Trong thạch lâu.
Thạch Nham vẻ mặt kinh hỉ, tinh thần khẽ động lại thử dùng Tinh Nguyên toàn thân đánh sâu vào Huyết Văn giới kia, lập tức phát hiện bên trong Huyết Văn giới lại lần nữa thêm một tầng vách chắn.
Ngẩn người, Thạch Nham rốt cuộc biết Huyết Văn giới này tuyệt đối giống như dị bảo, trong đó thiết lập tầng lớp vách chắn, đằng sau mỗi một tầng vách chắn dường như đều có một thế giới mới.
Hắn lần đầu tiên đánh vào Huyết Văn giới, có được phương pháp tu luyện “Bạo Tẩu”, lúc này lại chiếm được “Sinh Tử Ấn”, Huyết Văn giới giống như một người thầy hiền từ dẫn dắt từng bước, mỗi một giai đoạn đặc biệt đều thiết lập một vách chắn, chỉ có phá tan nó mới có thể nhìn thấy bí mật trong đó.
Cổ quyết tối nghĩa khó hiểu của Sinh Tử Ấn trong đầu, đã khắc sâu vào trong trí nhớ, giống như vũ kỹ “Bạo Tẩu” chỉ cần tâm niệm hắn vừa động, là lập tức có thể lấy ra từng văn tự cổ đại trong ký ức.
Trong lúc nhất thời Thạch Nham cũng khó mà lý giải toàn bộ thấu đáo cổ quyết có liên quan đến Sinh Tử Ấn, hắn chỉ thử cảm ngộ trong chốc lát thì thấy Sinh Tử Ấn này đúng là một loại vũ kỹ thần kỳ có thể vận dụng Võ Hồn thần bí!
Lợi dụng phương pháp vận chuyển của Sinh Tử Ấn, có thể thúc giục ra lực lượng tiêu cực trong huyệt đạo toàn thân, những lực lượng tiêu cực này theo quy luật đặc thù chảy vào cánh tay trái, hình thành “Tử Ấn” có được đặc tính tiêu cực cực mạnh.
Sinh Tử Ấn đồng dạng có thể dùng bí pháp đến thúc dục Tinh Nguyên toàn thân chảy vào tay phải, hình thành một loại thần kỳ khác là “Sinh Ấn”.
Tay trái “Tử Ấn”, tay phải “Sinh Ấn”, hai loại ấn ký trong lúc giao chiến, nếu như có thể dung hợp lại nhau, thì có thể hình thành Sinh Tử Ấn thật sự.
Sinh Tử Ấn dựa vào sự nhiều ít của lực lượng tiêu cực cùng Tinh Nguyên trong cơ thể, mạnh nhất có thể hình thành bảy bảy bốn mươi chín ấn ký.
Bảy ấn ký là nhất trùng thiên, theo cảnh giới cùng Võ Hồn tăng lên, ấn ký do thi triển ra Sinh Tử Ấn hình thành cũng sẽ dần dần tăng nhiều hơn.
Đột phá mỗi nhất trùng thiên, ấn ký hình thành nhiều hơn gấp đôi, thể tích cũng theo đó lớn hơn gấp đôi.
Dựa theo miêu tả trên cổ quyết của Sinh Tử Ấn thì nếu Sinh Tử Ấn đạt tới thất trùng thiên, có thể nháy mắt hình thành bảy bảy bốn mươi chín ấn ký có được lực lượng cuồng mãnh có thể khai sơn liệt địa.
Bốn mươi chín ấn ký cùng nhau đánh ra ngoài, đủ để nháy mắt đánh sập ngọn núi vạn trượng, không gì không phá được!
Nhưng mà, cổ quyết có liên quan đến việc tu luyện Sinh Tử Ấn lại có chút tối nghĩa khó hiểu, không phải có thể lĩnh ngộ hết toàn bộ ngay.
Trước khi không có hoàn toàn hiểu thấu áo nghĩa cổ quyết của Sinh Tử Ấn, Thạch Nham không dám mạo muội tu luyện Sinh Tử Ấn.
Hắn từng có kinh nghiệm tu luyện “Bạo Tẩu”, đối với thần bí vũ kỹ từ bên trong Huyết Văn giới truyền ra đều không dám coi thường.
Trầm tư trong chốc lát, hắn tính thời gian gây đây được nhàn rồi, sẽ lĩnh ngộ cổ quyết trong đầu có liên quan tới Sinh Tử Ấn.
Chậm rãi đứng lên, Thạch Nham cau mày, đi đến cửa sổ ngắm nhìn hồ nhân tạo của Thạch gia cách đó không xa.
Một thân ảnh nổi bật rung động lòng người, đột nhiên hiện ra trong tầm mắt.
Trong mắt Thạch Nham chợt lóe lên dị quang, trên mặt hiện ra sự kinh ngạc, thấp giọng thì thào: “Sao nàng lại đến Thạch gia.”
Bên cạnh hồ nước đằng xa, Hạ Tâm Nghiên đồng thể hoàn mỹ mang mạng che mặt, được Hàn Phong tự mình dẫn đi, đi đến cửa sau bí mật của Thạch gia.
Đối với nữ nhân thần bí Hạ Tâm Nghiên này, Thạch Nham có ấn tượng rất sâu, chỉ từ xa nhìn thoáng qua, hắn liền lập tức nhận ra, trong lòng âm thầm kinh ngạc.
Hạ Tâm Nghiên dưới dẫn dắt của Hàn Phong, nhanh chóng lánh vào đình viện phía sau hồ nước, từ cửa sau bí mất biến mất không thấy.
Không bao lâu, Xích Tiêu cùng Tả Hư cũng lặng lẽ đi ra, cũng từ cửa sau bí mật của Thạch gia rời đi.
Lại qua một thời gian, Thạch Kiên mới từ trong Bàn Thạch Điện đi ra, hắn chỉ liếc mắt quét qua thạch lâu bên này rồi lập tức thong thả bước đến.
Thạch Nham trong lòng khẽ động, lặng lẽ đóng lại cửa sổ, ở trong tầng ba thạch lâu yên lặng ngồi xuống, giả bộ dụng tâm khổ tu.
“Tiểu tử, vừa rồi có chuyện gì xảy ra?” Thạch Kiên lập tức xuất hiện ở tầng ba thạch lâu của Thạch Nham, sau khi tiến vào trực tiếp trừng mắt hỏi.
“Xảy ra cái gì?” Thạch Nham mở mắt ra, vẻ mặt nghi hoặc nói.
“Nửa giờ trước, từ chỗ ngươi truyền ra dao động kỳ dị, dao động kia có phải ngươi làm ra hay không? Tiểu tử ngươi nói rõ ràng cho ta coi.”
“Ta không rõ lắm, ta vẫn đang tĩnh tu. Ngươi cũng biết, ta vừa mới đạt tới cảnh giới Nhân Vị, đang quen thuộc quy tắc vận hành thiên địa nguyên khí, có lẽ là trong lúc vô ý không chạm vào thiên địa quy tắc, dẫn tới thiên địa nguyên khí cộng minh chăng.” Thạch Nham cười cười, miệng nói đầy lời nhảm.
Thạch Kiên cau mày, trừng mắt nhìn hắn trong chốc lát, mới hừ lạnh nói: “Tiểu tử trên người ngươi ẩn dấu không ít bí mật nha, hừ, ta chẳng muốn quản ngươi nhiều như thế! Ngươi chỉ cần đừng làm bậy, đừng tự hại mình là được”.
Thạch Kiên thân là đứng đầu một nhà, liếc mắt là nhìn ra hắn nghĩ một đằng nói một nẻo, nhưng mà Thạch Kiên cũng không muốn can thiệp mọi chuyện, thấy hắn bình yên vô sự cũng mặc cho hắn nói hưu nói vượn.
Trầm ngâm một chút, Thạch Kiên nói lại một lần chuyện Hạ Tâm Nghiên cùng Tả Hư, Xích Tiêu đến đây cho hắn biết, sau khi kể xong mới nói: “Chuyến này, ta chuẩn bị để ngươi cùng Hàn Phong, Khô Long đi, lần này chỉ thăm dò vị trí của 'Thiên Môn' để biết rõ tình hình trong đó, ngươi đi theo chỉ cần mở mang kiến thức là được. Nhớ lấy, nhất định không được mạo hiểm! Chuyện gì cũng đều giao cho Xích Tiêu cùng nha đầu họ Hạ kia xử lý, hai người này đều có thực lực cảnh giới Thiên Vị, mặc dù là đánh không được Cửu đầu thiên xà, nhưng bảo vệ an nguy cho các ngươi chắc là không thành vấn đề.”
Thạch Nham kinh ngạc, không đoán được Hạ Tâm Nghiên kia lại rộng lượng như thế, chẳng những không có trách cứ Xích Tiêu đánh lén, còn dương đông kích tây đối phó Mặc gia, cuối cùng còn không ngại hiềm khích lúc trước chủ động tung cành oliu cho bọn họ. Nguồn: http://truyenfull.vn
Nữ nhân này thật lợi hại!
Thạch Nham ánh mắt xoay chuyển, trong lòng âm thầm kinh ngạc, cau mày suy nghĩ một lát, hắn lại nói: “Yên tâm đi, ta cũng rất quan tâm cái mạng nhỏ này của ta, không muốn tùy tiện mà đánh mất tánh mạng đâu. Lúc tìm kiếm 'Thiên Môn' cũng chỉ là lấp cho đủ người, ta sẽ không kéo mình vào đâu.”
“Ừm, ngươi chuẩn bị một chút đi, ngay canh ba đêm nay ngươi cùng Hàn Phong, Khô Long lặng lẽ xuất phát, ở cổng thành Bắc Thiên Vẫn thành, hội hợp với nha đầu Tả Thi kia. Nhớ rõ, nhất định phải cẩn thận!'Thiên Môn' tuy quan trọng, nhưng ngươi đối với Thạch gia càng quan trong hơn, nhất định phải bình yên trở về!”
“Đã biết.”
… … … … … … … … … …
Bắc Minh gia.
Bắc Minh Thương ngồi ở trong tầng bảy Hàn Băng Các, toàn thân bắn ra hàn khí, ngay cả trên người đều có một tầng băng sương mờ, liếc mắt nhìn thì thấy Bắc Minh Thương giống như một băng điêu hình người, có vẻ cực kỳ quỷ dị.
Bắc Minh Sách cùng hai người Âm Khuê, Cưu Sơn, cũng đều đứng ở một tầng này, vẻ mặt nghiêm túc.
Ngoài ra còn có Bắc Minh Khiết phụ thân Bắc Minh Sách.
Bắc Minh Khiết có tu vi cảnh giới Địa Vị tam trùng thiên, vẫn phụ trách công việc của Bắc Minh gia ngoài Thiên Vẫn thành, đã biết Thiên Vẫn thành gần đây hỗn loạn nên hắn suốt đêm từ Bối La thành chạy về.
Sau khi Bắc Minh Thương chiến một trận với Hạ Tâm Nghiên, lập tức tiến vào Hàn Băng Các vẫn chưa đi ra.
Cao thủ Bắc Minh gia, lo lắng tình trạng của Bắc Minh Thương nên giữ nghiêm Hàn Băng Các, từ sáng đến tối đều cẩn thận đề phòng, sợ trong thời điểm mấu chốt này sẽ có chuyện gì bất ngờ.
Không biết qua bao lâu, băng sương trên người Bắc Minh Thương lại dần dần nhập vào trong thân thể hắn.
“Cha!”
“Gia gia!”
Bắc Minh khiết cùng Bắc Minh Sách cùng nhau thở nhẹ.
Bắc Minh Thương chậm rãi mở mắt ra, nhẹ nhàng phun ra một ngụm bạch sương, nói: “Võ Hồn nha đầu kia thật quỷ dị, rõ ràng chỉ có tu vi cảnh giới Bách Kiếp tam trùng thiên, thế mà lại có thể mượn lực lượng kiếp trước, nháy mắt tiến vào cảnh giới Thiên Vị. Vô Tận hải không hổ là thánh địa của ngàn vạn Võ Giả, cũng chỉ có nơi đó mới có thể xuất hiện Võ Hồn đáng sợ như thế.”
“Cha, người không sao chứ?” Bắc Minh khiết lo lắng hỏi.
Lắc lắc đầu, Bắc Minh Thương nói: “Tìm được nha đầu kia không?”
“Đêm qua nàng mất tích thần bí, chúng ta tìm kiếm một đêm, nhưng không có phát hiện tung tích của nàng.”
Bắc Minh Khiết có hơi chút căng thẳng, chần chờ một chút, mới nói: “Nhưng mà sáng sớm hôm nay, nàng trở về Phiêu Miểu Các, cơ sở ngầm của chúng ta ở Phiêu Miểu Các, nói nàng nán lại Phiêu Miểu Các trong chốc lát rồi lại một mình rời khỏi, nhưng không biết nàng đi đâu.”
“Đêm qua thương thế nàng nặng hơn một chút, đêm qua không tìm được thì đã bỏ qua thời cơ tốt nhất.” Bắc Minh Thương thở dài, nói: “Hôm nay nàng dám xuất hiện vào sáng sớm, chứng minh thương thế nàng chắc là khôi phục cũng gần hết, chúng ta đã không còn cơ hội xuống tay. Phân phó xuống, không được hành động với Phiêu Miểu Các.”
“Con hiểu.” Bắc Minh Khiết gật đầu, cũng có chút tiếc nuối, “Thiên Vẫn thành toàn là của người chúng ta, cũng không biết rốt cuộc đêm qua nàng trốn ở chỗ nào, nếu đêm qua có thể tìm được nàng, là có thể giết nàng rồi.”
“Bỏ lỡ thì thôi, không thể chuyện gì cũng được.” Bắc Minh Thương lại nhìn thông suốt hơn, trầm ngâm một chút, lại nói: “Giám sát bốn cửa thành cho ta! Vân điêu nuôi trong nhà toàn bộ thả ra, chỉ cần có tin tức nhân vật chủ yếu của tứ đại thế gia ra vào thành, lập tức đưa tới cho ta!”
“Cha, ngươi nói là?”
“Đinh Nham tuyệt đối đã chết! Khẳng định có người chiếm được nửa phần tàn đồ kia, bằng không sẽ không có người vội vã đi cướp đoạt nửa phần tàn đồ khác của Phiêu Miểu Các.”
Bắc Minh Thương hừ lạnh một tiếng, lại nói: “Mặc gia lần này thua thảm như vậy, nếu có được cường giả cảnh giới Thiên Vị tọa trấn, lấy tính cách của Mặc Đà tuyệt sẽ không từ bỏ ý đồ! Chỉ cần chờ hai ngày, hai ngày sau Mặc gia không có hành động nào lớn, là có thể bài trừ Mặc gia.”
“Sẽ là ai chứ?”
“Nhà ai không nhịn được trước, dẫn đầu rời thành thì chính là nhà đó.”
Bắc Minh Thương vẻ mặt âm trầm, nói: “Nha đầu Phiêu Miểu Các kia sáng sớm rời đi, khẳng định là đã biết cái gì, nói không chừng hai phần bảo đồ đã hợp lại rồi. Cũng giám sát Phiêu Miểu Các cho ta, tạm thời không cần lo cho tranh đấu của Mặc gia cùng Thạch gia, tất cả cơ sở ngầm đều phóng ra, trong vòng ba ngày một tên đích hệ tứ đại thế gia nào rời thành, ta đều phải thu được tin tức trước tiên!”
“Con hiểu!”