Âm thanh của Thủy Thanh Tuyền vang lên khiến cho Lôi Cương mừng rỡ. Cấm chế kiềm chế tu vi biến mất khiến cho tu vi của hắn đột phá Cương Quân địa giai đạt tới Cương Quân thiên giai. Khôi phục lại tu vi, Lôi Cương cảm thấy vui vẻ. Linh khí thuộc tính Mộc dày đặc trong không khí nhanh chóng tập trung vào đan điền của Lôi Cương.
– Ha ha ha…
Người thần bí cầm Đế ma trong tay cất tiếng cười to, với thanh âm đinh tai nhức óc.
Hơi thở Thủy Thanh Tuyền, U Trường Không, Trường Cốt, Mộc Sầm trong nháy mắt đạt tới đỉnh điểm khiến cho Lôi Cương đang mừng như điên chợt sửng tỉnh, khiếp sợ nhìn bốn người Thủy Thanh Tuyền. Bản thân hắn ngay cả một người cũng không thể nhìn thấy rõ. Vốn ngay cả Ngu Đao có tu vi Cương Đế Hoàng giai hắn vẫn còn có thể nhìn thấy, chẳng lẽ bọn họ…bốn người bọn họ đều có cấp bậc trên Cương Đế? Điều khiến cho Lôi Cương thêm khiếp sợ đó là Thủy Thanh Tuyền. Lúc này, trên thân y tản ra một thứ ánh sáng màu nâu với vẻ cao quý và phóng khoáng.
– Khách khác…
Thủy Thanh Tuyền nhìn người thần bí trên không trung mà phát tiếng cười điên cuồng. Có điều tiếng cười của lão rất trong trẻo cộng với làn da giống như da trẻ con khiến cho dung mạo của Thủy Thanh Tuyền lại càng thêm xinh đẹp.
– Lão ẩu cũng muốn xem lúc này ngươi còn có thể chạy đi đâu. Một tên tiểu tử Cương Hoàng a?
Thủy Thanh Tuyền di động trên không trung, cái áo màu tím rông thùng thình bay phần phật. Lão nhìn chằm chằm người thần bí, gương mặt có nét gì đó tươi cười, ẩn chứa một sự tự tin.
– Khặc..khặc… Cương Tiên địa gia, Cương Đế thiên giai, hai gã Cương Đế địa giai, đúng là một đội hình mạnh đấy.
Người thần bí nhìn mấy người Thủy Thanh Tuyền mà cười to, cũng không hề có chút sợ hãi.
Gương mặt thản nhiên của mấy người Thủy Thanh Tuyền trở nên sững sờ. Chỉ một cái liếc mắt đã nhìn thấu tu vi của mình? Đặc biệt là Thủy Thanh Tuyền, trong lòng càng thêm khiếp sợ. Chẳng lẽ người thần bí này không phải là cường giả Cương Hoàng mà là cường giả Cương Tiên? Còn Lôi Cương lúc này cũng chẳng đáng để cho năm người để ý.
Lôi Cương đứng trong không trung, ánh mắt có sự khiếp sợ nhìn ba người Thủy Thanh Tuyền. Một gã cương Tiên… Một gã Cương Đế thiên giai, hai gã Cương Đế địa giai? Lôi Cương gần như ngưng thở mà không tin được vào những gì mình nghe thấy. Lần đầu tiên, Lôi Cương gặp phải cao thủ có cấp bậc trên Cương Đế, hơn nữa lại còn là một cường giả Cương Tiên.
Cương Tiên trong cả năm giới ngũ hành có lẽ đều là cao thủ hạng nhất. Nhìn nụ cười nhạt của Thủy Thanh Tuyền, Lôi Cương có chút suy nghĩ. Nếu lúc này một trong số họ có ý giết hắn vậy thì bản thân sẽ gặp nguy hiểm. Hơn nữa khiến cho hắn cảm thấy ngạc nhiên hơn đó là người thần bí đó lại biết hắn. “Rốt cuộc thì đó là ai? Vì sao lại biết mình? Chưa nói tu vi lại còn kinh khủng như vậy?”
– Nhưng các ngươi quá coi thường tiên khí cấp chín như Đế Ma.
Người thấn bí hét lớn. Y cầm trong tay thanh kiếm đen mà xoay tròn. Dưới sự chuyển động của người thần bí, linh khí thuộc tính Mộc trong không gian Mộc dường như bị đảo lộn. Thuộc tính linh khí Mộc trong không khí như một con lốc xoáy ập về phía thanh kiếm to màu đen.
– Tiên khí cấp chín? Sao có thể như vậy?
Bốn người Thủy Thanh Tuyền khiếp sợ nhìn nhau. Tiên khí cấp chín trong ngũ hành giới cũng mới chỉ nghe thấy. Có lẽ chỉ trong Vô Thượng giới mới có được nó. Hơn nữa, trong truyền thuyết, tiên khí cấp chín cho dù có được cũng rất khó nhận chủ vậy mà người thần bí này lại có thể vận dụng một cách tự nhiên? Chẳng lẽ là thanh kiếm to màu đen đó đã nhận chủ?
– Không thể như vậy! – Cả bốn người thầm nhủ trong lòng.
Trong lúc cả bốn đang kinh ngạc thì linh khí thuộc tính Mộc dày đặc xung quanh đã tạo thành một vòng xoáy khổng lồ tập trung vào trong thanh kiếm đen.
– Khặc khăc… Đúng là tiên khí của sư tôn năm đó.
Người thần bí chuyển động nhìn linh khí thuộc tính Mộc điên cuồng tập trung vào trong Đế Ma với ánh mắt vui vẻ.
– Ra tay. – Thủy Thanh Tuyền quát khẽ một tiếng. Linh khí trong không gian làm cho họ cảm thấy áp lực. Toàn thân Thủy Thanh Tuyền tản ra ánh sáng màu nâu rực rỡ. Thanh tiên kiếm lão cầm trong tay tản ra ánh sáng chói mắt tấn công về phía người thần bí. Công kích mạnh mẽ giống như sóng to gió lớn khiến cho vòng xoáy linh khí xung quanh bị phá vỡ.
“Hây” Cả ba người U Trường Không cùng hét lớn. Toàn thân họ linh khí thuộc tính Mộc tập trung tới mức cao nhất, ẩn chứa ý nghĩa huyền ảo của hệ Mộc, tập trung tấn công về phía người thần bí. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Khí thế của bốn người Thủy Thanh Tuyền bùng nổ với công kích mạnh mẽ khiến cho không gian gần như dừng lại. Lôi Cương đứng cách đó không xa cảm thấy kinh hãi bởi cương khí và chân khí trong cơ thể hắn hóa thành linh khí thuộc tính Mộc điên cuồng lao về phía bốn người.
– Tại sao lại thế này?
Lôi Cương cảm thấy kinh hãi vội vàng rút lui cho tới vạn thước, cương khí và nội kình trong cơ thể mới dừng lại. Lôi Cương nhìn trận chiến đấu trước mặt liền vội vàng tạo thành một lớp cương khí và nội kình bên ngoài cơ thể. Ngay cả cốt giáp của hắn cũng tản ra bốn loại ánh sáng màu vàng, nâu, tím, xanh. Lôi Cương hít một hơi thật sau vội vàng bố trí Cự Mộc tận. Nhưng chưa để hắn kịp phản ứng, linh khí thuộc tính Mộc từ trận chiến của năm người đã tràn vào trong trận Cự Mộc. Đồng thời ngay lập tức linh khí thuộc tính Mộc tràn vào trong người hắn. Lôi Cương lấy Hư Kiếm nhìn chằm chằm về phía trước. Lúc này, Hư Kiếm tản ra ánh sáng màu nâu ở bên ngoài, những tia điện màu tím bao phủ quanh Hư Kiếm tản ra hơi thở mạnh mẽ.
– Khặc khặc…muốn giết ta, các ngươi phải đánh bại Đế Ma trước đi.
Người thần bí đứng trong không trung còn Đế Ma trôi nổi cách đó không xa hóa thành nhưng thanh kiếm to màu đen, bao phủ bốn người Thủy Thanh Tuyền.
– Ngươi thực sự nghĩ tiên khí cấp chín có thể đánh bại lão ẩu hay sao? Nếu như không có thanh kiếm đó thì ngươi cơ bản chẳng có tư cách chết trong tay lão ẩu đâu tên tiểu tử Cương Hoàng.
Thủy Thanh Tuyền vung kiếm chém rụng một thanh kiếm to màu đen do Đế Ma hóa thành rồi đột nhiên xuất hiện trước mặt người thần bí. Gương mặt lão điểm nụ cười thản nhiên, lạnh lùng nhìn người thần bí mà nói. Không để cho người thần bí kịp phản ứng, Thủy Thanh Tuyền vung tay phải, chém người đó thành hai mảnh. Tốc độ và công kích bất ngờ khiến cho Lôi Cương đứng từ xa không thể nhìn rõ.
Đế ma lơ lửng trong không trung đang liên tục hóa ra những thanh kiếm to màu đen dường như cảm nhận được người thần bí chịu nguy hiểm nên phát ra một tiếng rít rồi biến mất.
Thủy Thanh Tuyền cảm nhận được sự nguy hiểm bao phủ bản thân liền nhíu mày. Thanh kiếm to màu đen không ngờ xuất hiện ngay vị trí người thần bí vừa bị lão chặt đứt ra làm đôi. Khí thế của tiên khí cấp chín tản ra khiến cho Thủy Thanh Tuyền cũng không dám chống chọi, vội vàng rút lui. Lão lạnh lùng nhìn người thần bí đang từ từ khép lại.
– Khặc khặc…
Người thần bí bị Thủy Thanh Tuyền chặt đứt đột nhiên phát tiếng cười âm trầm. Thân thể của y lành lại đột nhiên xuất hiện trước mặt Thủy Thanh Tuyền. Hai mắt của y tản ra một sự dữ tợn.
– Cảm ơn ngươi! Không ngờ có thể giúp ta và Đế Ma hợp thể. Khặc khặc… Hãy cảm nhận tiên khí thượng cổ của Mộc Đế đi. – Người thần bí cất tiếng cười âm trầm. Vô số làn khí màu đen một lần nữa tản ra từ cơ thể của người thần bí. Lôi Cương ở xa cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Lúc này người thần bí tản ra sát vụ so với thanh kiếm màu đen lúc trước lại giống hết nhau.
Hơi thở của người thần bí sau khi dung hợp với Đế Ma đẩy Thủy Thanh Tuyền lui mấy trăm bước. Mà mấy người U Trường Không tái mặt nhìn về phía trước. Lúc này, một thứ hơi thở mạnh mẽ như thái sơn áp đỉnh đè nặng trong lòng họ, cơ bản làm cho họ không dậy nổi ý chí chiến đấu.
Mà sắc mặt của Thủy Thanh Tuyền cũng tái nhợt, toàn thân run rẩy.
“Thượng…thượng cổ Mộc Đế tiên khí?”