. Nếu Lưu lão đệ thấy mệt thì cứ lên núi nghỉ ngơi, lão ca đi trước một bước. – Luyện Trọng Tử nói xong liền bay lên đỉnh núi.
Lôi Cương nhìn Luyện Trọng Tử bay đi, cảm xúc đối với lão lại tốt hơn. Có thể yên tâm để cho hắn đi dạo ở Đan tông khiến cho Lôi Cương vui mừng. Thực ra, Luyện Trọng Tử cơ bản cũng nghĩ để Lôi Cương đi dạo ở trong tông hơi không ổn. Nhưng sau khi biết được tu vi của Lôi Cương, Luyện Trọng Tử biết rằng nếu Lôi Cương muốn làm gì ở đây thì không mấy người có thể ngăn cản. Còn vốn lão cũng muốn mượn sức của Lôi Cương. Dù sao thì nhiều tài dễ gây đến vạ, cho dù thực lực của Đan tông rất mạnh nhưng cũng không chắc ngày nào đó mấy thế lực lớn không liên kết tấn công họ. Có thể mượn sức của một cường giả tuyệt đỉnh với Đan tông chỉ có lợi mà không có hại.
Ánh mắt của Lôi Cương nhìn về phía trước rồi nhanh chóng tản thần thức. Nghe Luyện Hư nói thì Đan Thần tới Mộc Thần giới, nói là tới Đan tông bái sư. Không biết, gã đã trở thành đệ tử của Đan tông hay chưa?