Thể Tôn

Chương 332: Cục diện kỳ lạ


Nhóm Lôi Cương đột nhiên hóa thành to lớn tuy rằng chỉ trong chớp mắt nhưng khiến những tu luyện giả vây xem kinh hãi. Ngay cả ánh mắt Đồng Sư cũng đầy vẻ khiếp sợ, khuôn mặt ba vị thống lĩnh cũng hiện lên vẻ ngây ngốc. Ba người nhìn nhau, trong mắt tràn đầy khiếp sợ.

“A… Là ta hoa mắt chăng? Cương Ma này không phải là người a?” Nữ tử áo đen mặt trắng bệch, khiếp sợ nói.

“Không sai, xem ra hắn đã là cao thủ ở mức nhất định. Không biết tiểu tử này còn có thể gây cho lão phu những kinh hỉ nào nữa đây? Đã bao nhiêu năm, chỉ có tiểu tử này khiến lão phu thuận mắt a” Bạch Phát Lão Giả vui tươi hớn hở cười, thưởng thức.

Đôi mắt đẹp của nữ tử áo đen cùng nữ tử áo trắng co rụt lại, lộ ra một phần kinh ngạc.

Ở cùng lão giả mấy năm nay, lần đầu tiên hai người nghe lão giả tán thưởng một người.

Dần dần sắc mặt tên cường giả Cương Tiên kia nghiêm trọng. Lúc Lôi Cương biến mất, thần thức của hắn không thể nào bắt được khí tức của Lôi Cương? Còn lại vài tên Cương Tiên, Đạo Tiên đều cảm nhận được sự quái dị, Cương Ma này đã biến mất một lúc, nhưng không ai cảm nhận được khí tức của hắn, lẽ nào hắn đã ra khỏi kết giới?

Đúng lúc này, kết giới bao phủ trận tỷ thí đột nhiên rung chuyển, chấn động dữ dội như hồ nước tĩnh lặng đột nhiên bị một khối đá rơi xuống rúng động. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL

Chuyện gì xảy ra? Đám Cương Tiên nhìn quanh bốn phía, bỗng nhiên, trong hư không một thanh kiếm đen to lớn, dài đến mười trượng xuất hiện. Trong không gian, linh khí cuộn trào mãnh liệt, vô cùng cuồng bạo. Mọi người còn đang khiếp sợ, hắc kiếm đã chém tới đám Cương Tiên phía dưới. Tên Cương Tiên tấn công Lôi Cương càng kinh hãi, bởi từ thanh cự kiếm ngầm mang theo khí thế, tập trung vào hắn. Không để cho tên Cương Tiên này né tránh, thanh kiếm đen như tia sét, tấn công dữ dội. Mà ở chuôi kiếm một người to lớn hiện lên.

Hai bàn tay to lớn nắm chuôi kiếm, hướng phía Cương Tiên chém xuống.

“Cương Ma!!” Rất nhiều tên Tán Tu hít một hơi, hai mắt rực cháy, nhìn chằm chằm Lôi Cương đang hiện thân trên không trung.

Tên Cương Tiên này vừa sợ vừa giận, trường kiếm trong tay tỏa ra ánh sáng mờ, bắn về phía thanh kiếm đen to lớn.

“Ầm…” Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên trong hư không. Kết giới bao phủ phát ra tiếng chấn động “vù vù”, như sắp vỡ ra.

Mà lúc này, tên Cương Tiên kia hừ lạnh một tiếng, trong tay lần nữa xuất ra một đạo kiếm tiên, thân hình nhanh chóng di chuyển về phía không trung. Dường như lúc trước cái chuôi kiếm đen này phát ra khí thế mạnh mẽ khiến hắn kinh hãi không ngừng, giờ lại khiến hắn cảm thấy xấu hổ và giận dữ, hận không thể dồn Lôi Cương vào chỗ chết. Thế nhưng còn chưa chờ tên Cương Tiên này bay đến hư không, chuôi kiếm đen khổng lồ đã phá tan đợt tấn công từ kiếm tiên của hắn. Đòn tấn công thứ nhất vừa chấm dứt, đòn thứ hai lần nữa tấn công về phía tên Cương Tiên, đòn thế uy mãnh khiến tên Cương Tiên nội tâm kinh hãi, cả người hắn khí thế bạo phát. Thanh tiên khí trong tay hắn tỏa ánh sáng ra bốn phía, một kiếm nghênh tới đánh hắc kiếm.

“Rầm rầm…” Một tiếng nổ như sấm sét giữa trời quang phát ra. Tên Cương Tiên bị đẩy lui mấy chục thước mới có thể dừng lại trên không trung, sắc mặt u ám bất định, ánh mắt kinh hãi nhìn người khổng lồ phía trước.

Cốt giáp cao tới một trượng, cầm trong tay một thanh kiếm đen to lớn, toàn thân tỏa ra mùi máu tanh nồng nặc lơ lửng trên không. Đôi mắt dưới cốt giáp nhìn chăm chú vào tên Cương Tiên, nếu có người nhìn kỹ, tất nhiên sẽ phát hiện, lúc này hai mắt Lôi Cương không nhìn vào bất cứ thứ gì, dường như chìm vào hư vô.

Lôi Cương cầm trong tay hư kiếm hướng về phía tên Cương Tiên, đạp khoảng không đi tới.

Lão nhân có mái tóc đỏ ánh mắt nghiêm trọng, tuy rằng lúc này Lôi Cương tỏa ra khí tức khiến lão cũng phải kinh hãi, thế nhưng tiểu tử này chỉ là cương hoàng địa giai a, cho dù là khí thế cường đại, làm sao có thể là cao thủ của Cương Tiên? Lập tức, lão giả tóc đỏ cao giọng quát: “Cương Ma, dừng lại, người không phải là đối thủ của hắn.”

Lôi Cương không để vào tai lời lão nói, như trước từng bước một tiến về phía tên Cương Tiên.

Lão giả tóc đỏ thấy Lôi Cương không đếm xỉa đến lời mình nói, không khỏi nhíu mày, cũng không nói gì. Lão liền thối lui đến sát lề của kết giới, nhìn Lôi Cương. Cường giả còn lại vẫn chưa nhúng tay vào, nổi trong không trung chăm chú nhìn tất cả.

“Ngu xuẩn!!” Diệc Lãnh đột nhiên nói, đứng lên, định đi ngăn cản.

“Chờ một chút, tiểu tử này giờ như đã chìm vào trong cảnh giới. Không nên ngăn cản hắn” Đồng Sư thấy Diệc Lãnh đứng lên, trầm giọng nói, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Lôi Cương, thầm chờ đợi.

Tên cường giả Cương Tiên Địa Linh tông vẻ mặt dữ tợn, hắn thân là cao thủ tinh anh của Địa Linh tông, mà lúc này lại bị một tiểu tử cương hoàng khiêu chiến? Tên cường giả lòng đầy lửa giận, tay phải cầm kiếm, phẫn nộ tiến về phía Lôi Cương. Hai người đạp khoảng không đi đến, thân ảnh thật lớn của Lôi Cương trở thành đối tượng cho hàng vạn người quan sát. Nhìn thấy Lôi Cương khiêu khích cường giả Cương Tiên, mọi người có chút coi thường, có lẽ có người nói Lôi Cương ngông cuồng, cũng có người kích động, có người chờ mong. Lôi Cương đã cho bọn họ nhiều kinh ngạc, lúc này, bọn họ mong chờ hắn lại mang đến những kinh ngạc tiếp nữa.

Khí thế của tên Cương Tiên đã bao phủ nửa bầu trời phía sau hắn, trên mặt hiện nụ cười ác độc, kiếm tiên trong tay phát sáng chói mắt, một đòn mạnh mẽ phát ra với sức mạnh giống như trước.

Ngay lúc hai người sắp va chạm vào nhau, thân thể cao lớn của Lôi Cương đột nhiên dừng lại, hư kiếm trong tay từ từ vung vẩy, từng chiêu từng thức ẩn chứa tiếng hổ gầm long ngâm.

“Ầm…” Tên Cương Tiên nhe nanh cười một tiếng, kiếm tiên trong tay hắn cùng hư kiếm trong tay Lôi Cương va chạm. Hắn đã nghĩ một kiếm này đủ để đánh bay tiểu tử quái dị này. Thế nhưng ánh mắt tên Cương Tiên này đột nhiên ngưng lại, cường lực góp lại dường như không có chút tác động nào đối với tiểu tử này. Hơn nữa, một kiếm va chạm với thanh kiếm đen khổng lồ dường như đánh vào biển rộng, chứ không phải là kim loại.

Chuyện gì đang xảy ra? Tên Cương Tiên khiếp sợ nghĩ. Trong cơ thể hắn, cương khí cuồn cuộn tuôn trào mãnh liệt, tụ tập trong kiếm tiên, một kích lần nữa không tác dụng. Không có bất kỳ phản ứng? Thậm chí cũng không đẩy lùi được hắn? Đòn tấn công không tác dụng là chuyện gì xảy ra? Một đòn mạnh như vậy, cho dù là phòng ngự mạnh mẽ, cũng không thể chịu nổi a. Tên Cương Tiên nhanh chóng suy nghĩ.

“Bang bang…” Đòn tấn công của tên Cương Tiên càng lúc càng nhanh, cùng với cộng hưởng, chỉ thấy một đạo huyễn ảnh không ngừng tấn công Lôi Cương. Mà thân thể cao lớn của Lôi Cương không thối lui một chút nào, trái lại bức lui tên Cương Tiên.

Trong đám người có một lão giả ánh mắt lạnh lùng, nghiêm nghị nhìn hư ảnh tấn công Lôi Cương, thầm nổi giận mắng: “Thổ Trọng rốt cuộc đang làm gì??”

Rất nhiều Tán Tu cũng kinh ngạc, thực lực của tên Cương Tiên này cho dù không còn nữa cũng sẽ không tới mức càng đánh càng lui về sau a? Lẽ nào hắn không đem hết toàn lực?

“A?” Ánh mắt Đồng Sư chấn động, kinh ngạc cất tiếng.

Mà lão giả áo trắng chậm rãi ngồi dậy, ánh mắt nghi hoặc cùng khiếp sợ, nhìn chằm chằm Lôi Cương to lớn, khàn khàn giọng nói: “Đây là…”

Lúc mọi người còn đang đoán định chuyện gì xảy ra, Thổ Trọng gần như thổ huyết, ngày hôm nay rốt cuộc là như thế nào? Đòn tấn công của hắn đối với người kia không tạo được bất kỳ sự uy hiếp nào? Bỗng nhiên, Thổ Trọng phát hiện hắn đã không còn chủ động tấn công, mà là bị ép chống đỡ, cự kiếm đen mỗi chiêu mỗi thức đều khiến hắn không cách nào né tránh, hắn vừa sợ vừa giận.

“Bang bang…” Âm thanh càng lúc càng nhanh, Thổ Trọng sử dụng hết lực đạo toàn thân chống đỡ. Dần dần, hắn cảm nhận được điểm kỳ dị, mỗi một kiếm hạ xuống, hắn cảm nhận được uy lực càng lớn. Lúc trước uy lực hầu như không có được là bao, mà lúc này một kiếm lại một kiếm càng lúc càng thấy rõ uy lực của nó.

Thổ Trọng muốn dừng lại, thế nhưng lại không dừng lại được. Lúc này hắn đã không thể điều khiển được hành động của bản thân, mỗi động tác đều là tự nhiên, căn bản là không có thời gian né tránh. Nếu như hắn không chống đỡ, sợ rằng sẽ nguy hiểm đến tính mạng..

Dần dần, trong kết giới, tám gã Cương Tiên, Đạo Tiên khác cũng đã nhận ra điểm quỷ dị, ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm Thổ Trọng đang bị bức lui liên tục. Bọn họ có thể cảm nhận được đòn tấn công của hắn đáng sợ cỡ nào, thế nhưng rơi vào thanh kiếm đen của Cương Ma, đòn tấn công dường như không có chút lực nào vậy.

Đây là chuyện gì?

Lôi Cương ở trong cốt giáp hai mắt vô hồn. Lúc này hắn chìm đắm trong hư vô, quơ hư kiếm chỉ là dựa theo sự hồi tưởng lại quá trình ở cột đá.

“Thức thứ bảy…” Thổ Trọng đột nhiên nghe được một tiếng nói như có như không từ trên người khổng lồ truyền ra. Hắn vạn phần khiếp sợ, đây là kỹ thuật gì? Thức thứ bảy đã bức hắn đến nông nỗi này?

Khi Thổ Trọng thối lui đến kết giới sát biên giới, thân thể Lôi Cương vẫn như trước, không dừng lại, tấn công càng lúc càng nhanh, khiến Thổ Trọng cảm nhận được áp lực rõ ràng. Lúc này, Thổ Trọng dường như không phải đang đối mặt với một người mà là một sức mạnh tương đương với biển cả, hoặc là hỗn độn.

Hô hấp của hắn ngày càng gấp gáp. Đạt được Cương Tiên đã mấy vạn năm, Thổ Trọng lần đầu tiên đối diện với một tình huống quỷ dị như vậy. Mỗi một đòn tấn công của người này đều là đòn trí mạng, mà hắn phải chống đỡ. Thế nhưng lực đạo cũng không lớn, dường như chỉ làm một động tác giống nhau, lại có thể khiến hắn cảm thấy bị uy hiếp đến sự sống chết của bản thân.

“Thức thứ mười…” Lúc người này truyền đến những lời này, Thổ Trọng bỗng nhiên cảm thấy thanh kiếm đen ngầm gia tăng sức mạnh, khiến hắn không thể chống đỡ. Lúc này, hai người đã ra kết giới, chiến đấu trên không.

Tình cảnh kỳ quái khiến mọi người nới rộng vòng vây, nhìn trận chiến trên không không có cộng hưởng hay chấn động nào to lớn. Hai người dường như đang luận bàn chiêu thức chứ không hề vận lực.

Trên tường thành, Đồng Sư cùng lão nhân tóc bạc đã đứng lên, ánh mắt nghiêm trọng mang theo vẻ khiếp sợ nhìn trận chiến trên không.

“Thức thứ mười sáu” Một tiếng quát chợt vang lên. Xiêm y của Thổ Trọng đã biến thành những mảnh nhỏ quàng ở trên người. Lúc nghe được tiếng quát trầm, hắn bỗng nhiên cảm giác được bụng mát lạnh, cự kiếm màu đen đã đâm vào trong cơ thể không biết tự khi nào.

Thổ Trọng không thể tin được ngẩng đầu nhìn người mặc cốt giát cao to quỷ dị. Dường như hắn không tin bản thân đã bị thương nặng. Mà Lôi Cương một kiếm đâm vào cơ thể Thổ Trọng, đột nhiên ngừng động tác, dường như đang suy nghĩ điều gì…

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.